Đây vẫn chỉ tính trong thập đại chủng tộc, xa xa không phải cực hạn, các tộc khác cũng có Tiên Thiên Thần Ma đến, chẳng qua chuyện lúc này bọn hắn không chủ động ra mặt mà thôi, chờ đến khi mình chạy trốn, tuyệt đối sẽ có người ra tay, vì đi lấy lòng thập đại chủng tộc, hoặc là mượn chuyện này chia một chén canh.
Lông mày Đan Phượng nhăn lại thật sâu, nhìn Thạch Thiên Tâm hỏi: "Thương tộc?”
Thạch Thiên Tâm liên tục đầu nói: "Đúng vậy.”
Lại là Thương tộc, cũng chỉ có Thương tộc, mới có thể bảo mệnh.
Đây là biện pháp Thạch Thiên Tâm nghĩ ra khi gặp nguy cơ.
Nội tâm của thập đại chủng tộc quá đen đúa, lần này cướp lấy Mỹ Thực Chi Đô, khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình, dù sao nếu mình còn sống, sẽ tương đương với có một vị Tiên Thiên Thần Ma sẽ âm thầm nhìn tất cả.
Chỉ có ngàn ngày làm trộm, không có ngàn ngày phòng cướp.
Coi như là thập đại chủng tộc, thế lực của bọn hắn vô cùng khổng lồ, đúng là vì vậy mà mạnh, nhưng cũng bởi vậy mà lộ ra sơ hở, lớn như Nhân cảnh vậy chỉ cần mình muốn phá rối, khẳng định có thể thành công, Nhân tộc tử thủ nghiêm ngặt, xong có thể phòng mấy ngày?
Thời gian và sức lực tiêu phí thật sự quá cao.
Cho nên để chấm dứt hậu hoạn, khẳng định phải giết mình.
Đánh khẳng định là đánh không lại, như vậy chỉ có thể áp dụng mặt cách bảo mệnh khác, cũng may mắn là Thương tộc ẩn núp trong vạn tộc gây chuyện xôn xao lại cho mình cơ hội sống xót.
Thạch Thiên Tâm dứt khoát giả mạo Thương tộc, cho dù giờ phút này bọn hắn đi hỏi Thương tộc, vậy Thương tộc cũng sẽ nhận, chuyện giữa bọn hắn có thể bàn bạc sau, cùng lắm thì gia nhập Thương tộc, bắt đầu làm công cho Thương tộc, coi như điều kiện hà khắc cũng hơn phải chết.
Chết tử tế không bằng còn sống.
Đây là tính toán của Thạch Thiên Tâm, cho nên biết rõ chuyện giả mạo Thương tộc gây ra hậu hoạn không nhỏ, tương lai sẽ bị Thương tộc nuốt sạch cả xương cốt nhưng Thạch Thiên Tâm vẫn làm như vậy.
Chỉ cần sống sót, là đại biểu cho hy vọng, sớm muộn gì cũng nghĩ ra cách, còn chết là thật sự kết thúc.
Lông mày Đan Phượng nhíu lại càng sâu, đây chính là một chuyện ngoài ý muốn không nhỏ, đôi mắt nhìn chằm chằm Thạch Thiên Tâm, tràn ngập nghi vấn, nếu nói Thạch Thiên Tâm là người Thương tộc, Đan Phượng có chút không tin.
Thương tộc sắp xếp một vị Tiên Thiên Thần Ma đi xây dựng Mỹ Thực Chi Đô làm cái gì?
Cái này căn bản không có đất dụng võ, nếu Thạch Thiên Tâm là người Thương tộc, lợi ích tối đa hóa chính là khiến Thạch Thiên Tâm gia nhập chủng tộc khác, tìm một chủng tộc không lớn không nhỏ gia nhập vào, đã sớm lấy được lợi ích lớn, đến cuối cùng cũng có thể quay giáo một kích, hủy diệt một chủng tộc, hoặc giống như Hư Vạn Vô, đào rỗng Ảnh tộc, tiêu hao lượng lớn Đạo Nguyên, lại lấy đi kiện Tiên Thiên Thần Binh duy nhất.
Dù trong nội tâm đầy hoài nghi, nhưng Đan Phượng không thể nói ra, bởi vì lý do này rất dễ giải thích.
Ta có tiền, mua cái gì chẳng được.
Cùng đạo lý đó, vì sao có thể mai phục trong vạn tộc, lại không thể xây dựng Mỹ Thực Chi Đô?
Chuyện Thương tộc bây giờ quá nhạy cảm, tuy đều muốn thảo phạt Thương tộc, hung hăng cướp đoạt Thương tộc một lần, nhưng nhất định phải có một vị đại ca, một người ra mặt đi đầu, như vậy bọn hắn mới không bị Thương tộc coi là đối địch.
Thực lực Thương tộc rất mạng, nếu bọn hắn đi đầu, bị Thương tộc điên cuồng trả thù thật sự là không dễ chịu.
Đan Phượng khẳng định sẽ không lấy cái dang tiếng này, luôn im lặng không nói, sắc mặt mọi người khác nhau, nhưng mỗi người đều bị câu nói kia của Thạch Thiên Tâm làm khó.
Bạch Trạch vuốt ve chòm râu dê của mình, bình thản nhìn chăm chú Thạch Thiên Tâm, cảm giác được thời gian đã đến, chủ động mở miệng: "Nếu Thạch Thiên Tâm là người Thương tộc, như vậy chính là người một nhà.”
"Chắc hẳn trong đó có hiểu lầm, để Tự Vô Mệnh cùng Da Luật Hồ Từ trở về xử lý chuyện này.”
Lời nói của Bạch Trạch giống như vẽ mắt, thoáng cái khiến mọi người nghĩ thông, chuyện này không dễ xử lý, chính là bởi vì không có ai dám đứng ra, sợ dẫn lên chuyện đại chiến với Thương tộc, nhưng bây giờ hai người tranh đấu thì khác.
Hồ Man nhất tộc tương đối lỗ mãng, nếu thật sự có chuyện, Thạch Thiên Tâm có thể dọa bọn hắn, nhưng tuyệt đối không dọa được Da Luật Hồ Từ.
Tự Vô Mệnh là tên vô lại, có việc là trốn, nhìn thấy chỗ tốt thì tranh giành, Mỹ Thực Chi Đô đã vào tay, làm sao có thể buông tha?
Tự Vô Mệnh bỏ được sao?
Đây không phải là cắt thịt của hắn, rút máu của hắn.
Chuyện này Tự Vô Mệnh có thể nhẫn nhịn?
Hai người này, mới là người xử lý tốt nhất.
Đan Phượng chậm rãi gật đầu nói: "Chờ một chốc, ta đi mời bọn hắn quay lại.”
Bạch Trạch không nhanh không chậm nói: "Sao phải khổ cực như vậy.”
"Chư vị đều ở đây, cùng nhau vận dụng Độ Thế Kim Kiều, kéo hai người đang chiến đấu về, thuận thế còn có thể tách ra, nhất cử lưỡng tiện, bớt việc.”