Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1685 - Chương 1685. Phu Nhân, Chắc Ngươi Cũng Không Muốn Tông Chủ Xảy Ra Chuyện Không Hay Nhỉ 3

Chương 1685. Phu nhân, chắc ngươi cũng không muốn Tông chủ xảy ra chuyện không hay nhỉ 3 Chương 1685. Phu nhân, chắc ngươi cũng không muốn Tông chủ xảy ra chuyện không hay nhỉ 3

Hợp Hoan phu nhân chủ động bước lên phía trước một bước, Hợp Hoan Linh trong tay sáng lên.

Tiếng chuông trong trẻo bỗng nhiên vang lên giữa lòng sông.

Từng chuỗi từng chuỗi âm thanh vô hình đang nhanh chóng khuếch tán, giống như gợn sóng, từng vòng nối tiếp từng vòng lan rộng ra, nhưng sau khi khuếch tán đến khoảng cách một trượng thì đã không thể khuếch tán ra được nữa.

Cửu Âm U Chiếu Thần Đăng, khung đèn được làm gỗ mảnh, vải lụa viền ở xung quanh, đã được Tông chủ phu nhân giơ lên, lúc này, ma trơi màu xanh lục u tối đang không ngừng nhảy lên rộn ràng, lửa cháy hừng hực, khu vực màu xanh lục u tối đã bao phủ xung quanh người của Hợp Hoan phu nhân.

Hợp Hoan Linh không ngừng reo lên, liên tục va chạm với Cửu Âm U Chiếu Thần Đăng, ngọn lửa màu xanh lục u tối từ từ tắt ngúm, nhưng chợt bùng cháy lên hừng hực, gắt gao đè ép Hợp Hoan Linh, áp chế lực lượng của Hợp Hoan Linh vào một khu vực nhất định.

Cảnh tượng này khiến Hợp Hoan phu nhân nhìn mà muốn rách cả mí mắt, đôi mắt xinh đẹp nhìn Tông chủ phu nhân của Âm Cực Tông một cách ngỡ ngàng, nàng thất thanh mở miệng, nói: “Ngươi?”

“Ngươi thế mà lại phản bội bọn ta?”

“Tại sao lại giúp đỡ cho Đậu Trường Sinh, Đậu Trường Sinh lòng lang dạ sói, lần này hắn lên đường xuôi Nam chính là để huỷ diệt Âm Cực Tông.”

“Cho dù lúc này ngươi tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, nhưng Đậu Trường Sinh cũng sẽ không biết ơn ngươi, phải biết rằng Đậu Trường Sinh đến cả lục thân cũng không nhận, cho dù là tộc Đậu Thị của hắn, tất cả đều bị Đậu Trường Sinh tàn sát sạch sẽ.”

“Ngươi thu hồi Cửu Âm U Chiếu Thần Đăng, chúng ta cùng nhau hợp tác, chỉ cần giết được Đậu Trường Sinh, tất cả nguy cơ đều sẽ tan thành mây khói.”

“Âm Cực Tông các ngươi cũng không cần bị chia năm xẻ bảy, phải chạy trốn thảm hại.”

Hợp Hoan phu nhân nói chuyện rất gấp, tốc độ nói chuyện cực kỳ nhanh, ngăn ngắn không đến một cái chớp mắt, nàng đã nói ra một đống lời nói, Tông chủ phu nhân cũng nghe hiểu tất cả.

Tông chủ phu nhân bày ra vẻ mặt rối rắm, sau đó thở dài một hơi nói: “Ngươi ra tay với Đậu Trường Sinh, cũng là có ẩn tình.”

Tông chủ phu nhân thoáng dừng lại một chút rồi mới tiếp tục nói: “Ngươi có ẩn tình, ta cũng có nỗi khổ riêng.”

“Tông chủ đã bị bọn họ khống chế rồi.”

Hợp Hoan phu nhân kinh sợ nói: “Tông chủ Âm Cực Tông là một tên phế vật, nhưng ngươi thì không phải?”

“Sao lại để cho hắn bị bắt đi, liên lụy ngươi bị bọn chúng uy hiếp.”

Tông chủ phu nhân không vui nói: “Hắn có thể làm được Tông chủ của Hợp Hoan Tông, chưởng quản đại tông võ đạo, tất nhiên không phải phế vật.”

“Hắn cũng đã đánh bại rất nhiều kẻ cạnh tranh, ở trong thiên hạ cũng là một người xuất sắc.”

“Chỉ là Ám Vương lòng lang dạ sói, hắn đã chuẩn bị từ hàng trăm năm trước, trong suốt nhiều năm qua, hắn có vô số cơ hội, nhưng Ám Vương cũng không quyết định sử dụng. Trái lại đợi đến khi đột phá được Thần Ma, bây giờ mới để lộ một chiêu trò này.”

“Từ Trường Khanh mượn lực lượng mà Ám Vương để lại, thoải mái bắt được hắn, ta cũng không biết phải làm sao.”

Hợp Hoan phu nhân giận dữ nói: “Dóc tổ.”

“Tông chủ của Âm Cực Tông cũng là một vị võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, sao hắn có thể dễ dàng để bị bắt như vậy, ta không tin đây là do Ám Vương thâm nhập quá sâu, chắc chắn là các ngươi muốn nhập bọn với Đậu Trường Sinh.”

“Cho nên Tông chủ của Âm Cực Tông cũng không hề phản kháng, hoàn toàn là mượn nước đẩy thuyền, tìm cho mình một bậc thang đi xuống.”

“Hoặc đây chỉ là lời nói dối của ngươi để lừa gạt ra, chỉ để xoa dịu ta.”

Tông chủ phu nhân tự tay vén sợi tóc trước mặt lên, bình tĩnh mở miệng nói: “Mặc kệ ngươi nghĩ thế nào?”

“Chuyện này cũng không ảnh hưởng tới đại cục.”

“Đậu Trường Sinh là Thánh tử của Âm Cực Tông ta, bọn ta là người một nhà, người một nhà thì sao có thể nói hai lời.”

“Cho dù xa cách lâu ngày, có một chút lạ lẫm, nhưng chỉ cần tiếp xúc nhiều thì tự nhiên sẽ thân thuộc trở lại.”

“Lần này sao ta có thể giúp đỡ người ngoài, đối phó người trong nhà.”

“Ngươi đã bị lợi ích làm mờ mắt.”

Ánh mắt của Tông chủ phu nhân di chuyển, nhìn về phía Tiêu Thiên Hữu lại bị đánh bay, trong miệng không ngừng tuôn ra máu tươi, nàng không vui mở miệng nói: “Kỹ thuật của Tiêu tướng quân thực sự quá kém.”

“Đủ rồi.”

“Lần này Hợp Hoan Tông có chạy đằng trời cũng không thể thoát.”

“Ngươi cũng không cần diễn nữa.”

Tiêu Thiên Hữu ở đằng xa lau đi vết máu bên môi, đưa mắt nhìn sang Hợp Hoan phu nhân, cười gằn nói: “Hợp Hoan Tông sao lại chọn kẻ ngốc như ngươi làm Tông chủ vậy.”

“Uổng công ta đã hộc ra mấy ngụm máu tươi, chỉ chờ lá bài tẩy của ngươi, đáng tiếc ngươi thế mà lại chẳng hề cất giấu một kiện Thần Binh để viện trợ.”

“Ngươi thế mà lại chủ động cướp đi Hoa Trường Phương, đúng là tự tìm đường chết, thế mà còn muốn lôi kéo ta theo cùng.”

Bình Luận (0)
Comment