Ngọc Tỷ Truyền Quốc đúng là một Thần Binh Hoàng Đạo không có danh dự gì. Trải qua các triều đại đến nay đều là những năm cuối triều đại, quyền thần nắm hết quyền mới có thể từng bước tan rã lực lượng của Ngọc Tỷ Truyền Quốc, bắt đầu cướp đoạt lại Ngọc Tỷ Truyền Quốc. Hiện tại Đại Chu đang cường thịnh, lực lượng tôn thất lớn mạnh, Từ Trường Khanh tuy ngày càng nắm nhiều quyền lực nhưng cũng không đến mức độc tôn.
Xuất hiện kết quả như vậy là kết quả của sự nỗ lực trong âm thầm bao lâu nay.
Đương nhiên chuyện này không thể nói ra, nếu không sẽ khiến Cao Tông tức giận.
Thấy Cao Tông nổi giận, Từ Trường Khanh vui vẻ trong lòng. Từ Trường Khanh không hề quên, ban đầu khi xuất hiện chuyện Tinh Quan Đài, Thái Tông và Cao Tông này đã đối xử với bản thân hắn thế nào, bây giờ không dễ gì mới sống lại từ cõi chết, thành công giữ lại được gia tộc.
Đối với chuyện sống sót của bản thân, Từ Trường Khanh căn bản đã không ôm hy vọng gì, hoàn toàn từ bỏ.
Thấy Đậu Trường Sinh chần chừ vẫn chưa tiến lên mở hộp đồng, Từ Trường Khanh tiến lên một bước, vươn tay khẽ đẩy hộp đồng vào trong tay Đậu Trường Sinh, Đậu Trường Sinh theo bản năng giơ tay ra nhận lấy, nếu không hộp đồng này sẽ rơi xuống đất.
Cao Tông buồn bực nói: “Ngọc Tỷ Truyền Quốc ở đây, Trần Vương muốn đánh khắc dấu, chuyện này cũng khá khó khăn. Nếu có trẫm phối hợp, chủ động khống chế lực lượng Ngọc Tỷ Truyền Quốc thì chắc chắn sẽ dễ thành công hơn. Trần Vương có thể hoàn thành được trong thời gian ngắn.”
“Thần Binh Hoàng Đạo Ngọc Tỷ Truyền Quốc này là Thần Binh Hoàng Đạo rất đặc biệt, đều được vương triều cung phụng, Cho nên vẫn chưa có chủ nhân cụ thể, bất kỳ người nào cũng có thể dùng được.”
“Chỉ là Ngọc Tỷ Truyền Quốc sử dụng rất dễ, nhưng muốn bộc phát uy lực thật sự thì nhất định phải tiêu hao rất nhiều vận mệnh quốc gia.”
“Bước này xem ra rất đơn giản, nhưng thiên hạ có mấy người có thể tiếp xúc với Ngọc Tỷ Truyền Quốc, còn muốn nắm giữ quyền binh quốc gia chứ, Cho nên sử dụng Ngọc Tỷ Truyền Quốc cũng khá khắc nghiệt.”
“Xưa nay chỉ có hoàng đế mới có thể khắc dấu vào, một người nắm giữ Ngọc Tỷ Truyền Quốc.”
“Sau khi Thánh nhân chết, dấu khắc bên trên Ngọc Tỷ Truyền Quốc đã biến mất. Hiện tại chỉ có dấu khắc của trấm, chủ cần trẫm chủ động trục xuất thì Trần vương mới có thể dễ dàng khắc dấu.”
Cao Tông lặp lại mấy câu, đại ý chính là bản thân có ích, thể hiện giá trị của bản thân.
Đậu Trường Sinh vươn tay nhẹ nhàng xoa hộp đồng trong tay, trái lại vẫn chưa mở ra mà nhìn Ngọc Tỷ Truyền Quốc.
Ngọc Tỷ Truyền Quốc đại diện cho hoàng quyền, nếu thật sự khắc dấu được bên trên thì chứng tỏ Đậu Trường Sinh có dã tâm, thật sự có mưu đồ với Đại Chu, có mưu đồ soán vị.
Đến lúc đó tâm tư Đậu Trường Sinh, đến người đi đường cũng biết.
Địa vị chí tôn xa xôi như vậy, có thể nói là dễ dàng nắm trong tay, nhưng Đậu Trường Sinh vẫn chủ động đưa hộp đồng giao cho Cao Tông, vẻ mặt nghiêm túc nói:”Thần tận trung với Đại Chu, đất trời có thể chứng giám.”
“Ngọc Tỷ Truyền Quốc tượng trưng cho hoàng quyền, đại diện cho giang sơn xã tắc, chí tôn thiên hạ, sao có thể để cho thần mạo phạm.”
“Mong bệ hạ cất giữ vật này.”
“Chuyện Hiên Viên Cung, tự thần sẽ giao cho tông thất, chỉ là bất kỳ ai sử dụng Hiên Viên Cung cũng cần do thần chỉ định.”
“Thần Binh này lại càng quan trọng hơn, là thân binh quốc gia, không thể xuất hiện bên ngoài.”
Cao Tông không thể hiện vẻ vui mừng hay thích thú tung hô Trần Vương là trung thần.
Mà lại nghi ngờ nhìn Đậu Trường Sinh, thở dài nói: “Nơi này không có người ngoài, rốt cuộc Trần Vương có suy nghĩ gì thì cứ nói thẳng.”
“Chỉ cần Cơ thị có thể làm được thì Cơ thị sẽ dốc sức làm.”
“Thái độ này của Trần Vương thực khiến trẫm không yên lòng.”
Thiên hạ không có bữa cơm nào là miễn phí, những thứ miễn phí mới là thứ đắt nhất. Câu này Cao Tông không hiểu rõ, nhưng đại khái thì cũng hiểu sơ sơ.
Loại người như Đậu Trường Sinh, nếu đưa ra điều kiện thì không đáng sợ, bởi vì như vậy chứng tỏ chuyện đã qua rồi. Nhưng nếu như khảng khái rộng lượng thì mới cần phải cảnh giác, chứng tỏ Đậu Trường Sinh có suy nghĩ khác, không biết có âm mưu gì đang đợi ngươi nữa.
Nếu đến việc làm chuyện xấu thì Đậu Trường Sinh là thiên hạ đệ nhất, âm mưu quỷ kế khiến người ta không phòng được. Nếu lần này Vạn Pháp Tông lần lượt bị phản bội, lúc này Cao Tông lại ngẫm lại, cũng cảm thấy Vạn Pháp Tông quá thảm rồi.
Đậu Trường Sinh nâng tay ngăn Từ Trường Khanh đang muốn lên tiếng, không cho đối phương cơ hội mở miệng, Từ Trường Khanh này mà tiếp tục phát huy thì giống như bản thân hắn khi dễ Đại Chu vậy. Đậu Trường Sinh bèn chủ động lên tiếng: “Hiên Viên Cung giao cho Tiên Thái tử nắm giữ.”
“Trong Cơ thị, chỉ có Tiên Thái tử bản tính lương thiện, tôn trọng giới hạn, hiện tại được phong là Việt Vương, có thể triệu hồi về Thần Đô nắm giữ Hiên Viên Cung, chứ không phải để không bên ngoài, tương lai sẽ gặp kiếp nạn.”