Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1678 - Chương 1678. Đậu Trường Sinh Bị Trúng Kế? 6

Chương 1678. Đậu Trường Sinh bị trúng kế? 6 Chương 1678. Đậu Trường Sinh bị trúng kế? 6

Tốt nhất là không đi.

Đậu Trường Sinh không khỏi cúi đầu nhìn thoáng qua phong thư trên tay, lần này có thể đi.

Thế là hắn dứt khoát mở miệng nói: “Ngươi nói cho ta biết vị trí cụ thể của Đại Trạch Giang thủy phủ, ta là Thánh tử Âm Cực Tông, đi gặp Tông chủ là chuyện hợp tình hợp lý, tin rằng Tông chủ tuyệt đối sẽ không ra tay với ta.”

Từ Trường Khanh sửng sốt, bản thân mình phân tích một phen, vốn tưởng đâu đã là sự thật rồi, không ngờ lại đoán sai hết, Đậu Trường Sinh tấn công thanh lâu, thực sự không phải là vì dẫn dụ Hợp Hoan phu nhân.

Từ Trường Khanh nghi ngờ trong lòng, nhưng vẫn thành thật khai báo vị trí.

Đậu Trường Sinh sau khi nhận được địa điểm thì trực tiếp đóng gương đồng lại, sau đó đứng lên, sửa sang lại quần áo, chầm chậm ra khỏi hậu đường, nhìn Tôn châu mục đang đứng hầu ở bên ngoài, Đậu Trường Sinh mở miệng an ủi nói: “Yên tâm.”

“Ngươi làm quan ở cái Việt Địa Châu này, cũng không dễ dàng gì.”

“Ta cũng đã tìm hiểu về con người của ngươi rồi, cũng không làm gì đại gian đại ác, trái lại thời trẻ còn làm không ít việc công đức, cũng làm rất nhiều chuyện tốt cho bách tính, chỉ là làm quan càng lúc càng lớn, bản tâm đã bắt đầu lệch lạc, qua lại một lần với Âm Cực Tông, trái lại còn nhận được không ít thứ tốt.”

“Nhưng mà ít nhất ngươi còn có thể kìm chế được bản tâm của mình, không ra tay với dân thường, những của cải đó đều đến từ con đường bất chính, xem như là tiền tài bất nghĩa.”

“Con người của ta không phải loại cứng đầu cổ hủ, cho rằng ngươi có vết nhơ thì sẽ phủ định công lao sự nghiệp nửa đời trước của ngươi.”

“Năng lực của ngươi cũng không kém, cũng có thể làm được việc, cứ tiếp tục sống ở cái Việt Địa Châu này thì sau này cuối cùng cũng có ngày bản lĩnh bị mai một.”

“Thế cục tương lai hỗn loạn, nhất định sẽ trở thành cái ting trong mắt, cái gai trong thịt mọi người, ngươi không thể gánh nổi đâu.”

“Không phải theo giặc thì là bỏ mình.”

“Đi chuẩn bị một chút quà cáp, sau khi chuẩn bị xong thì lên đường tới phía Bắc, triều đình đã thanh lọc không ít những kẻ phế vật ăn không ngồi rồi, sau khi ngươi quay về Thần Đô, sẽ không để ngươi rảnh rỗi, vẫn là chủ quan.”

“Chỉ xem như là bình điều, nhưng mà kinh quan địa vị cao quý, xem như được thăng chức.”

Tôn châu mục nghe xong thì mặt mày tái mét, Thần Đô là nơi long đàm hổ huyệt, nguy hiểm nhất trong thiên hạ, nào có an toàn như Việt Châu, mai này kẻ xấu xuất hiện khắp nơi, thế lớn khó kiểm soát, chẳng mình không thể bị treo ấn, hoặc là mời đại tộc cứu viện.

Người có dã tâm thì quá nhiều, chỉ cần mình bằng lòng từ chức, không ôm khư khư cái ghế Châu mục, chắc chắn sẽ trở thành đối tượng được thế lực ở khắp nơi tranh giành lôi kéo, chắc chắn có thể sống thoải mái.

Sau khi đến Thần Đô, vậy thì tương lai sẽ tốt rồi.

Nhìn dáng vẻ vì muốn tốt cho mình của Đậu Trường Sinh, Tôn châu mục miễn cưỡng nở nụ cười, đây là nụ cười hắn cố nặn ra, hắn vội vàng cảm ơn: “Đa tạ Thái sư cất nhắc.”

“Tôn mỗ bằng lòng vì Thái sư cầm roi dắt ngựa, không phụ lòng Thái sư cất nhắc.”

Sắp chết mất, Tôn mỗ ta tuyệt đối không thể sống thọ.

Thời buổi bây giờ đến cả chó cũng không muốn thăng chức, thế mà Tôn mỗ ta lại được thăng chức.

Đậu Trường Sinh rất hài lòng, lúc đi ngang qua Tôn châu mục, hắn còn giơ tay vỗ vỗ vai Tôn châu mục, nói: “Chỉ cần ngươi trung thành làm việc, vì phúc của bách tính, Đại Chu tất nhiên sẽ không đối xử tệ với ngươi.”

“Mai này nhập các bái tướng, lưu danh sử sách, chuyện này cũng có thể.”

Sau khi Đậu Trường Sinh sắp xếp cho Tôn châu mục xong thì bay thẳng đến Đại Trạch Giang, tên Tôn châu mục này có liên quan đến Âm Cực Tông, Đậu Trường Sinh không thể nào thích cho được, nhưng cuối cùng sau khi tìm hiểu về Tôn châu mục, Đậu Trường Sinh phát hiện đối phương vẫn còn cứu chữa được, bản tâm mặc dù đã thay đổi, nhưng vẫn giữ được giới hạn của mình.

Người như vậy đã vượt qua chín mươi chín phần trăm người trong thiên hạ, chuyện cũng không còn cách nào, thời thế bây giờ đen tối vậy đó.

Tôn châu mục lập tức trở nên nổi bật, tộc Tôn Thị là một tộc nhỏ, Tôn châu mục cũng không phải người bên chi chính, thời niên thiếu chịu cực khổ, có thể đảm nhiệm chức quan lớn ở nơi biên thuỳ, mà không dựa vào gia thế, đây chính là người có bản lĩnh.

Đậu Trường Sinh đang thiếu người như vậy, thiên hạ thực sự quá rộng lớn, sau khi Đậu Trường Sinh đến Việt Châu, hắn đã không còn ôm hy vọng gì với việc giữ cho thiên hạ thái bình, Âm Cực Tông đã nhúng tay vào Việt Châu sâu như vậy, có thể tưởng tượng được các tông các phái khác sẽ làm tới mức nào.

Tuy rằng quy mô không sẽ không vượt qua Âm Cực Tông, nhưng những môn phái như vậy thực sự có quá nhiều, nhiều đến mức giống như da lông vậy.

Tất nhiên điều này không có nghĩa là Đại Chu không có quyền lực, trái lại, khi bọn họ thâm nhập vào Đại Chu, đồng thời Đại Chu cũng có quyền kiểm soát đối với bọn họ, hai bên hỗ trợ lẫn nhau.

Bình Luận (0)
Comment