Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1638 - Chương 1638. Đại Thiên Mệnh – Thần Ma Trở Đạo

Chương 1638. Đại thiên mệnh – Thần Ma trở đạo Chương 1638. Đại thiên mệnh – Thần Ma trở đạo

Nam tử da ngăm đen không nhịn được tiến lên hai bước lại bị người mà gã nam tử cao to mang đến ngăn cản, một người trong đó đá ra một cước khiến nam tử da ngăm đen lảo đảo, suýt chút nữa ngã nhào trên mặt đất. Gã nam tử dáng người mảnh mai nói với nam tử da ngăm đen: “Tứ đệ.”

“Có thể làm việc cho Tiền gia ca ca thì đây chính là niềm vinh hạnh của Tứ đệ ngươi.”

“Nghe Tam ca khuyên một câu, nhận lấy tiền này đi, nhẫn nhịn một chút, tránh chuốc vạ vào thân.”

“Nếu không, nếu như ngươi không còn nữa thì đệ muội và điệt tử phải làm thế nào bây giờ.”

Lưu lão tam khuyên bảo đôi câu rồi chạy về phía gã nam tử cao to ở đằng xa, đi đến bên cạnh hắn rồi cẩn thận từng li từng tí nói: “Vậy khoản tiền đánh bạc bị nợ của tiểu đệ?”

Gã nam tử cao to cười lạnh nói: “Ta cũng không phải là người xấu, lần này ngươi lập được công, như vậy đi.”

“Hôm nay miễn cho ngươi tiền lãi, ngươi có thể cút rồi, ngày mai sẽ lại tìm ngươi tính sổ.”

Mặt Lưu lão tam biến sắc, vội vàng mở miệng nói: “Không phải đã nói là tìm được Kim Tinh Hồng Vĩ Ngư thì toàn bộ khoản nợ đánh bạc sẽ được một bút xoá sạch hay sao?”

Gã nam tử cao to đá ra một cước khiến Lưu lão tam bị đạp ngã sấp mặt xuống đất rồi từ trên cao nhìn xuống cười lạnh nói: “Cái tên khốn nhà ngươi, cẩn thận họa từ miệng mà ra.”

Gã nam tử cao to lại đá thêm một cước, sau đó dẫn người nghênh ngang rời đi.

Nam tử da ngăm đen chậm rãi đi tới, nhìn Lưu lão tam đang che ngực, khóe miệng có máu tươi, ung dung mở miệng nói: “Tam ca.”

“Ngươi đã bắt nạt ta 30 a mươi năm.”

“Ta cũng đã nhẫn nhịn ngươi 30 năm.”

“Nhưng ta không oán hận ngươi mà vô cùng cảm kích ngươi.”

“Bởi vì ngươi mà từ đầu đến cuối, ta đều là cái kẻ ngu xuẩn, phải chịu khổ chịu sở, bị đánh cũng không đánh trả, bị mắng cũng không cãi lại.”

“Hôm nay nhìn thấy tên Tiền Lão Đại bại hoại này, ta vốn cho rằng thời cơ chín muồi, đã không cần phải nhẫn nhịn thêm nữa nhưng ngươi lại nói một câu khiến ta thức tỉnh.”

“Nhẫn nhịn một chút.”

“Hai chữ này cao thâm đến cỡ nào cơ chứ.”

“Thánh nhân đã dạy việc nhỏ không nhẫn nhịn được tất sẽ làm hỏng đại sự.”

“Bây giờ càng đến thời khắc mấu chốt, càng không thể rối loạn lòng người.”

“Hôm nay, sau khi thành công, ta sẽ cho ngươi một tràng phú quý. Còn nếu như ta thân tử đạo tiêu, vậy thì không riêng gì ngươi, mà còn có cả Tiền Lão Đại, Tôn lão gia gì đó, tất cả mọi người đều phải chôn chung với ta.”

Lưu lão tam kinh ngạc nhìn về phía Lưu lão tứ, không thể không mở miệng nói: “Lão Tứ, ngươi nói lung tung cái gì thế? Chẳng lẽ ngươi điên rồi hay sao?”

Chợt Lưu lão tam không quan tâm gì nữa mà chủ động nói: “Lão Tứ, nếu như ngươi có tiền thì dồn cả cho Tam ca đi, hai ngày nữa Tam ca sẽ trả lại ngươi.”

Lưu lão tứ cười cười, lắc đầu rồi chậm rãi rời đi.

Chậm rãi đi bộ về nhà, nhìn gian nhà tranh, bên ngoài có hàng rào bao quanh, Lưu lão tứ đẩy cửa vào, nhìn một người phụ nữ đang bận rộn, hắn cười nói: “Ngươi đi dẫn lão Tam đến nhà lão đại ở đôi ngày đi.”

“Nếu như ta không đi đón các ngươi thì các ngươi đừng về.”

Người phụ nữ nghi hoặc nhìn Lưu lão tứ, vừa định mở miệng nói gì đó, Lưu lão tứ đã mở miệng nói trước: “Đừng hỏi.”

“Chờ đến khi ta đón ngươi về rồi sẽ giải thích.”

Người phụ nữ gật gật đầu rồi đi thẳng ra cửa, phu vi phụ cương, nàng căn bản không dám cự tuyệt.

Ánh mắt thuận theo cửa sổ, nhìn người phụ nữ dẫn lão Tam rời đi, thấy Lưu lão tam đang ở chỗ cách xa trăm mét cũng về đến nhà.

Ý cười trên mặt Lưu lão tứ dần dần biến mất, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Hắn khoanh chân ngồi xuống, mây mù ùn ùn kéo đến, bắt đầu không ngừng sinh sôi, hóa thành một cái giường mây.

Hơn hai trăm năm rồi.

Hôm nay rốt cuộc sắp thành rồi.

Đạo Tiêu Ma Trường.

Không ngờ sau khi đánh mất tất cả hy vọng ở tuổi xế chiều lại có thể thành công đột ngột như thế này.

Vất vả khổ cực cố gắng nhiều năm như vậy, không bằng thu nhận một đồ đệ tốt.

Ám Vương nở nụ cười xán lạn, như cái tên Trần Diệt Chu hối hả ngược xuôi kia, không biết đã bỏ ra bao nhiêu công sức mà vẫn luôn không có hy vọng. Mãi đến khi đồ đệ của hắn xuất hiện thì lúc này mới mời được Long Tước Đao Đại Hạ ra.

Luôn khổ não, dày công tính toán một giáp hỗn loạn, vậy mà trước thời gian một giáp, Đại Chu đã ở bên bờ vực sụp đổ, không biết khi nào sẽ ầm ầm đổ sụp xuống.

Mà đại thiên mệnh của chính mình lần này, hoàn thành dễ dàng như vậy, nói ra thì cũng phải cảm tạ Hợp Hoan Tông.

Vì Hợp Hoan Tông không muốn Ma môn nhất thống nên đã truyền ra tin tức Đậu Trường Sinh sắp trở thành Ma Đế. Điều đó khơi dậy sự căm thù của chính đạo ngũ tông. Chính đạo ngũ tông bắt đầu liên hợp lại, lúc này mới ở trong Thiên Yêu chi loạn một cước đánh tan.

Bình Luận (0)
Comment