Trải qua một đêm tu hành, còn có rất nhiều thời gian nghiên cứu, Đậu Trường Sinh phát hiện chính mình xem thường 【 Thăng Cấp Lệnh - võ học】, nhìn như chỉ có thể tăng lên tới võ học Thần Ma, hơn nữa còn sẽ không trực tiếp đạt tới đại thành, không bằng 【 Thăng Cấp Lện - binh khí】 đến cường đại đến mức trực tiếp là một món Thần Binh.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại, khái niệm võ học rất rộng, ngươi trực tiếp tấn thăng một bộ đại lực quyền đến võ học Thần Ma, như vậy ý nghĩa không phải quá lớn, bây giờ Đậu Trường Sinh có không ít võ học Thần Ma, hoàn toàn là vô dụng.
Nhưng nếu là một bộ võ học lập ý cực cao thì sao?
Ví dụ như nói Thiên Tử Long Quyền, đơn giản là chế tạo ra một bộ tuyệt học Đế Đạo.
Hoặc đủ loại năng lực kỳ lạ quý hiếm cổ quái khác, hoàn toàn do 【 Thăng Cấp Lệnh - võ học】 tấn thăng, đạt được đủ loại năng lực đặc thù.
Một số võ học này liên quan đến khái niệm rộng lớn, hoặc quá mức cao thâm, Thần Ma căn bản không thể sáng tạo, dù là Tiên Thiên Thần Ma liên thủ thôi diễn, cuối cùng cũng có thể ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm, một bộ võ học Thần Ma có thể khiến người chứng đạo, thậm chí là cấp độ phía sau Thần Ma cũng có thể tu hành, đây không phải đơn giản là có thể làm được.
Mỗi một bộ võ học, môn nào mà không trải qua nhiều lần gọt giũa, do nhiều đời người tu chỉnh.
Bây giờ trong thiên hạ nhìn như có thiên kiêu tuyệt thế, tự chế võ học, khai tông lập phái, nhưng đó cũng là kết quả của việc đứng trên vai tiền nhân, bọn hắn cũng chỉ là dung hợp võ học của tiền nhân, lấy tinh hoa loại bỏ cặn bã, lại tăng thêm tư tưởng của riêng mình, lúc này mới sáng tạo thành công.
Mà trước mắt không cần【 Thăng Cấp Lệnh - võ học】 này, chỉ cần Đậu Trường Sinh có ý tưởng, sau đó sáng tạo ra võ học đơn giản là có thể trực tiếp tiết kiệm được vô số năm thời gian, một bước hoàn thành.
Cho nên 【 Thăng Cấp Lệnh - võ học】 này đã vô cùng cường đại, mà 【 Thăng Cấp Lệnh - binh khí】 nhìn như rất cường đại nhưng lại bị hạn chế, vốn nếu là hai chữ Thần Binh, cũng có thể như 【 Thăng Cấp Lệnh - võ học】, nhưng hai chữ binh khí được đánh dấu đằng sau, vậy nó chỉ có thể giới hạn trong binh khí.
Những thứ như ngọc Như Ý, đều không bao gồm bên trong, không cần đào từ, chơi chữ.
Được chính là được, không được là không được.
Cái này căn bản không cho cơ hội, dù sao đây cũng là vật chết, khai thác sơ hở quá khó khăn.
Chỉ có vật sống mới có thể có cơ hội, Đậu Trường Sinh vẫn không có sử dụng 【 Hà Thần khế ước】, chính là cảm giác sau khi lập kế hoạch hai lần, cường hóa 【 Thiên Sinh Chiến Thần】 và 【 Vô Tướng Chi Phong】, kim Đậu và ngân Đậu đều mạnh, nhưng Đậu bình thường không hề thay đổi.
Lần trước có một cơ hội, trực tiếp cường hóa ba người, lần này hai lần cơ hội mất đi một người, trong nội tâm luôn có một chút không cam lòng, hai lần cơ hội không nói ba người đều cường hóa hai lần, chí ít cũng phải tăng lên Đậu bình thường.
Cho nên phải tìm kiếm sơ hở, gian lận.
Cho dù hiện tại không nghĩ thông suốt, nhưng bây giờ không phải lúc để dùng nên Đậu Trường Sinh còn có dư dả thời gian để cân nhắc, cuối cùng nếu chính mình suy nghĩ cẩn thận, Đậu Trường Sinh định tiếp thu ý kiến quần chúng, lấy một ví dụ tương tự, sau đó hiệu triệu trí giả thiên hạ, cùng nhau bắt đầu nghiên cứu thảo luận.
Nhất định phải an bài Hà Thần cho rõ ràng, để hắn biết rõ ở nơi này, còn có một người họ Đậu đang quan tâm hắn.
Chỉ cần là binh khí, như vậy không có nhiều lựa chọn.
Đậu Trường Sinh không có ý định lập tức sử dụng nó mà là tạm thời tồn trữ trước, nếu không phải 【 Thăng Cấp Lệnh - binh khí】 này bị hạn chế, kỳ thật phương thức tốt nhất là trận đồ 【 Nhị Thập Bát Tinh Túc Đại Trận】, hoặc là các loại trận kỳ phụ trợ bố trí đại trận bảo vật.
Tắm rửa qua loa một lượt, Đậu Trường Sinh đơn ngồi ngay ngắn bên trong kiệu quan, bắt đầu đi về phía hoàng thành.
Hôm nay phải tham dự tảo triều, các loại hứa hẹn Cao Tông cũng phải thực hiện.
Kiệu quan chậm rãi đến tới hoàng thành, đường đi thông thoáng, quy củ gì để kiệu phía trước cung, sớm đã bị vứt đi.
Căn bản không ngăn trở Đậu Trường Sinh, trái lại một đường phóng đi, cho đến khi tới bên ngoài Thái Hòa Điện, lúc này kiệu quan mới đặt xuống, Quan Hân Nhiên tự mình đè thấp kiệu quan, bắt đầu vén màn kiệu lên cho Đậu Trường Sinh.
Một gã nô bộc Tông Sư liếc mắt nhìn, khi Đậu Trường Sinh đi xuống kiệu quan, nhìn chung quanh, tất cả đều cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng Đậu Trường Sinh.
Âm thầm thì kẻ này còn lớn lối quát tháo hơn kẻ kia, chắc chắn không coi Đậu Trường Sinh ra gì, nhưng khi gặp tình huống thực tế, một người có thể nhu thuận hơn một người.
Đậu Trường Sinh nhìn chung quanh, ngược lại là nhìn thấy một người quen, ngày xưa Vương châu mục, hôm nay Vương thị lang.