Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1621 - Chương 1621. Ngọa Long, Phượng Sồ

Chương 1621. Ngọa Long, Phượng Sồ Chương 1621. Ngọa Long, Phượng Sồ

Không thể tỏ ra quá anh minh, quá lợi hại, ngươi phải giả ngu.

Một lát sau, Cao Tông tiếp tục nói: “Trần Vương ngăn cản hỗn loạn thiên yêu, bảo toàn vạn dân thiên hạ, triều đình cũng phải có phong thưởng, thêm cửu thiếc, vào triều không cần bước vội, giày kiếm vào điện, chỉ xưng quan chức.”

“Những đãi ngộ này trẫm đều sẽ không keo kiệt.”

“Lần này trẫm đến cũng là có một chuyện muốn trao đổi.”

“Hiên Viên Cung là Thần Binh được toàn tộc Cơ thị phụng dưỡng, là sự tượng trưng cho hậu duệ cua Nhân Hoàng. Trẫm cũng biết Thái Tông chết trong tay Ám Vương, Trần Vương có thể đoạt lại Hiên Viên Cung từ trong tay Ám Vương đã lập được đại công.”

“Theo đạo lý Hiên Viên Cung liền giao cho Trần Vương trông coi, việc này cũng không có gì. Nhưng ý nghĩa của Hiên Viên Cung lại không giống, đối với Cơ thị mà nói, đó không chỉ là Thần Binh, mà còn đại biểu cho tổ tiên. Vậy nên mong Trần Vương hãy rộng lòng tha thứ.”

“Nếu như có yêu cầu gì, chỉ cần tộc Cơ thị có thể làm được, vậy thì tộc Cơ thị chắc chắn sẽ làm bằng mọi giá.”

Từ Trường Khanh lập tức bác bỏ, nói: “Hậu duệ Nhân Hoàng đâu chỉ có mình Cơ thị, chẳng lẽ trong người ta không chảy dòng máu của Hiên Viên Nhân Hoàng hay sao?”

Cao Tông chán ghét nhìn Từ Trường Khanh, trước đây còn cảm thấy Từ Trường Khanh nho nhã lịch sự, khí độ phóng khoáng. Nhưng bây giờ nhận ra đây chính là một con chó điên.

Đậu Trường Sinh không cần phải lên tiếng, con chó điên này đã bắt đầu cắn xé.

Cao Tông chỉ cảm thấy xúi quẩy, nhưng không thể không mở miệng nói tiếp: “Trẫm cho phép Trần Vương lưu lại dấu vết trên Ngọc Tỷ Truyền Quốc, nhận được tư cách trông coi Ngọc Tỷ Truyền Quốc, có thể không cần sự đồng ý của trẫm khôi phục Ngọc Tỷ Truyền Quốc.”

“Chỉ cầu Trần Vương trả lại Hiên Viên Cung.”

Từ Trường Khanh cười lạnh: “Ngọc Tỷ Truyền Quốc không cần bệ hạ.”

“Tào đốc chủ, còn không mang ngọc tỷ qua đây.”

“Mời điện hạ xem qua.”

Bán nước, lão phu mới là người trong nghề.

Chỉ là ngọc tỷ vặt vãnh mà thôi.

Đã sớm chuẩn bị xong rồi.

Từ Trường Khanh vừa nói dứt lời.

Tiếng bước chân từ bên ngoài vang lên, Tào Thiếu Dương chậm rãi xuất hiện trong sảnh.

Tào Thiếu Dương mặc áo mãng bào đỏ rực, quanh người được bao phủ bởi sóng vỗ cuồn cuộn như lụa thêu vàng, mãng xà, sơn thủy đều có.

Hay tay đang cầm theo khay gỗ, trên khay có đặt một hộp bảo vật đúc bằng đồng vuông vức, tạo hình rất đặc biệt, tựa như chín rồng vây quanh, đầu rồng nằm phía trên, thân thì vây quanh hộp bảo vật.

Hai mắt Cao Tông như muốn nứt ra, nhìn thấy Tào Thiếu Dương đi đến rồi nhìn sang Từ Trường Khanh, hai người họ một là đốc chủ Đông Xưởng, một là Thủ phụ Nội các, một trong, một ngoài.

Vốn là hai nhân vật đối lập, không liên quan đến nhau, nay bỗng nhiên liên thủ với nhau khiến hậu quả vô cùng nghiêm trong.

Những người cấp bậc cao qua các thời đại đều sẽ cố thủ phòng ngừa nghiêm ngặt chuyện này, đừng nói là hai người liên kết, mà dù chỉ có xu hướng hợp nhất thì sẽ trục xuất một người.

Bởi vì bọn họ sẽ tạo thành kết quả ác liệt nhất, trong ngoài cấu kết, khống chế toàn bộ hoàng quyền.

Hoàng đế đến ngủ cũng không thể ngủ thoải mái, đến nửa đêm sẽ thức giấc lo lắng không giữ nổi mạng nhỏ của mình, không biết khi nào sự bị người ngoài lấy đầu.

Cao Tông không ngờ, chuyện xấu nhất như vậy lại diễn ra trước mắt mình.

Từ sau khi Thánh nhân chết, phần lớn quyền hành trong triều đều rơi vào tay Tào Thiếu Dương. Không ai ngờ Tào Thiếu Dương và Từ Trường Khanh lại trong ngoài câu kết, tự mình đưa Ngọc Tỷ Truyền Quốc khỏi Thái Hòa điện.

Đây là chuyện không thể tưởng nổi, Ngọc Tỷ Truyền Quốc là Thần Binh Hoàng Đạo, chứ không phải vật chết.

Như cảm nhận được sự hiếu kỳ từ Cao Tông hoàng đế, Từ Trường Khanh vuốt râu mình chậm rãi nói: “Ngọc Tỷ Truyền Quốc là Thần Binh Hoàng Đạo, nhưng vật này không phải vật của một tộc một nhà.”

“Ngọc Tỷ Truyền Quốc là của Đại Chu.”

“Lão phu là Thủ phụ Nội các, quản lý cả chuyện lớn nhỏ trong Nội các, tuy chưa từng để lại dấu vết trong Ngọc Tỷ Truyền Quốc, hay thực sự sử dụng Ngọc Tỷ Truyền Quốc, nhưng tạp thời phong ấn Ngọc Tỷ Truyền Quốc cũng không phải chuyện khó.”

“Chỉ cần Ngọc Tỷ Truyền Quốc tĩnh lặng thì đây chỉ là một tảng đá mà thôi. Lại có Tào đốc chủ sắp xếp, đưa Ngọc Tỷ Truyền Quốc ra khỏi Thái Hòa điện, đây cũng không phải chuyện khó.”

Từ Trường Khanh nói một lượt, nói chuyện nhẹ nhàng thoải mái, nhưng tình hình thực tế thì khó khăn hơn nhiều.

Dù sao Ngọc Tỷ Truyền Quốc cũng là Thần Binh Hoàng Đạo, nếu muốn động đến Thần Binh Hoàng Đạo thì vô cùng khó khăn. Nếu không phải gần đây liên tục xảy ra chuyện lớn, Thái Tông và Cao Tông tranh chấp lẫn nhau, còn cả ngũ tông chính đạo đều đang hoạt động trong Thần Đô, liên tục xảy ra chuyện lớn, do đó mà tạo ra cơ hội cho Từ Trường Khanh, nếu không Từ Trường Khanh sẽ không thể động đến Ngọc Tỷ Truyền Quốc.

Bình Luận (0)
Comment