"Hắn không phải bị nhốt ở Yêu Sơn sao?"
"Sao còn không nghiêm túc vậy?"
Mặt trời sừng sững, muôn ngàn tia sáng rực rỡ che phủ bầu trời.
Nắng mùa hạ chói chang oi ả, từng tia từng sợi hơi nóng phả vào mặt.
Đậu Trường Sinh mặc trường bào màu tím, trên ống tay áo thêu đường mây bằng chỉ vàng óng ánh. Đưa mắt nhìn về phía bóng người trước mặt đang mỉm cười nhìn mình, sắc mặt không được tốt cho lắm.
Biết sư phụ hờ đang đợi mình, thật không ngờ đây chính là cảm giác một phút cũng không muốn đợi sao?
Mình vừa mới từ Thiên Ngoại Thiên trở về, liếc mắt một cái đã nhìn thấy tên khốn Ma Đạo này, đúng là xui thật đấy.
Điều này giống như là bên ngoài mùa xuân kéo đến, trăm hoa đua sắc, đang muốn ở cửa phòng ra thưởng thức cảnh đẹp thì lại nhìn thấy hai con quạ không ngừng bay lượn ở bên ngoài vậy.
Không lâu trước đây tên họ Đậu nào đó còn cho rằng đó là một sư phụ khủng bố còn đang định thay đổi thái độ của mình, nhưng bây giờ sau khi có Cửu U đao thì lại một lần nữa vênh lên.
Ám Vương chủ động bước lên phía trước hơn mười bước, đi đến bên cạnh Đậu Trường Sinh, túm lấy cánh tay hắn, đè thấp giọng nói: "Ngươi trở về quá muộn rồi."
"Bây giờ thế cục ở Thần Đô đã thay đổi rất lớn, Cao Tông bệ hạ tràn ngập nguy cơ, mà Thái Tông bệ hạ chỉ còn một bước ngắn nữa là sẽ chiến thắng."
Ám Vương như đang nghĩ tới điều gì đó, lập tức thay đổi ngữ điệu nói: "Vi sư biết ngươi thích mạo hiểm, thế nên lẽ nào lần này là ngươi vẫn luôn chờ đến khi Cao Tông bệ hạ sắp thua thì mới quay về sao?"
"Đúng thế, ta biết ngay là ngươi cố ý."
Ám Vương rất nhanh đã nghĩ thông suốt, tiện đà tiếp tục nói: "Muốn cướp quyền hành của Đại Chu, thì trở ngại không chỉ có Thái Tông hoàng đế mà ngay cả Cao Tông hoàng đế cũng là trở ngại."
"Không có một vị hoàng đế nào sẽ chủ động giao quyền lực của mình cho thần tử cả."
"Chuyện cầm dao đằng lưỡi này, chỉ cần không phải kẻ ngu thì chắc chắn sẽ không làm."
"Cho nên nếu như ngươi giúp đỡ Cao Tông hoàng đế, khiến Cao Tông hoàng đế dễ dàng đoạt được thắng lợi. Rồi sau khi Cao Tông hoàng đế thành công khôi phục ngai vàng, hắn nhất định sẽ thu lại quyền hành, đến lúc đó sẽ nổi lên xung đột với ngươi."
"Cho dù là ngoài mặt không lập tức làm gì, nhưng trong tối sẽ âm thầm làm ra những động tác nhỉ, điều này sẽ khiến người ta rất phiền."
"Chi bằng cứ dạy cho Cao Tông hoàng đế một bài học, để hắn biết nếu không có đồ nhi giúp đỡ thì hắn sẽ không phải là đối thủ của Thái Tông hoàng đế."
"Sau này nếu muốn tiếp tục sống trong vinh hoa phú quý thì cứ ngồi yên như tượng bùn là được."
"Khi dùng thì dâng lên, khi không cần đến thì thành thật ngồi chờ đợi."
Ám Vương nói càng ngày càng trôi chảy, như thể hắn đã biết Đậu Trường Sinh suy tính như thế nào. Một chiêu này vô cùng cao siêu, chỉ là cũng rất mạo hiểm, nhưng nếu như thành công thì cái lợi cũng cực kỳ cao.
Còn về mấy lời giải thích khác cho chuyện này, Ám Vương nghĩ một hồi liền cảm thấy khả năng không cao.
Đồ nhi của mình là ai chứ?
Sẽ làm mấy chuyện như giúp người khi gặp nạn sao?
Sẽ cứu Cao Tông hoàng đế khi đang ở bước đường cùng hả? Để Cao Tông hoàng đế cảm kích hắn, nhờ vào đó mà kéo gần quan hệ của hai người, dựa vào quan hệ mà thượng vị nắm quyền chưởng quản á.
Không cần nghĩ cũng biết, điều đó là không thể nào.
Khi Cao Tông hoàng đế rơi vào bước đường cùng, đã không còn "thuốc”nào cứu được nữa, thì e là đồ nhi của mình sẽ chủ động đá thêm một cước, khiến Cao Tông hoàng đế hoàn toàn rơi xuống vực thẳm ngã chết mới đụng.
Bây giờ giúp đỡ Cao Tông hoàng đế là bởi vì Cao Tông hoàng đế vẫn còn có thể cứu được, nhưng nếu thật sự không cứu được, thì sẽ lập tức vắt sạch giá trị cuối cùng của Cao Tông hoàng đế, đây mới là giá trị quan của thằng nhãi ma quỷ này.
Ám Vương không ngừng đứng phân tích kế hoạch của Đậu Trường Sinh, bản thân cũng cảm thấy như thế rất đúng, rất hợp lý.
Sắc mặt Đậu Trường Sinh tối sầm, lên tiếng ngắt lời của Ám Vương: "Sư phụ nói sai rồi.”
"Ta không quá quan tâm đến chuyện ai thắng ai thua giữa Cao Tông bệ hạ và Thái Tông bệ hạ. Bây giờ ta trở về Nhân cảnh cũng là bởi vì Đại Chu không thể tiếp tục như thế này nữa."
Mặc dù không muốn quan tâm đến mấy chuyện thối nát của đám cao tầng ở Đại Chu, nhưng ít nhất thì vạn dân thiên hạ là vô tội. Thế nên sau khi giải quyết chuyện Vạn Hoa Long mẫu thì Đậu Trường Sinh cũng không kháng cực việc quay về Nhân cảnh nữa.
Lần này quay về Thần Đô, chuyện đầu tiên phải giải quyết chính là Quan Tinh Đài. Loại kỳ quan thiên hạ này xây dựng rất tốn tiền của, quá mức tốn kém. Cho dù Đậu Trường Sinh ở Thiên Ngoại Thiên, nhưng cũng nhận được không ít tin tức ở Nhân cảnh , vì xây dựng Quan Tinh Đài này mà đã khơi dậy không biết bao nhiêu lời oan thán.