Đan Phượng lộ ra sắc mặt tỉnh ngộ, không hổ là Yêu Tướng đời trước, lão yêu quái đại chưởng quỹ chuyện lớn nhỏ của Yêu Đình, lắm mưu nhiều kế, phản ứng linh hoạt, mọi người còn hoài nghi đến cùng Thạch Thiên Tâm có phải người Thương tộc hay không thì lão yêu quái đã có cách thăm dò.
Thạch Thiên Tâm vừa rồi trong tình thế cấp bách, nói thẳng mình là người phụ trách của Thương tộc, đại biểu cho Thương tộc tham dự Long Môn đại hội.
Tuy nhiên Thạch Thiên Tâm có khả năng tự cho mình thêm vai trò quan trọng, khiến Vũ Nhân Anh sợ ném chuột vỡ bình, không dám trực tiếp ra tay với hắn, cũng sợ bọn hắn trực tiếp giết người, nhưng câu nói kia không phải chỉ nói một chút là được, làm người phụ trách Thương tộc, nhất định phải có năng lực thúc dục kiện Bất Hủ Thần Binh Độ Thế Kim Kiều này.
Thập đại chủng tộc đều có cách điều khiển riêng, đây mới là chuyện quan trọng của Độ Thế Kim Kiều, mỗi tộc còn phân làm ba loại cấp bậc.
Tuy nhiên cách cuối cùng Thạch Thiên Tâm sẽ không hiểu được, nhưng làm một vị Tiên Thiên Thần Ma, như thế nào cũng có thể đối ứng cấp bậc đại biểu Tiên Thiên, không, coi như là hạ phẩm nhất cũng vẫn có thể.
Đan Phượng từ từ nói: "Ra tay một lượt đi.”
"Thừa dịp Tự Vô Mệnh cùng Da Luật Hồ Từ chưa đánh ra hỏa khí, tách bọn hắn ra trước, không nên đánh đến đổ máu, phát hiện Mỹ Thực Chi Đô là huynh đệ Thương tộc, cuối cùng lại lúng túng.”
Từng vị Tiên Thiên Thần Ma, đại biểu cho một đại tộc, tự nhiên không ngu xuẩn, bọn hắn đã phản ứng kịp, từng ánh mắt nhìn về hướng Thạch Thiên Tâm, ánh mắt giống như hóa thành thực chất, đây là cách nhanh nhất để kiểm tra Thạch Thiên Tâm có phải người Thương tộc hay không.
Nếu có thể vận dụng Độ Thế Kim Kiều thì bàn bạc tiếp, nếu không được thì lập tức giết Thạch Thiên Tâm, thi thể một vị Tiên Thiên Thần Ma cũng có giá trị liên thành, tài liệu chủ để chế tạo một kiện Thần Binh.
Cần phải biết bình thường giết Tiên Thiên Thần Ma thì dễ, có thể bảo tồn được thi thể của Tiên Thiên Thần Ma thì khó, nhất định phải có nhiều vị Tiên Thiên Thần Ma ra tay mới có thể làm được, nếu một vị Tiên Thiên Thần Ma trước khi chết mà không muốn thi thể mình sau khi chết bị địch nhân khinh nhờn, luyện thành một kiện Thần Binh, tiếp tục tăng cường thực lực cho kẻ địch, chắc chắn sẽ tự bạo, hoặc là chủ động tan rã máu thịt.
Thạch Thiên Tâm nhìn chăm chú lên từng ánh mắt, nội tâm nặng nề.
Khó.
Thật sự khó.
Mấy tên khốn này thật không dễ lừa.
Ánh mắt Thạch Thiên Tâm nhìn về hướng Bạch Trạch, lão yêu quái này thật sự phá đám, thoáng cái đã đẩy mình vào tuyệt cảnh.
Giọng nói nhàn nhạt vang lén trong đầu Thạch Thiên Tâm: "Thạch huynh đệ là thiên hạ đệ nhất trù, bản lĩnh siêu quần bạt tuỵ, là nhân tài hiếm có, Yêu tộc ta từ trước đến nay như biển cả dung nạp trăm sông, chiêu mộ thiên hạ anh kiệt.”
"Chỉ cần Thạch huynh đệ gia nhập Yêu tộc ta, như vậy cửa ải khó khăn này, lão phu nhất định ra tay trợ giúp.”
Ánh mắt Thạch Thiên Tâm bình tĩnh, bề ngoài không có bất kỳ phản ứng nào, nhưng trong nội tâm đã chửi ầm lên, thập đại chủng tộc thực sự quá mất nết, lão yêu quái cũng hung ác, bức đến mình đến tuyệt lộ, sau đó lại cho mình một hi vọng, không cần suy nghĩ nhiều khẳng định là muốn ăn mình sạch sẽ.
Thậm chí câu nói kia cũng có khả năng là thăm dò, hiện tại dễ nói chuyện như vậy, là không xác định mình có phải Thương tộc hay không, nếu xác định mình không phải, khẳng định sẽ đặt ra các loại điều kiện hà khắc mới có thể trợ giúp mình vượt qua cửa ải này.
Lão yêu quái sẽ không trở mặt, bởi vì Mỹ Thực Chi Đô không nằm trong tay hắn, giết mình cũng không đạt được lợi ích lớn, ngược lại là mình còn sống mới là một chuyện tốt, mình dù như thế nào, cũng là một vị Tiên Thiên Thần Ma, ở trong niên đại sắp náo động này cũng là một chiến lực cao giai.
Yêu tộc cũng cần một tên pháo hôi cao cấp, chém giết đổ máu vì bọn hắn, dù sao chết là tên người ngoài như mình, hơn xa là chết người của mình.
Thạch Thiên Tâm rất hiện thực, biết rõ mình chạy không thoát địa vị pháo hôi này, khi thảo phạt Thương tộc mình phải vì Yêu tộc chém giết tại tuyến đầu, tương lai đại chiến cùng tộc khác, mình vẫn tại tuyến đầu, lần lượt đại chiến, tương lai tử vong là tất nhiên.
Tuy tương lai thảm đạm một ít, nhưng chí ít bây giờ còn sống.
Thạch Thiên Tâm thừa nhận mình động tâm.
m thanh Bạch Trạch tiếp tục vang lên: "Không nên cân nhắc ý kiến những người khác, các tộc của bọn hắn là tự thành một thể, ngoại tộc làm sao có tự do, khẳng định là sẽ bị xa lánh, mà Yêu tộc ta thì khác, do đông đảo chủng tộc tạo thành, bây giờ vẫn có không ít tiểu tộc, bỏ qua chuyện tự thành một tộc, mà gia nhập vào Yêu tộc.”
"Chỉ có Yêu tộc của chúng ta, mới có thể chính thức tiếp nhận ngươi, chủng tộc khác đều không được.”
Tiếng nói thứ hai vang lên trong đầu Thạch Thiên Tâm: "Không nên tin những người khác, bọn hắn khẳng định sẽ lừa ngươi.”