“Nhiều năm trước Âm Cực Tông đã xây dựng một toà thuỷ phủ ở trong Đại Trạch Giang, tin tức này cực kỳ bí ẩn, người biết không nhiều, nhưng bọn họ hành động trong bóng tối, cho dù là việc xây dựng thuỷ phủ, là do một mình Tông chủ Âm Cực Tông hoàn thành, nhưng Tông chủ Âm Cực Tông vẫn xem thường Ám Vương tiền bối.”
Trong giọng nói của Từ Trường Khanh toát lên sự kính nể: “Tông chủ Âm Cực Tông muốn giữ bí mật nên việc xây dựng thuỷ phủ không cần tới người ngoài, tự mình ra sức, xây dựng mỗi một viên gạch mỗi một miếng gói, nhưng tài nguyên tiêu hao cho việc xây dựng thuỷ phủ tất nhiên phải thông qua con đường Âm Cực Tông để thu nhập, cho dù Tông chủ Âm Cực Tông có cẩn thận tới cỡ nào đi chăng nữa, cuối cùng vẫn bị Ám Vương tiền bối phát hiện ra manh mối.”
“Một đường lần theo manh mối, đã xác định được toà thuỷ phủ này, hiện nay đám người của Tông chủ Âm Cực Tông và Tông chủ phu nhân đang chiếm giữ một toà thuỷ phủ ở Đại Trạch Giang.”
Lúc Từ Trường Khanh nói đến chỗ này, đột nhiên dừng lại một chút, cuối cùng chần chừ trong chốc lát mới nói: “Mặc dù Ám Vương tiền bối sẽ không để xảy ra sơ suất, ta cũng có thể xác định vị trí của đám người Tông chủ phu nhân, nhưng nếu Thái sư trực tiếp đến đó thì vẫn có một chút nguy hiểm.”
“Nếu chỉ có mỗi Âm Cực Tông thì Thái sư tất nhiên không có gì phải sợ, nhưng nếu có Tiêu Thiên Hữu và Hợp Hoan phu nhân, ba vị Thần Ma chiến lực tề tựu lại, lại có thêm ưu thế về địa lý, như vậy thì sẽ có bất lợi cho Thái sư, cho nên Thái sư tốt hơn hết là phải chờ thêm một chút nữa, Tiêu Thiên Hữu và Hợp Hoan vốn là người ngoài, sớm muộn gì bọn họ cũng phải đi về.”
“Giống như Tiêu Thiên Hữu thì cũng thôi vậy, bây giờ Thiên Ma Tông bị huỷ diệt, vị đệ Thập đại Thiên Ma như Tiêu Thiên Hữu đã không còn gì đáng ngại, nhưng Hợp Hoan phu nhân thì không được, Hợp Hoan Tông gia đại nghiệp đại, bây giờ Thái sư đã ra lệnh cấm thanh lâu hoạt động, muốn huỷ bỏ tiện tịch, chỉ cần Thần Hầu ra tay.”
“Hợp Hoan Tông liên tục gặp đả kích, Hợp Hoan phu nhân căn bản không thể kiềm chế được nữa, nhất định sẽ ra mặt, đến lúc đó Thái sư lại đến Đại Trạch Giang thuỷ phủ, như vậy mới là thời điểm thích hợp nhất.”
Từ Trường Khanh không chỉ kính nể mỗi Ám Vương, mà đối với Đậu Trường Sinh cũng tỏ vẻ cung kính, hắn luôn nghe nói Đậu Trường Sinh rất có năng lực, giống như có thể nhìn thấy được tương lai, con ngươi vừa chuyển động, trong lòng đã xuất hiện vô số âm mưu quỷ kế, hắn chưa bao giờ làm chuyện vô ích, mỗi một hành động đều là kế hoạch cho tương lai.
Người đời hoàn toàn nhìn không thấu, chỉ khi kết quả cuối cùng xuất hiện, bọn họ mới thình lình hiểu ra, thốt lên bốn chữ “Thì ra là vậy.”
Bây giờ Từ Trường Khanh đã thực sự cảm nhận được, khoảng thời gian trước Đậu Trường Sinh đột nhiên đòi cấm cờ bạc, không những vậy còn đòi cấm thanh lâu, viết hai thứ này vào pháp luật, nghiêm cấm hai nghề này, muốn quan phủ quản lý siết sao.
Từ Trường Khanh không tán thành, bởi vì phạm vi ảnh hưởng của hai nghề này quá rộng, có thể làm được nghề này thì đâu hề dễ trêu, ai ai cũng là phái thực lực, là tay có máu mặt ở địa phương.
Trong đó có một số ít là những kẻ thực lực mạnh mẽ, đều là võ đạo đại tông, cũng không thiếu những kẻ có dính dáng đến quan lại quý tộc, một số sòng bạc đằng sau đều có quý nhân che chở.
Từ Trường Khanh chỉ khuyên một lần, cuối cùng cũng chỉ tạm thời bỏ qua sòng bạc, trực tiếp ra tay với thanh lâu, đối với chuyện này Từ Trường Khanh cũng âm thầm chấp nhận, phần lớn các thanh lâu đều thuộc về Hợp Hoan Tông, mà Hợp Hoan Tông là Ma Đạo, Đậu Trường Sinh lại muốn làm Ma Đế, nếu như mình còn khuyên ngăn cản trở, như vậy thì đúng là không biết điều.
Bây giờ Từ Trường Khanh nghĩ lại, bản thân mình thế mà lại không nhìn ra được mục đích thực sự của Đậu Trường Sinh.
Hắn thế mà lại tiên đoán trước được việc Hợp Hoan Tông muốn cấu kết với Âm Cực Tông, nên mới tấn công vào sinh ý của thanh lâu, chính là để dụ Hợp Hoan phu nhân đi, dễ dàng tiêu diệt từng người trong đám bọn chúng.
Thì ra tên hề chính là mình.
Từ Trường Khanh cũng nghĩ ra một ý tưởng này.
Ba kiện Thần Binh, đây không phải là một con số nhỏ, Thần Binh trong thiên hạ có nhiều tới cỡ nào đi chăng nữa, ba kiện cùng nhau tập hợp lại cũng là một chuyện cực kỳ hiếm thấy.
Đậu Trường Sinh suy nghĩ một chút, nếu như trận chiến nổ ra, như vậy mình có Cửu U Đao, muốn đánh thắng một người trong số đó cũng không phải là khó, nhưng nếu ba kiện Thần Binh đều xuất hiện, mình chắc chắn không phải là đối thủ của họ.
Mình không thể sử dụng hai kiện Thần Binh cùng một lúc, nếu như là ngân Đậu, trái lại có thể đánh một trận, nhưng Đậu Trường Sinh lập tức buông tha cho suy nghĩ này, đó chính là một tên chuyên gây rắc rối, lần trước suýt nữa đã đâm thủng trời rồi.