Vì muốn giải quyết chuyện này thật êm đẹp, Ám Vương cúi đầu nhìn thoáng qua trường kiếm dài ba thước ở trong tay, bên trên không biết đã nhuốm máu của bao nhiêu người, luôn có một số tên ngốc, lôi lôi kéo kéo thì đã đành, còn dám cản đường mình.
Đối với mấy tên quan viên đần độn này, hoặc là những tên quý tộc mở to mắt nói bậy, Ám Vương tất nhiên sẽ không khách sáo.
Những kẻ này không phải là không nhìn ra tình hình, chỉ là không muốn nghe theo mệnh lệnh của mình mà thôi, hoặc là bọn chúng không xem thường dân bách tính ra gì, cho rằng vận chuyển tiền tài của mình mới là điều quan trọng nhất.
Điều này tất nhiên khiến cho Ám Vương không hài lòng, bởi vì điều này sẽ gây ra lãng phí tài nguyên nhân lực.
Thằng quỷ con để ý danh tiếng, nếu không có gì ngoài ý muốn thì sau khi sự việc kết thúc, nhằm tẩy trắng cho mình, hắn sẽ đổ chuyện này lên đầu đám chính đạo, đều do chính đạo không màng đến sự sống chết của người dân, Ám Vương nhìn thấu điểm này, tất nhiên phải làm việc thật gọn gàng đẹp mắt.
Bây giờ là cuộc chiến có liên quan đến cấp độ Thần Ma, Ám Vương tất nhiên sẽ không thể góp sức, nhưng muốn dọn dẹp khu vực xung quanh Ba Lăng Sơn thì không khó.
Chỉ là.
Ám Vương nhìn về phía bầu trời đằng xa, cho dù cách nhau khá xa, nhưng Ám Vương vẫn có thể nhìn ra được sự khác thường trong trận chiến.
Đại chiến đã kéo dài được một khoảng thời gian, công tác cứu người của mình cũng đã gần hoàn thành xong rồi, chỉ còn thiếu công đoạn cuối cùng để kết thúc, nhưng cuộc chiến vẫn chưa có xu hướng chấm dứt, khiến Ám Vương có cảm giác như tái chiến ba năm.
Cảnh tượng này giống như chính đạo đang phối hợp với mình, kiểm soát lực lượng chiến đấu, không xông lên liều chết với Ba Xà, để cho mình bảo vệ dân thường ở khắp nơi an toàn di tản.
Đại chiến một lúc lâu, Ba Xà thần uy vô địch.
Một mình dùng lực lượng đối đầu với năm kiện Thần Binh của Thần Thủy Cung, Đại Nhật Tông, Nga Mi Phái, Vạn Pháp Tông, Hạo Thiên Tông.
Nhưng lại không hề rơi vào thế hạ phong, là chiếm thế thượng phong tuyệt đối, tung hoành vô địch, giống như đang im lặng thông báo, ở trước mặt ta kẻ nào dám xưng mình vô địch, kẻ nào dám nói mình bất bại.
Đậu Trường Sinh hai mắt lóe sáng, nhìn chằm chằm vào chiến trường, không thể không thừa nhận một chuyện, đó chính là các môn phái chính đạo đều âm thầm giở mánh khoé.
Ba Xà mặc dù dũng mãnh, thực lực cường hãn, nhưng đối mặt với năm kiện Thần Binh, hắn còn phải nghiêm túc đề phòng mình nhìn lén, vậy tất nhiên là không địch nổi, cho dù là lợi hại đến đâu đi chăng nữa, nhưng cũng phải rơi vào thế hạ phong.
Đây chính là năm kiện Thần Binh, trong đó còn có Tiên Thiên Thần Binh, một số Thần Binh này tuyệt đối không phải để làm cảnh.
Nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán, nhất là Nam Minh chân nhân khí thế hung hãn, Hồng Nhật chân nhân bày ra dáng vẻ tấn công dữ dội, tất cả động tác đều linh hoạt, trông có vẻ đẹp mắt, nhưng thực ra lại không có chút lực lượng nào.
Bọn họ.
Đang đề phòng mình.
Đậu Trường Sinh suy nghĩ một thoáng thì lập tức hiểu ra.
Liên minh mạnh thì mạnh thật, bởi vì người đông thế mạnh, cực kỳ doạ người, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, mỗi một người đều có tính toán riêng của mình, nếu chỉ là liên minh chính đạo, bọn họ đã bắt đầu liều chết với Ba Xà rồi, mấu chốt là lúc này đây không riêng gì bọn họ, còn có cả mình.
Cái đám người này xem mình giống như uy hiếp chí mạng, đề phòng nghiêm ngặt giống như Ba Xà.
Nói một câu thật lòng, trong lòng Đậu Trường Sinh thấy cực kỳ khó chịu.
Mặc dù ít nhiều gì cũng có thể hiểu được, lần này phát hiện Ba Xà có một chút mánh khóe, khiến bọn họ hiểu lầm càng sâu, cho rằng mình có âm mưu, nhưng hiểu thì hiểu được, song, mình là người trong cuộc, như vậy chuyện này thực sự không hay.
Kể ra thì lần này có thể phát hiện ra Ba Xà ở Ba Lăng Sơn, Đậu Trường Sinh cũng có một chút khó tin, tỷ lệ thành công không phải là thấp, nhưng trong này có một vấn đề rất lớn, đó chính là rốt cuộc Ba Xà đến Ba Lăng Sơn thì bao giờ?
Nhưng tỷ lệ cực nhỏ này cuối cùng lại thành công rồi.
Không lâu trước đó dường như cũng có một màn như đã từng quen này, trước đây Đức Trạch lão thần tiên, cũng chính là Thương Nguyên Sơ lần đầu tiên tử vong, lựa chọn địa điểm sống lại, ấy mà lại là nơi mình ẩn nấp.
Thiên Ngoại Thiên cực kỳ rộng lớn, theo lý thuyết thì Thương Nguyên Sơ lựa chọn sống lại, tỉ lệ bọn họ đụng mặt là cực kỳ nhỏ, nhưng ngặt nỗi đã đụng mặt nhau rồi, lại có cảnh tượng trước mắt này, Đậu Trường Sinh đã có thể xác định, vị hảo hữu mà mình kết ngươi này, khi thực sự đến thời khắc mấu chốt, đôi bên sẽ đụng mặt nhau.
Tất nhiên việc tề tụ lại một chỗ này cũng không phải là vô duyên vô cớ, nếu như tên Thương Nguyên Sơ đó bất tử, Đậu Trường Sinh và Thương Nguyên Sơ chia thành hai hướng khác nhau để chạy trốn, như vậy thì tuyệt đối không có khả năng đụng mặt, lần này đến Ba Lăng Sơn, cũng có thể suy đoán ra là do dính dáng đến Ba Xà và Ba Lăng Sơn.