Một luồng hàn khí lạnh lẽo bị đóng băng vĩnh viễn phóng lên trời, tựa như muốn đóng băng cả thế giới, hủy diệt vạn vật.
Trên ngón tay của Ba Xà ở phương xa đã bê bết máu thịt, máu tươi nhỏ xuống không ngừng, khóe miệng cũng tràn ra máu tươi, rõ ràng Ba Xà là phía chịu thiệt nhất trong lần liều mạng chính diện này.
Bởi vì trong tay không có Thần Binh, tay không oanh kích Thần Binh nên đương nhiên không thể hoàn hảo không chút tổn hại.
Ba Xà dùng cái tay còn lại chùi vết máu ở khóe miệng, trong mắt ánh lên vẻ không cam lòng. Nếu vào lúc mình vừa mới giải trừ phong ấn, cho dù chịu đựng hơn một trăm năm trấn áp, thương thế vẫn chưa khôi phục hoàn toàn nhưng vẫn có thể đánh tan Đậu Trường Sinh với không quá ba quyền.
Mình không phải Thần Ma bình thường, cho dù chưa từng đạt đến Thần Ma đỉnh phong nhưng vượt trội hơn đại đa số Thần Ma trong thiên hạ, huyết thống Ba Xà mạnh mẽ không phải là một câu nói đùa.
Đáng tiếc mình chết rồi sống lại, cộng thêm thương thế chưa khỏi hẳn nên quá suy yếu. Ba Xà thầm ân hận ở trong lòng, lần này thật sự là mất cả chì lẫn chài.
Nếu như biết mưu kế của mình sẽ không thành công, như vậy Ba Xà chắc chắn sẽ không chủ động lựa chọn chết một lần, chỉ dựa vào mấy thứ vớ va vớ vẩn kia thì sao có thể thắng mình được.
Đến lúc đó có thể thong dong từ Nhân cảnh trở về Yêu Sơn, đáng tiếc không có thuốc hối hận để uống. Cho dù hiện tại hối tiếc đã không kịp nhưng Ba Xà đã không còn sự lựa chọn nào khác, nhất định phải chiến thắng Đậu Trường Sinh ở trước mặt.
Nhìn Trạm Lư Kiếm chém ra một luồng kiếm khí hơn mười trượng, đang khuếch trương kịch liệt, cuối cùng giống như tia sáng chia cắt thời gian.
Ba Xà phun ra chiếc lưỡi rắn màu đỏ tươi chia đôi, quanh thân hiện ra từng làn sương khói, chớp mắt một cái sương khói đã thôn phệ Ba Xà, sau đó bắt đầu lan tràn kịch liệt. Trong nháy mắt Ba Xà đã từ hình người biến thành một con mãng xà dài khoảng hơn một trượng.
Lúc một Yêu tộc mạnh nhất chính là lúc lộ ra chân thân.
Đối mặt với việc Đậu Trường Sinh vừa sử dụng Trạm Lư Kiếm, lại sử dụng hai món Thần Binh, Ba Xà không thể không hiển hóa nguyên hình.
Chiếc lưỡi rắn đỏ tươi phun ra nuốt vào, đôi mắt rắn lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Đậu Trường Sinh, đôi mắt màu vàng lóe lên tia sáng lạnh lẽo, phía trên lớp vảy màu đen khắp toàn thân dường như có hoa văn tuyệt đẹp, tựa như minh văn Thiên Đạo.
Đầu rắn màu xanh khẽ lắc lư, chỉ thấy Ba Xà há chiếc miệng như chậu máu rồi phun ra làn khí tanh hôi.
Trong chớp mắt, kiếm khí và đao khí ầm ầm vọt tới, hoặc là các loại năng lượng hàn khí đều rơi vào trong miệng Ba Xà, liên tục bị Ba Xà thôn phệ không ngừng.
Công kích của Trạm Lư Kiếm và Cửu U Đao bị Ba Xà một ngụm thôn phệ sạch sẽ, cuối cùng mạnh mẽ phá tan Cửu U Đao, thoát khỏi Trạm Lư Kiếm, ngang nhiên phóng về phía Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh lại chém ra một đao.
Hàm răng bén nhọn của Ba Xà đã cắn một cái lên Cửu U Đao, chiếc đuôi rắn dài nhỏ vung vẩy tựa như chiếc roi thép, làm dấy lên những làn sóng khí vô biên và phá tan không khí với góc độ cực kì xảo quyệt, Trạm Lư Kiếm không tới kịp nên Băng Phách đao chém ra.
Đuôi rắn đánh tan Băng Phách đao, hung mãnh quật vào lồng ngực Đậu Trường Sinh. Chỉ thấy Đậu Trường Sinh ầm ầm lao đi rồi đụng vào Ba Lăng Sơn, không biết dọc đường đã đụng nát bao nhiêu nham thạch và cây cối, cuối cùng người chui vào trong ngọn núi.
Toàn thân từ trên xuống dưới đều đau thấu xương, giống như bị một chậu nước lạnh đổ vào, khiến Đậu Trường Sinh hoàn toàn tỉnh táo lại, lực lượng mang đến sự lạc lối đã hoàn toàn biến mất.
Đậu nào đó không còn ngây ngẩn nữa, Ba Xà ở trước mắt mạnh đến mức đáng sợ, vô cùng mạnh rồi. Khóe mắt Đậu Trường Sinh liếc thấy Vạn Thanh tổ sư đã đè lên Thanh Đế Trường Sinh Phiến, Dao Tinh cũng đã mở chiếc ô giấy dầu trong tay ra, giờ đây mọi người đã chuẩn bị tốt.
Đậu Trường Sinh muốn bọn họ đồng loạt ra tay, nhưng lời đến bên miệng lại không thể nói ra.
Mất mặt quá.
Một màn này quá mất mặt.
Ôi.
Cái này cũng không thể trách mình, thật sự là do chiến lực tăng vọt quá nhanh, nhất là do có thiên tượng gia trì nên mình mới bị lạc lối, cũng không phải do mình quá ngây ngẩn.
Bình thường Đậu ta cẩn thận cả đời.
Điều này đã khắc ghi vào trong xương cốt rồi.
Các loại công pháp và đặc thù Thần Ma như hân Thể Bất Tử hay Đấu Ma Đồ Lục bắt đầu phát huy hiệu quả không ngừng, xương cốt đã lõm xuống lập tức khép lại với tốc độ thấy được bằng mắt thường. Chỉ có quần áo ở trước ngực hắn vẫn rách tung tóe, quấn trên người hắn tựa như vải bố, trong chốc lát thương thế đã khôi phục, Đậu Trường Sinh lập tức lao ra khỏi ngọn núi.
Trong con ngươi có sợi tơ màu bạc sản sinh không ngừng, chớp mắt một cái mà trong mắt đã tràn đầy màu bạc, ánh sáng màu bạc không ngừng tràn ra giống như hai đạo ngọn lửa, bắt đầu tung bay theo gió thuận theo gò má.