Ba Xà nhìn thấy lực lượng của ngôi sao màu đỏ hạ xuống, chỉ thấy chúng bắt đầu phân bổ khắp xung quanh thân thể Đậu Trường Sinh tựa như huyết dịch sền sệt, dường như phủ thêm một lớp giáp màu máu cho Đậu Trường Sinh vậy. Vì cảm nhận được điềm gở trong Tinh Thần Lực, thế là Ba Xà giương mắt nhìn thì thấy Huỳnh Hoặc tỏa sáng rực rỡ.
Đậu Trường Sinh này khơi ra Huỳnh Hoặc khiến sức chiến đầu tăng gấp bội.
Vậy thì đã có lời giải thích cho hành động mấy ngày nay của Đậu Trường Sinh rồi.
Thực sự là một tên lợi hại, toàn bộ hành động đều liên kết với nhau.
Thực lực bực này đã uy hiếp đến Ba Xà, khiến Ba Xà không thể không thừa nhận rằng bây giờ Đậu Trường Sinh đã có tư cách chiến một trận với mình, chiến lực vượt xa thời kì nội chiến với Nhân tộc.
Nhưng cái này vẫn chưa đủ với mình.
Ba Xà bước về phía trước một bước, lực lượng khí huyết bạo phát, cô đọng tinh lực hừng hực đến cực điểm, mỗi một giọt đều nặng như Thái Sơn. Trước giờ mạch Ba Xà đều chú trọng huyết thống, khí huyết đều trải qua vô số lần mài giũa, thuần hóa, đè nén. Bây giờ bạo phát ầm ầm, lực lượng cực lớn, áp đảo núi sông, đặc biệt là trong đó còn ẩn chứa ý chí Võ đạo, phó thác cho hoạt tính của khí huyết, lúc lan tràn ra thì nuốt chửng tất cả xung quanh.
Một quyền vang dội được đánh ra, khí huyết bạo phát tựa như cơn thịnh nộ vậy, chớp mắt một cái đã trút xuống, cắt ngang trời cao.
Oành.
Một tiếng vang thật lớn truyền ra, một quyền tràn ngập khí huyết và ý chí Võ đạo oanh kích chính diện trên Cửu U Đao.
Hàn băng màu xanh lam không ngừng vỡ vụn, khí huyết cực nóng dâng trào liên tục hòa tan hàn băng, cuối cùng khiến Cửu U Đao lay động không ngừng.
Ba Xà cười khẩy mà bước về phía trước một bước, sau đó lại đánh ra một quyền vang dội.
Đối với một vị Thần Ma, bất kỳ một môn võ học nào của bọn họ đều là võ học Thần Ma.
Ba Xà không am hiểu Luyện Khí đạo, Luyện Thể đạo cũng không phải là theo đuổi một thân tuyệt vời, mà là mỗi một nhánh khí huyết trong đó đều đặc biệt và cùng một nhịp thở với huyết thống. Trong lĩnh vực mà mình am hiểu, Ba Xà không có bất cứ khiếm khuyết nào.
Một đòn lại không có hiệu quả.
Cuối cùng vẻ mặt bình tĩnh của Đậu Trường Sinh cũng xuất hiện không ít biến hóa, vì thực lực của Ba Xà này hơi mạnh rồi.
Với thực lực bạo phát ở bên dưới ngay lúc này, nếu không phải tử vong rồi thực lực bị suy yếu thì Đậu Trường Sinh đoán rằng có lẽ Ba Xà có thể vây công tiêu diệt chính đạo của mình. Chẳng qua vấn đề lúc này không lớn, dù sao Ba Xà đã chết một lần vì tránh né sự chú ý của Nhân tộc Thần Ma, thực lực đã bị suy yếu.
Lần này đầu trâu ở bên cạnh Đậu Trường Sinh gầm lên một tiếng, dẫn đầu vung ra Băng Phách đao, Cửu U Đao theo sát ở phía sau rồi cũng chém ra.
Đao thứ ba, đao thứ tư.
Ầm, ầm, ầm!
Tiếng nổ vang lên liên tục.
Mỗi một tiếng nổ vang đều lần lượt là những lần oanh kích chính diện.
Đao thứ năm, đao thứ sáu!!
Bịch bịch bịch!
Đậu Trường Sinh liên tục lùi về phía sau bảy bước, nhìn Ba Xà đang sải bước về phía trước mà trong lòng Đậu Trường Sinh cảm thấy nặng nề, không đúng nha.
Sao Ba Xà này lại mạnh như vậy?
Lúc nãy khi mình bạo phát thực lực, cho dù Trương Thiên Lý kia bất tử, trong tay còn có Thần Binh mà vẫn bị thương bởi một đao của mình, đao thứ hai chém bay Vạn Pháp Thiên Luân, đao thứ ba trông như bổ ra ngàn dặm.
Người nắm giữ một món Thần Binh đã không còn là đối thủ của mình, thiên tượng Huỳnh Hoặc hiện ra đã nâng cường giảc lực Đậu Trường Sinh rất nhiều, suy cho cùng không dễ dàng gì mới có một lần Huỳnh Hoặc trùng mặt trời.
Dù không được tính là thiên tượng nghìn đời chưa xuất hiện, nhưng đến cùng chỉ tăng cường cho một mình Đậu Trường Sinh mà thôi, mà không phải là ảnh hưởng cả thiên hạ.
Một món Thần Binh thật sự không đánh được Ba Xà.
Một cánh tay ở sau lưng Đậu Trường Sinh từ từ di chuyển, thu hồi Băng Phách đao, giờ phút này không còn thích hợp để phát huy Băng Phách đao nữa rồi.
Trạm Lư Kiếm chém ra một chiêu.
Thanh kiếm đen nhánh phun ra nuốt vào kiếm khí.
Ánh kiếm lạnh lẽo gào thét lao ra, Cửu U Đao theo sát ở phía sau, chém ra đao thứ bảy.
Trước khi nhận được sự gia trì của Tinh Thần Lực từ Huỳnh Hoặc, khi cùng sử dụng hai thứ này thì Đậu Trường Sinh như bị rút khô tinh huyết, ép khô tinh thần, người suýt chút nữa sụp đổ, cũng chỉ đánh được một đòn đao kiếm hợp lực, không thể phát huy đòn thứ hai.
Nhưng bây giờ dù vung Trạm Lư Kiếm và chém ra Cửu U Đao mà sắc mặt Đậu Trường Sinh chỉ hơi trắng bệch, một hai giây sau là lại hồng hào lại, khôi phục lần nữa.
Sau khi Huỳnh Hoặc trùng mặt trời, thực lực của Đậu Trường Sinh tăng lên không ít, nhưng kinh khủng nhất vẫn là sức khôi phục, hoàn toàn có thể khua múa hai món Thần Binh là Trạm Lư Kiếm và Cửu U Đao một cách tùy ý.