Chỉ trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi, đã có ba lần nổ ra khởi nghĩa. Thanh danh của Từ Trường Khanh đã hoàn toàn thối nát, giờ đây đã bị người người gọi là gian thần.
Đây không chỉ là dân chúng bắt đầu mắng, mà không ít quan viên cũng mắng. Thậm chí có Ngự Sử cũng bắt đầu dùng Từ Trường Khanh để kiếm về danh vọng, giờ đây lấy việc bị Từ Trường Khanh chèn ép làm điều tự hào vẻ vang.
Cho dù là đánh là phạt thì cũng có thể khiến danh tiếng vang xa, được người trong thiên hạ ca ngợi là thanh quan.
"Nếu Đại Chu cứ tiếp tục kéo dài như vậy thì sẽ mất đi lòng người trong thiên hạ. Đến lúc đó gió lửa bốn phía nổi lên, chiến loạn không ngừng, khổ nhất vẫn là bách tính thiên hạ."
Ám Vương bị cảm động lây, lên tiếng nói: "Đây đều là tội ác dơ bẩn của Cơ thị, phải chịu tội với trời. Nhưng bách tính cũng phải chịu tội chịu khổ cùng, dù sao bách tính cũng vô tội."
"Chuyện này thật sự quá độc ác, đồ nhi có lòng chấn chỉnh sơn hà, tái tạo càn khôn.”
"Làm sao vi sư có thể khoanh tay đứng nhìn chứ."
"Ta nhất định sẽ giúp đỡ đồ nhi, hoàn thành đại nghiệp."
"Vi sư đã sắp xếp xong tất cả lộ trình quay về Thần Đô, tổng cộng chia làm chín đường, trong đó có tám đường là giả, chỉ có một đường là thật."
"Thật thật giả giả, giả giả thật thật, tuyệt đối không ai có thể nhìn ra được hành tung của đồ nhi."
"Như vậy thì một vài người có ý định, cho dù bọn họ có tìm cách thì tất cả thủ đoạn đều sẽ vô dụng thôi. Chờ sau khi đồ nhi đến Thần Đô rồi, ẩn nấp bí mật lên kế hoạch, có thể ung dung loại trừ kẻ địch, giúp đỡ Cao Tông hoàng đế khôi phục ngai vàng thành công."
Đậu Trường Sinh nhìn chằm chằm vào Ám Vương thật sâu, người sư phụ hờ này của hắn sắp xếp rất thỏa đáng. Hắn vốn cũng định về Thần Đô để dẹp loạn hoàn toàn, nhưng điều quan trọng nhất trong đó là không thể để người ngoài biết được hành tung của mình.
Nhất là các tông môn chính đạo, bọn họ bắt tay lại thực lực sẽ rất mạnh, nếu như cùng xông lên thì mình cũng không phải là đối thủ. Chỉ sau khi đến Thần Đô, mượn thế cục hỗn loạn của Thần Đô thì mới có thể chống lại chính đạo.
Thần Đô có hai đại trận Thần Ma, là đại trận Tiên Thiên Bắc Đẩu và đại trận Trung Thiên Tử Vi, sự kết hợp của hai đại trận này là Cửu Ngũ Chí Tôn, uy lực mạnh mẽ kỳ diệu, và còn có một Thần Binh như Ngọc Tỷ Truyền Quốc tồn tại.
chính đạo tuy rất mạnh, nhưng chỉ cần bản thân mượn đất chiếm lợi thì cũng có thể đấu một trận.
"Đi thôi."
Ngàn lời nói của Đậu Trường Sinh đều được gói gọn lại thành hai chữ này.
Ám Vương duỗi tay vuốt vuốt râu dài, nở một nụ cười xán lạn, chủ động tiến lên nói: "Lần này các tông môn chính đạo vì muốn ngăn cản đồ nhi trở thành Ma Đế đời thứ ba, ngay cả mặt mũi cũng không cần nữa. Bọn họ ghét nhất là Thái Tông hoàng đế, không chỉ một lần công khai khiển trách hành vi giết cha giết huynh của Thái Tông hoàng đế."
"Vốn tưởng rằng các tông môn chính đạo sẽ đến giúp đỡ Cao Tông hoàng đế nhưng không ngờ bây giờ bọn họ lại ủng hộ Thái Tông hoàng đế."
"Sau khi Thái Tông hoàng đế thực sự có sự ủng hộ của bọn họ, thực lực cũng do đó mà tăng vọt lên, lập tức trấn áp Cao Tông hoàng đế. Cao Tông hoàng đế có thể kiên trì hơn một năm nay, có thể nói là không dễ dàng gì rồi."
"Đương nhiên, ý tứ trong lần này cũng là bọn họ muốn dẫn dụ đồ nhi vào cuộc, nếu không chắc chắn Cao Tông không thể nào kiên trì được đến tận bây giờ."
Ám Vương không ngừng bôi nhọ các tông môn chính đạo, tiếp tục tung tin tức nói: "Đồ Nhi, là ngươi không biết đấy thôi, sau khi ngươi rời khỏi Nhân Tổ Miếu, các tông môn chính đạo đã âm thầm tập hợp lại với nhau, mỗi người bọn họ đều mang theo Thần Binh, bắt đầu mai phục ở bên ngoài Long Môn, chỉ trực chờ đồ nhi trở về Thần Đô."
"Chỉ là ngươi đến Thiên Ngoại Thiên, cho nên mới tránh được một kiếp này."
"Đám người Nga Mi Phái tự xưng là chính đạo, nhưng thật ra toàn làm những chuyện đê hèn vô liêm sỉ, đạo đức giả chết đi được. Bọn họ còn không cả bằng Ma Đạo chúng ta nữa."
"Đúng là sỉ nhục chính đạo."
Đậu Trường Sinh kĩnh ngãi nói: "Bọn họ vậy mà lại muốn phục kích ta ở bên ngoài Long Môn?"
"Hèn hạ vô sỉ, thật sự là quá hèn hạ."
Vậy nếu bọn họ phục kích thì Đậu Trường Sinh chắc chắn sẽ phải chết, một mạng này cũng coi như vứt.
Hắn không khỏi nhìn về phía sư phụ thần bí nói: "Ta tạm thời không thể đến Thần Đô, chính đạo đã bày kế từ lâu, nếu ta quay về Thần Đô thì không biết sẽ gặp phải loại nguy hiểm gì."
"Ta không thể rơi vào bẫy của chính đạo, bước theo nhịp điệu của chúng, mà phải nhảy ra, dẫn chính đạo sa vào cạm bẫy của chúng ta mới đúng."
Ám Vương gật đầu lia lịa, nói: "Lời đồ nhi nói rất có lý, bây giờ thế lực chính đạo lớn mạnh, chúng ta nhất định phải cầu viện quân."
"Ta đã phái người liên lạc với Vương Trường Cung, hắn cũng đã lên tiếng cho đáp án rõ ràng. Nếu đồ nhi thật sự cần giúp đỗ thì Vương Trường Cung có thể giúp ngươi một tay."