Chẳng qua là đồ vật này, bảo hộ quá kín, không thể hiện ra được nhục thân mình vô địch, Bất Tử Chi Khu cường đại.
Loại ý nghĩ này vừa xuất hiện liền biến mất, ai lại không thích mình có quá ít áo giáp.
Bàn Long Hoàng Kim Giáp không tệ.
Hàng này rất ngon.
Chẳng qua là bây giờ hiệu quả không tốt, nhưng Đậu Trường Sinh nghĩ đến Long Môn, tự mình tiếp nhận Bàn Long Hoàng Kim Giáp, cũng là bởi vì đồ vật này có thể mượn nhờ Long Môn trợ giúp để tăng cường.
Tiếp theo chính là phải mở ra Long Môn, chờ đến Long Môn mở ra, Long tộc chắc chắn lũ lượt kéo tới, không biết bao nhiêu thiên kiêu sẽ tới, cái này đều sẽ trở thành thực phẩm bổ sung của Bàn Long Hoàng Kim Giáp, tương lai khi Long Môn bị dời đi, Thần Ma Long tộc cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó bộc phát đại chiến Thần Ma.
Bàn Long Hoàng Kim Giáp cũng có khả năng nuốt một đầu Chân Long, cuối cùng cố gắng tấn thăng một chút.
Là bị Chân Long no bạo hay là tấn thăng trở thành Thần Binh thì phải xem tạo hóa của Bàn Long Hoàng Kim Giáp.
Đậu Trường Sinh vừa nghĩ, Bàn Long Hoàng Kim Giáp chia năm xẻ bảy, hóa thành từng đạo lưu quang, chen chúc hội tụ giữa không trung, cuối cùng hợp lại với nhau, hóa thành một con Bàn Long.
Khi Đậu Trường Sinh phất tay, giới chỉ trữ vật đã thu hồi Bàn Long Hoàng Kim Giáp.
Ánh mắt nhìn về thu hoạch lần này của mình, đây mới là tiết mục cuối cùng.
Ba Xà tử vong, trực tiếp cho hắn một rương báu màu cam.
Chẳng qua là giống với Hổ Kinh Thiên khi đó, phía trên rương báu màu cam này, có không ít tử khí, chứng tở hàm lượng rương bảo vật không cao, xuất hiện loại tình huống này, rõ ràng là thực lực Ba Xà quá yếu, thực lực bị suy yếu liên tục, không phải một gã Thần Ma chính thức.
Mở rương kho báu đòi hỏi phải có lễ nghi, lần này Đậu Trường Sinh có ý định giản hóa.
Lần này chắc chắn không có thời gian đi Nhân Tổ Miếu, mà ngay tại Thần Đô là một tòa kiến trúc hiển hách nhất, Đậu Trường Sinh không khỏi nhìn về phía trước, bây giờ phương hướng đối ứng với tiền sảnh, có một đài cao nguy nga đứng sừng sững.
Đài cao cho dù chưa xây đến một nửa, nhưng giờ phút này đã cao vút trong mây, mây trắng bao quanh đài quan sát, đây là một tòa kiến trúc to lớn, ở chỗ không có thế giới siêu phàm, nó chính là thần tích, cho dù bên trong thế giới siêu phàm này, cũng là một kỳ quan.
Đây cũng là một chuyện phải giải quyết, khi đó Đậu Trường Sinh không có năng lực, bây giờ có Tiền Tiểu Tam phía sau, rất nhiều chuyện đều có thể làm.
Chuyển tầm mắt, Đậu Trường Sinh đứng dậy tắm rửa thay quần áo, cuối cùng xếp bằng ở trên giường lựa chọn mở ra rương báu.
Hào quang thiêu đốt, tràn ngập tầm mắt.
Đậu Trường Sinh kiên nhẫn chờ đợi, nhìn hào quang dần dần tiêu tán, cuối cùng Đậu Trường Sinh nhìn vào rương báu.
Trong đây là hai tấm lệnh bài lơ lửng, ước chừng lớn bằng lòng bàn tay, màu sắc cũng không giống nhau, màu xanh và màu lam, hình dáng ngược lại không mấy chênh lệch.
Mỗi tấm tràn ngập hào quang khác nhau, bắt đầu chậm rãi xoay tròn.
【 Thăng Cấp Lệnh】.
Hai cái đều được gọi cùng một tên, nhưng phía sau khác nhau.
Một cái là binh khí, một cái là võ học. Cái này không cần nhìn giới thiệu, Đậu Trường Sinh đều có thể biết được hiệu quả, củng cố binh khí và tăng cường võ học.
Tuy rất cơ bản, nhưng rất thực dụng, nhất là tấm nhằm vào binh khí này, trực tiếp thực dụng với Bàn Long Hoàng Kim Giáp, thoáng cái là có thể để Bàn Long Hoàng Kim Giáp hoàn thành tấn thăng.
Trong đó chắc sẽ không có rủi ro, thành công trăm phần trăm, nhưng Đậu Trường Sinh biết rõ một tấm 【 Thăng Cấp Lệnh - binh khí】 phải dùng phía trên Băng Phách Đao, bây giờ Băng Phách Đao đã theo không kịp, hắn cũng có cảm tình đối với món vũ khí này,【 Hà Thần khế ước】 quá trọng yếu không dám dùng, bây giờ 【 Thăng Cấp Lệnh - binh khí】 này có thể, dù lãng phí Đậu Trường Sinh đều có thể tiếp nhận, càng đừng nói có thể tấn thăng Băng Phách Đao đến Thần Binh.
Còn lại 【 Thăng Cấp Lện - võ học】, trong nhất thời ngược lại là không có nghĩ đến dùng như thế nào, luận về võ học Thần Ma chính mình cũng không thiếu, đồ vật này giá trị không cao, ý tưởng này xuất hiện, Đậu Trường Sinh loại bỏ khỏi đầu.
Cả hai món có cùng nguồn gốc, tuyệt đối sẽ không bất kham như vậy.
Một đêm tu hành chấm dứt.
Đậu Trường Sinh đứng dậy chủ động nhìn 《 Đấu Ma Đồ Lục》 và 《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》, tiến độ rất tốt, chẳng qua là không nhanh bằng gặm Bàn Đào.
Nhìn về 【 Tại Thế Cẩu Thần】, ánh mắt hắn đột nhiên ngưng tụ.
Đối với thu hoạch lần này, chắc chắc là rất lớn, nhưng nhược điểm cũng vô cùng rõ ràng, chính mình mất đi một mạng.
Nếu chết một lần nữa thì chỉ còn lại một mạng.
Không đúng, hắn còn có Sinh Tử Mộc Ngẫu, có thể chết hai lần, nên cũng chỉ có bốn mạng, quá ít.