Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1731 - Chương 1731. Nhân Tộc Đã Tức Muốn Hộc Máu 3

Chương 1731. Nhân tộc đã tức muốn hộc máu 3 Chương 1731. Nhân tộc đã tức muốn hộc máu 3

“Long tộc các ngươi quá hồ đồ rồi.”

“Đã đến lúc này rồi sao có thể chịu thua. Đây vốn dĩ là của Nhân tộc và Long tộc chúng ta, cho dù là chúng ta có tranh giành như thế nào thì Long Môn không phải của Nhân tộc thì cũng là của Long tộc, mỗi bên đều có một nửa cơ hội chiến thắng.”

“Bây giờ lại thêm vạn tộc, các ngươi còn có thể dư lại bao nhiêu phần thắng?”

“Cho dù là Ngao Xuân là Thượng Cổ Chân Long nguyên linh bất diệt, nhưng những tên này hiện tại cũng đang vội vã vượt qua, thậm chí là đuổi theo sát nút, chắc chắn cũng đã chuẩn bị vẹn toàn. Ngươi cho rằng các người chắc chắn sẽ thắng sao?”

“Nếu như linh tính Long Môn hoàn toàn khôi phục, dựa vào sức mạnh Thần Binh cũng có thể. Nhưng bây giờ linh tính mới khôi phục một phần, Long Môn căn bản không thể dùng.”

“Hồ đồ, ngươi đúng là hồ đồ.”

“Đúng là tức chết bọn ta rồi, Long tộc sao lại có một tên ngốc hồ đồ như ngươi.”

“Người phụ nữ điên Uyên Thủy cho dù lời nói có khó nghe nhưng so với tên ngốc hồ đồ như ngươi vẫn còn thông minh chứ chẳng ngốc.”

“Lần này Long tộc để ngươi ra mặt, nhất định sẽ lưu lạc đến bước đường trở thành trò cười cho thiên hạ, bị vạn tộc chế nhạo.”

Minh Long không nhịn được cao giọng ngắt lời, nói: “Đại Hạ bệ hạ sai rồi.”

“Nhất cử nhất động của Long tộc ta đều sẽ làm dựa theo ước định, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện phá bỏ lời thề.”

Ánh mắt Minh Long sáng ngời, chăm chú nhìn Tự Vô Mệnh, giống như đang nói Tự Vô Mệnh chính là một tên cặn bã.

Tự Vô Mệnh vô cùng đau lòng, lại muốn tiếp tục nói gì đó thì Minh Long trực tiếp cao giọng nói: “Đại Hạ bệ hạ không cần phải nói nữa.”

“Long tộc ta sẵn sàng mời vạn tộc cùng vào Long Môn cuối cùng bất luận là ai giành được chiến thắng đều có thể mang Long Môn đi.”

Tự Vô Mệnh tức giận, nói: “Cái tên ngu ngốc ngươi, ngươi hãy đợi bị thiên hạ chế giễu đi.”

Tức muốn hộc máu nói: “Vào đi.”

“Mau vào hết đi.”

“Nói cho các ngươi biết, Nhân tộc chắc chắn sẽ không có người vào trong đâu.”

“Các ngươi nhìn xem thái độ của Long tộc, hoàn toàn là quyết tâm giành chiến thắng. Nên các ngươi đừng cho rằng chỉ cần có thể tham gia là được. Sau khi tiến vào Long Môn hoàn toàn chính là chạy đua với thời gian, cuối cùng còn không phải là của Long tộc sao.”

“Ủng hộ bọn ta, phong ấn Long Môn đợi đến một trăm tám mươi năm sau Ngao Xuân kia chết, đến lúc đó lại mở Long Môn. Chúng ta cùng nhau tranh đoạt, không phải tốt hơn sao.”

Đan Phượng chậm rãi gật đầu, Tự Vô Mệnh nói không phải không có đạo lý.

Hơn nữa phong ấn Long Môn một trăm tám mươi năm, trong thời gian ngắn ai cũng không thể có được Long Môn. Đây không phải chuyện xấu, trái lại còn là một chuyện tốt, trên dưới tộc Phượng Hoàng không có dã tâm.

Đan Phượng vừa muốn mở lời lại lập tức có giọng nói phản bác vang lên. Đan Phượng nhìn về phía phát ra âm thanh, nhìn thấy người nói vậy mà lại là Thần tộc, liền giữ im lặng.

“Thời gian đã quá lâu rồi, muốn tranh thì lần này luôn đi.”

“Cho dù Long Môn thuộc về ai? Cũng đều kết thúc chuyện này.”

Tự Vô Mệnh nhìn về phía người nói chuyện, vậy mà chính là Lôi Thần vẫn luôn giữ im lặng.

Đây là một vị cao tầng của Thần tộc, truyền thuyết kể rằng là do một tia sét mùa xuân mở ra linh chí.

Sấm sét chí cương chí dương, từ trước đến này chính là một cỗ lực lượng lớn mạnh. Cho dù là thiên kiếp phần lớn cũng tồn tại dựa vào sấm sét.

Nên Lôi Thần nắm giữ sấm sét, cho dù là một trong những Thần tộc được trời đất sinh ra cũng là kẻ mạnh trong kẻ mạnh.

Gia Luật Hồ Từ cũng lên tiếng nói: “Chính là lần này quyết định Long Môn thuộc về ai.”

Lôi Thần tiếp tục lên tiếng, nói: “Vạn tộc cùng kí khế ước, sau đó lần lượt rời khỏi. Đặc biệt là Tiên Thiên Thần Ma, không được phép đến gần Long Môn.”

“Ngăn Tiên Thiên Thần Ma và Thần Ma ra tay, cho kẻ thắng cơ hội mang Long Môn rời đi.”

“Long tộc đồng ý không?”

Minh Long dẫn đầu nói: “Có thể.”

Sau khi Minh Long nói xong, ngón tay đưa ra phía trước, một giọt máu tươi xuất hiện, dùng máu rồng bắt đầu viết vào không trung, hoàn thành một bản khế ước rõ ràng.

Sau khi Minh Long viết xong liền trực tiếp đại biểu Long tộc kí tên lên.

Sau khi Minh Long làm xong, Gia Luật Hồ Từ cũng kí thẳng lên, theo sau là Lôi Thần, từng người lần lượt đều kí lên. Tự Vô Minh không dám tin, đây không phải là giả, là biểu cảm chân thực đầu tiên sau khi đến đây của hắn.

Cũng không biết tiểu lão đệ cho Long tộc uống bùa mê thuốc lú gì, vậy mà Long tộc lại không tiếc máu mình. Vừa nhìn liền biết Lôi Thần kia đã bị Long tộc thuyết phục.

“Đến lượt ngươi rồi, Đại Hạ bệ hạ.”

Một giọng nói thúc giục vang lên, Tự Vô Mệnh nhìn về phía Minh Long, trực tiếp lên tiếng mỉa mai: “Ngươi sẽ hối hận.”

“Ngày hôm nay ngươi dương dương tự đắc ép bọn ta, sớm muộn có một ngày ngươi cũng sẽ biết, chúng ta đều là vì tốt cho ngươi.”

Bình Luận (0)
Comment