Dùng tế mộc làm khung đèn, viền bằng vải lụa, bên ngoài vẽ cảnh non nước, đặc biệt đó là một ngọn La Phong sơn, bên trong bên ngoài đều toát lên khí tức âm lãnh, bên trong thắp một ngọn lửa màu xanh lá đậm, giống như một ngọn lửa quỷ, không ngừng nhảy lên nhảy xuống.
Cái này rõ ràng là Thần Binh truyền thừa của Âm Cực Tông, Cửu Âm U Chiếu Thần Đăng.
Tông chủ phu nhân khẽ giơ cánh tay lên, ánh sáng màu xanh bóng lập tức hiện ra, ăn mòn đất trời xung quanh, một mảng màu xanh u ám khuếch tán ra, giống như đang đặt mình trong Cửu U địa ngục, ánh mắt của Tông chủ phu nhân loé sáng, nhìn xoáy vào người hiển hách nhất trong thiên hạ này.
Đúng vậy.
Là người hiển hách nhất.
Bây giờ cho dù là chí tôn Đại Chu, ở trước mặt Đậu Trường Sinh cũng lu mờ đi vài phần.
Từ lúc Đậu Trường Sinh xuất đạo cho đến nay, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã không ngừng làm nên một đống chuyện lớn, cho đến hôm nay đã đứng trên đỉnh của phàm tục, bất kể là thực lực hay là quyền thế, đều đã đạt đến đỉnh điểm.
Tất cả chuyện này vốn dĩ chẳng có liên quan gì đến mình, nhưng ngặt nỗi Đậu Trường Sinh lại xuất thân từ Âm Cực Tông.
Tông chủ phu nhân đã từng nghe qua tên của Đậu Trường Sinh không biết bao nhiêu lần, mới bắt đầu là sự vui mừng khi trong tông môn xuất hiện một vị anh tài như vậy, đến sau đó nảy sinh sự kiêng dè, bởi vì cái tên Đậu Trường Sinh này thực sự rất biết hành hạ người ta.
Chỉ vì muốn tiến lên phía trước, nhẹ thì bạo loạn, nặng thì diệt môn.
Đến cuối cùng, thân phận Ám Vương không ngừng bị vạch trần, Tông chủ phu nhân đã hoàn toàn loại bỏ Đậu Trường Sinh ra khỏi Âm Cực Tông.
Hai tên sư đồ này, kẻ nào cũng không trung thành với Âm Cực Tông, tất cả đều xem Âm Cực Tông là đối tượng để lợi dụng, nhất là Đậu Trường Sinh trước sau đã tiêu diệt mấy tên ngoại môn của Âm Cực Tông, dẫn đến lực lượng của Âm Cực Tông bị suy giảm.
Mới bắt đầu nàng còn tưởng rằng chỉ là hiểu lầm, lúc đó lực lượng của Đậu Trường Sinh còn yếu, căn bản không biết tình hình thực sự của Âm Cực Tông, cho nên xuất hiện ngộ thương cũng là điều khó tránh khỏi, nhưng bây giờ xem ra tất cả đều là cố tình, Đậu Trường Sinh đang dùng Âm Cực Tông để kiếm công trạng, từ đó mà hoàn thành việc nâng cao địa vị cho mình.
Tông chủ phu nhân thực sự không ngờ rằng, lần đầu tiên mình và Đậu Trường Sinh gặp nhau, thế mà lại trong trường hợp như thế này.
Tâm trạng phức tạp loé lên rồi biến mất, Tông chủ phu nhân chậm rãi lên tiếng, nói: “Ngươi cũng xuất thân từ Âm Cực Tông, tông môn đối xử với ngươi không tệ, ngày trước, khoản quân lương đầu tiên giúp ngươi vùng lên, thanh Băng Phách Đao Bán Thần Binh tam phẩm kia, chính là sự ủng hộ của tông môn dành cho ngươi.”
“Sau đó cũng có không ít những phần thưởng khác, thậm chí tông môn còn không ngừng tập hợp lực lượng, những tên muốn dùng danh nghĩa của ngươi để kiếm chác lợi ích, đều đã bị ta giết sạch, cũng là để đôi bên có thể duy trì khoảng cách.”
“Ngươi ở bên ngoài tiêu dao, ngươi và tông môn nước sông không phạm nước giếng, chuyện này đối với hai bên đều là chuyện tốt.”
“Tông môn đối xử với ngươi cũng xem như hết tình hết nghĩa, nhưng tại sao ngươi cứ dồn ép không tha.”
“Chuyện đã đến nước này còn nói ra những lời vô tội như vậy?”
“Lẽ nào ngươi muốn ta nói ra những lời thô tục, để thể hiện ngươi là bên bị hại, là một người tốt, tất cả đều do tông môn ép buộc ngươi, ngươi phản kháng cũng là chuyện bất đắc dĩ?”
Giọng điệu vốn dĩ đang bình tĩnh của Tông chủ phu nhân, lại bắt đầu trở nên phập phồng lên xuống, hiển nhiên ngọn lửa giận trong lòng đã bắt đầu bùng cháy, không thể kiểm soát được cảm xúc nữa.
Đúng là khinh người quá đáng.
Rõ ràng là Đậu Trường Sinh muốn chủ động tiêu diệt Âm Cực Tông, bên mình bất đắc dĩ nên mới phản kháng, nhưng Đậu Trường Sinh đứng ở đây, giống như mình là người xấu, hắn là người vô tội.
Tông chủ phu nhân càng nghĩ càng thấy tức.
Đậu Trường Sinh liên tục lắc đầu, nói: “Phu nhân đã hiểu lầm ta rồi.”
“Lần này ta đến Việt Châu không phải vì đối đầu với Âm Cực Tông, mà là muốn liên lạc với phu nhân, hỏi thăm xem tiểu muội đã quay về Âm Cực Tông hay chưa?”
“Ta nhận được tin tức nói là Âm Cực Tông đã bắt tiểu muội đi, lại có người nói là Hạo Thiên Tông, những tin tức này ta chưa thể xác định, cho nên muốn đến xác nhận lại với Âm Cực Tông một chút.”
“Vốn dĩ ta muốn sai người đi truyền tin tức, nhưng sau đó ngẫm lại, suy cho cùng ta cũng xuất thân từ Âm Cực Tông, cũng là Thánh tử của Âm Cực Tông, sai người đi dò hỏi thì là thiếu tôn trọng phu nhân.”
“Vẫn nên đích thân đến một chuyến mới thoả đáng, không những giải quyết vấn đề của tiểu muội, mà còn phải xóa bỏ khoảng cách với tông môn, ra tay với người của Âm Cực Tông, tất cả đều do Ám Vương làm, không có chút liên quan gì đến ta, phu nhân không nên xếp ta và Ám Vương vào cùng một loại người.”