“Ngươi tưởng ta là đồ ngu chắc.”
“Đừng có nhìn ta bằng cái ánh mắt đó, nếu như ta đồng lòng với ngươi, bây giờ thành cục diện hai đấu hai, Âm Cực Tông chắc chắn sẽ quyết tâm ủng hộ Đậu Trường Sinh.”
“Bọn họ đều thuộc mạch U Minh, Đậu Trường Sinh là Cửu U Thái tử, mà bọn họ mai sau cũng không muốn trở thành người thừa kế U Minh, tất nhiên sẽ không có xung đột lợi ích, trái lại sẽ dùng thân phận này trở thành lực lượng nòng cốt của Cửu U Thái tử.”
“Đế vương tự xưng là người cô độc, nhưng bọn họ thực sự không hề cô đơn, dưới trướng cũng có văn thần võ tướng giúp đỡ.”
“Bây giờ cho dù bọn họ không thể nào chứng đạo Thần Ma, tuổi thọ cũng không quá ba trăm, nhưng bọn họ là mạch U Minh, chỉ cần mai này Đậu Trường Sinh có lòng độ bọn họ, giúp bọn họ hóa thành quỷ thần, sống thêm một kiếp nữa.”
“Chuyện này hoàn toàn là một vụ mua bán có lời, dù sao U Minh sau khi được xây dựng lại, chắc chắn sẽ mở ra thời đại bất diệt, mà Quỷ Đạo tu hành vốn rất đơn giản, trong hoàn cảnh thuận lợi thì Thần Ma cũng sẽ không còn khó khăn như vậy nữa.”
“Nếu như Đậu Trường Sinh chết đi, như vậy chẳng qua cũng chỉ là một vụ cá cược thất bại mà thôi.”
“Lòng người khó đoán, ngươi hoàn toàn không nhìn thấu bốn chữ này.”
Tiêu Thiên Hữu lại đổi chủ đề, nói: “Có lẽ ngươi cũng không biết, nhưng ngươi đã không còn lựa chọn nữa, giống như ta vậy, thân bất do kỷ.”
“Hơn nữa điều quan trọng nhất là, ngươi không phải món chính.”
“Cái gọi là báo thù không đợi qua đêm.”
“Có người luôn canh cánh trong lòng về một mối thù lớn.”
“Bọn ta tất nhiên muốn vì kẻ đó mà phân ưu giải nạn, cho nên lần này cái chết của ngươi không hề oan uổng, bởi vì có người còn oan uổng hơn cả ngươi.”
Trời tối.
Đậu Trường Sinh cầm Cửu U Đao.
Nhìn cảnh tượng đột nhiên thay đổi ở trước mắt.
Mình còn chưa dùng sức mà?
Mọi chuyện đã kết thúc rồi?
Hơn nữa thế cục này thay đổi, khiến cho nhân vật chính như Đậu Trường Sinh cũng chẳng hiểu mô tê gì.
Đậu Trường Sinh đối với đại cữu ca cũng cực kỳ đề phòng, mặc dù trong vụ Tiên viên thảm án, mình cũng chỉ may mắn mới có mặt ở đó, không, là bị Thánh nữ của Cửu U Minh Giáo chủ động đưa tới làm tế phẩm, tất cả nguyên do cũng không thể trách mình, nhưng kết quả cuối cùng lại là lão Lương Vương chết, mà mình thì vẫn còn sống.
Đây không phải là lần đầu tiên Đậu Trường Sinh chứng kiến cảnh tượng như thế này, còn nhớ ban đầu lúc ở Thần Đô, sau khi đại hội Tài Thần bùng nổ, Diệp Vô Diện không ngừng giết người, những người này sau khi mất đi người thân, không dám đi hận Diệp Vô Diện, trái lại quay sang hận mình, kẻ làm mất đại thiên mệnh của Diệp Vô Diện.
Bấy giờ mới có cảnh tượng Trịnh tổng bổ đầu tập kích mình, mà trong đó cũng có một số kẻ mất đi người thân âm thầm phối hợp, cảnh tượng này thực sự khiến trái tim người ta rét lạnh, nhưng lại phù hợp với lòng người.
Đậu Trường Sinh cũng không nghĩ rằng Tiêu Thiên Hữu là thánh nhân, có thể bỏ qua thù hận, mỉm cười bỏ qua mọi thù oán với mình.
Khi Tiêu Thiên Hữu hùng hổ xông đến, bản thân mình chém ra một đao, Đậu Trường Sinh lập tức phát hiện điều kỳ lạ.
Tiêu Thiên Hữu quá yếu, yếu đến mức nếu như mình lại tung ra vài đao nữa, là có thể chém chết hắn.
Trường hợp này là không thể nào, trong tay của Tiêu Thiên Hữu đang nắm giữ Tiên Thiên Thần Binh, mà mình cũng không phải ngân Đậu, hai bên nào có chênh lệch lớn như vậy, cái này nhất định là đang diễn kịch.
Sau khi biết được chuyện này, Đậu Trường Sinh cũng không thu lực, thế cục hoàn toàn chưa rõ ràng, nhân lúc hai kẻ khác còn chưa ra tay, giết không được Tiêu Thiên Hữu thì trước tiên đánh Tiêu Thiên Hữu đến trọng thương cũng là một chuyện tốt, thế cục như vậy thì càng có lợi hơn cho mình.
Nhưng khi 【Đao Đạo Tông Sư】 bộc phát, uy lực từ đao thứ hai của La Phong Lục Minh Đao đã tăng lên gấp bội, nhưng kết quả giống hệt như đao thứ nhất, Tiêu Thiên Hữu vẫn không chịu nổi một đòn, miễn cưỡng mới có thể tiếp tục chống đỡ.
Tiêu Thiên Hữu thế mà lại dùng dáng vẻ sắp thua cuộc này để chống đỡ đao thứ ba của mình.
Như vậy có thể xác định, tên Tiêu Thiên Hữu này thực sự đang che giấu thực lực, mà lúc này, Đậu Trường Sinh cũng không chém ra đao thứ tư, bởi vì sau khi Hợp Hoan phu nhân ra tay, Tông chủ phu nhân đã trực tiếp phản bội, lựa chọn đâm sau lưng Hợp Hoan phu nhân.
Cảnh tượng này sao mà quen thuộc, quả thực chính là phiên bản chiến đấu ở Ba Lăng Sơn.
Đang là một trận ba chọi một bình thường, chợt biến thành hai chọi hai.
Không, không đúng.
Là ba chọi một.
Sau khi Tông chủ phu nhân lên tiếng, Tiêu Thiên Hữu cũng nhảy ra làm phản, Đậu Trường Sinh cầm đao đứng ở phương xa theo dõi cảnh tượng này, tuy rằng thoạt nhìn là tình hình có lợi cho mình, nhưng Đậu Trường Sinh cũng sợ một việc, đó chính là ba người bọn họ đang diễn trò cho mình xem.