Bằng mặt không bằng lòng là đã không tệ rồi. Bởi chẳng qua là người ta không làm, có không biết bao nhiêu chính sách đều là những chính sách tốt nhưng sau khi xuống phía dưới thì lại biến tướng, trực tiếp trở thành công cụ vơ vét của cải. Đủ loại chuyện, nhiều không đến được.
Nếu như Đậu Trường Sinh muốn cải cách Đại Chu mà chỉ dựa vào sức lực cùng một bụng nhiệt huyết của chính bản thân hắn thì điều này, hắn không làm được.
Cho dù có là thiên hạ vô địch thì cũng không thể quản được tất cả mọi chuyện trong thiên hạ. Cả ngày bôn ba chẳng qua cũng chỉ là tốn công vô ích mà thôi. Ở chỗ mà ngươi không nhìn thấy, vẫn cứ là hắc ám nơi nơi.
Trước tiên để Lương Cung Vũ đi lên phía Bắc tới Thần Đô, không cần phải tiếp tục ở phía Nam nữa. Hiện giờ, thế cục lại thay đổi nên không cần phải lo lắng đến việc Tiện Nghi sư phụ sẽ tác oai tác quái nữa. Bây giờ, Tiện Nghi sư phụ đã thấy chướng mắt với mấy chuyện phàm tục này rồi.
Đối với Tiện Nghi sư phụ mà nói, đây là cơ hội chính đạo cuối cùng trong đời, không thành công là chết ngay lập tức, sẽ không có kết quả thứ hai.
Lương Cung Vũ tài hoa hơn người, chính là một người giỏi trong việc xử lý chính vụ. Tuy rằng Từ Trường Khanh cũng không tệ nhưng Đậu Trường Sinh lại không tin được hắn.
Lão gia hỏa này rất biết cách giày vò người ta, không hổ là Thủ phụ đương triều, Đại Chu rõ ràng là bị hắn chơi rồi.
Hôm nay, triều đường vừa bắt đầu đã xuất hiện một chuyện rất rõ ràng. Nội các thì vẫn là nội các kia nhưng tầm quan trọng của nội các đã giảm đi đáng kể. Ví dụ như vị Lễ Bộ thượng thư Vương Sư Phạm này, Chính Sự Đường ba vị đại chủ quan, các thành viên nội các, rõ ràng là đã bị làm cho mất quyền lực rồi.
Nếu là Lễ Bộ thượng thư Đỗ Bắc Nguyên của triều đại trước thì khi đó, trên triều đường đã sớm có thành viên Lễ Bộ ra mặt rồi. Hơn nữa, Hộ Bộ cũng không thể lạc quan. Tự biết rằng cái vị Vương Châu Mục kia cũng chính là Vương thị lang hiện tại. Hắn thế nhưng lại là Hộ Bộ tả thị lang, là môn sinh của Từ Trường Khanh.
Lão gia hỏa này bất hiển sơn, bất lậu thủy nhưng thực ra ở lục ti đều đã sắp xếp thân tín. Từ Trường Khanh còn đưa Chính Sự Đường cho một số đồ đệ nịnh nọt ton hót, tham lam phú quý nắm giữ. Quyền lực của hai vị Hộ Bộ thượng thư và Lễ Bộ thượng thư đã bị giảm đi đáng kể.
Người có thể đảm đương vị trí Thủ phụ đương triều là một người không thể đánh giá thấp.
Một nhóm người Thiên Ngoại Thiên kia cũng có thể khiến bọn hắn xung phong hãm trận rồi. Lợi ích của bọn hắn ở Thiên Ngoại Thiên nên việc bản thân đối với cái cách Nhân cảnh sẽ không đụng chạm gì đến lợi ích của bọn hắn mà ngược lại còn có thể tín nhiệm. Chẳng qua đây cũng chỉ là thứ nhất thời mà thôi.
Một đám hầu gia kia, đánh trận thì có thể không mạnh nhưng tranh đoạt lợi ích thì tuyệt đối là một đám cường giả, sau một thời gian chắc chắn sẽ bị mài mòn và cũng sẽ trở thành nhân tố không ổn định.
Chẳng cần phải nói đến cái gì mà lợi ích của Phúc Địa, đây là bản tính của con người, ai cũng biết phạm tội là không tốt nhưng lại vẫn cứ cấm nhiều lần không được. Nguyên nhân chính là vì nhanh kiếm được tiền.
Đậu Trường Sinh không thể không dừng bước. Phía trước chính là Phiên Hương lâu, thực sự là hồi ức đã rất lâu rồi.
Đáng tiếc là.
Bây giờ không đi được.
Đậu Trường Sinh thở dài một hơi. Bây giờ danh tiếng của hắn càng ngày càng vang. Thành cũng có danh tiếng mà bại cũng có danh tiếng nốt chứ nếu như trước kia thì đã có thể đi xoa bóp chân rồi.
Cũng khá là nhớ sư huynh nhà mình, nhớ những ngày tháng sư huynh mang theo mình cùng đi dạo nhân gian.
Nhắc đến sư huynh, Đậu Trường Sinh mới nhớ ra là mình còn có một đệ đệ nữa.
Cũng không biết đệ đệ sống có tốt không, tài nguyên tu hành có đủ hay không. Bây giờ ca ca đã sống tốt rồi, ngược lại, có thể chiếu cố hắn thật tốt. Dù sao thì đây cũng là huyết mạch duy nhất của Đậu thị nhất tộc.
Bản thân mình tu hú chiếm tổ, dù có thế nào thì cũng không thể để Đậu thị diệt tộc.
Mới đi được hai bước, Đậu Trường Sinh đã nhìn thấy một tràng hỗn loạn truyền ra. Ánh mắt hắn không thể không nhìn về phía đó. Vừa nhìn đã có thể trông thấy đó là một võ giả trung tam phẩm, giờ phút này đang ngự không mà đi, tiếng gào rống vọt tới.
Thần Đô là nơi cấm không, không thể bay lên quá cao nhưng nếu chỉ bay cách mặt đất một hai mét thì vẫn có thể làm được.
Điều chân chính thu hút sự chú ý của Đậu Trường Sinh chính là một chồng báo chí trong tay vị võ giả trung tam phẩm kia.
Là Thiên Cơ Báo.
Đây là Thiên Cơ Báo phải đưa đến cho các đại tửu lâu.
Được đấy.
Cái nơi Thần Đô này thực sự rất được.
Võ giả trung tam phẩm có thể làm mưa làm gió mà ở nơi này lại chỉ có thể đưa Thiên Cơ Báo nuôi gia đình, đương nhiên đây là một câu nói đùa.