Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 158 - Chương 158. Trường Sinh Càn Rỡ, Tướng Quân Ngang Ngược (2)

Chương 158. Trường Sinh càn rỡ, tướng quân ngang ngược (2) Chương 158. Trường Sinh càn rỡ, tướng quân ngang ngược (2)

Chương 158: Trường Sinh càn rỡ, tướng quân ngang ngược (2)

Trong nội bộ Lục Phiến Môn, Đậu Trường Sinh chỉ thiếu một vị trợ thủ có thể điều tra vụ án, lần này tới Tề Châu, Tiêu Thiên Hữu rất có lòng tin đối với Đậu Trường Sinh, cũng là bởi vì Đậu Trường Sinh đã xác định chính xác thân phận thật sự của Vô Tướng Vương.

Đây là điều mà không ai trong thiên hạ có thể làm được, nhưng hết lần này đến lần khác, Đậu Trường Sinh đã làm được.

Bản lĩnh lợi hại như vậy, có thể nói là có một không hai trong thiên hạ.

Làm sao hắn biết được Đậu Trường Sinh tìm ra Vô Tướng Vương, chỉ đơn giản là vì hắn đã bật hack

Vầng hào quang của thần thám này hoàn toàn không chống đỡ nổi, nhưng hôm nay Đậu Trường Sinh lại nhìn thấy hy vọng, có Trần tổng bộ đầu phụ trợ mình, cũng không sợ không phá được án nữa.

Tới Tề Châu đảm đương một vị trí phó tổng bộ đầu, thực sự là quá lãng phí nhân tài.

Không có việc gì thì ném qua một bên, có việc thì cùng nhau tra án một chút.

Thật hoàn mỹ.

Đậu Trường Sinh nhìn hắn dẫn một đám bộ khoái đi về phía tửu lầu, cũng không tự mình đi ngăn cản, mà là chậm rãi vỗ tay.

Bốp, bốp, bốp!

m thanh giòn giã vang lên.

Nhiều tiếng bước chân lần lượt vang lên.

Không lâu sau, đám người Lý Xương Văn vừa đi tới cửa tửu lầu cũng đã dừng bước, ở bên ngoài tửu lầu, một quân đội mặc giáp đã xuất hiện.

Đội quân ước chừng gồm trăm người, chia làm hai loại, phía trước toàn thân mặc áo giáp, tay cầm trường thương, từng cây trường thương nhắm ngay tửu lầu, phía sau có xạ thủ cầm trường cung.

Trường cung đã kéo thành hình trăng tròn, mũi tên đã lên dây, đã nhắm ngay tửu lầu.

Đi đầu là một vị giáo uý mặc áo giáp màu bạc, áo giáp giống như vảy cá, lần lượt tiếp nối chồng chất lên nhau, khi giáo úy hít thở, áo giáp cứ phồng lên rồi co rúc lại, giống như sinh vật sống có thể hô hấp vậy.

“Tiêu Thiên Minh, giáo uý Trường Thủy của Đại Chu đang ở đây.”

Tiêu Thiên Minh dùng một tay kéo dây cương, tay kia đặt trên roi ngựa chỉ về phía Lý Xương Văn, lại nói: “Lý gia là cái gì?”

“Cũng dám cho sắc mặt với muội phu của ta.”

“Bắt tất cả bọn chúng lại, kẻ nào dám cả gan phản kháng, giết chết không cần hỏi.”

Đậu Trường Sinh nhìn sắc mặt khó coi của Lý Xương Văn, nói với Tiêu Thiên Minh: “Thất ca lại điều động thêm ba trăm tên Tuần Phòng Doanh, bao vây toàn bộ Lý gia cho ta, kiểm tra cẩn thận một chút.”

Tiêu Thiên Minh lười biếng nói: “Cần gì phải phiền phức như vậy.”

Không biết Trần tổng bộ đầu nhảy ra từ nơi nào, bổ sung thêm một câu: “Giết Lý gia thì không phải xong hết mọi chuyện rồi sao, cái gì cũng có.”

“Sau đó, nếu lại có một đại án nữa xảy ra, chúng ta sẽ không phải lo lắng giới quan lại ở Tề Châu không tận tâm tận lực.”

Vẻ mặt Lý Xương Văn u ám, sắc mặt lạnh khốc nói: “Các ngươi không có chứng cứ, cho nên mới mưu hại người trung lương như thế này, chả lẽ không sợ quan châu mục tấu lên, đến lúc đó Thánh Nhân tức giận, ngay cả Tiêu phiêu kỵ cũng sẽ bị xử tội.”

Tiêu Thiên Minh cười ha ha, lấy roi ngựa của mình chỉ về phía quan châu mục, nói: “Chỉ bằng giới quan lại ở Tề Châu giống như cá tôm nhỏ nhoi này, coi như bọn họ liên hợp lại tấu lên Thánh Nhân thì có thể gây ra cái ảnh hưởng gì.”

“Từ khoảnh khắc ta đặt chân đến Tề Châu, ta chính là trời của Tề Châu.”

“Giết ngươi cũng cần chứng cứ phạm tội gì sao? Chỉ cần ta nghi ngờ là được rồi.”

Mẹ kiếp.

Chúng ta là chính đạo.

Làm sao lại giống như nhân vật phản diện vậy.

Bên ngoài Lữ thành, Lý viên.

Lý viên chiếm diện tích đất rộng bao la, được tạo nên bởi một trang viên và lâm viên gộp lại với nhau.

Đình đài lầu các, mái cong đấu giác, trông nguy nga tráng lệ vô cùng.

Trong suốt vài chục năm kinh doanh, đây là nơi mà Lý gia không ngừng xây dựng thêm, cho dù có đang là trời thu tháng mười, lá vàng rơi đầy đi chăng nữa thì nhìn từ ngoài vào nơi đây vẫn tràn ngập ý xuân, không biết là vì để giữ một phần ý xuân này lại đã phải tiêu tốn bao nhiêu tiền của rồi.

Lý gia là gia tộc lớn ở Lữ thành, kinh doanh vài chục năm, gia chủ hiện giờ của Lý gia đã là đời thứ ba, nhưng đời thứ tư đã trưởng thành chỉ là không có thành tựu gì, đời thứ năm cũng còn đang quấn trong tã lót.

Số người trong tộc đã không ít, tới tới lui lui, ra ra vào vào, tính luôn cả nha hoàn và nô bộc, tiền hô hậu ủng, thì Lý viên như cái chợ vậy, vô cùng phồn hoa náo nhiệt.

Nhưng hôm nay, nơi mà thần thánh cũng không thể xâm phạm lại gặp phải kiếp nạn.

U u u!

Tiếng kèn lệnh vang lên.

Dưới sự dẫn đầu của Đô Thống, những binh lính Tuần Phòng Doanh mặc áo giáp, cầm vũ khí trong tay, sau khi mênh mông cuồn cuộn đi đến Lý viên, không nói lời nào đã bắt đầu phong tỏa Lý viên.

Bình Luận (0)
Comment