Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1785 - Chương 1785. Cảm Ơn Lão Đại Tỷ Tặng Một Vị Tiên Thiên Thần Ma 3

Chương 1785. Cảm ơn lão đại tỷ tặng một vị Tiên Thiên Thần Ma 3 Chương 1785. Cảm ơn lão đại tỷ tặng một vị Tiên Thiên Thần Ma 3

Minh Long không thích, nói: “Lúc thì Thương tộc? Lúc thì Nhân tộc?”

“Miệng toàn lời nói dối, không có một chữ nào đáng tin.”

“Giết hắn.”

Minh Long đằng đằng sát khí, đôi mắt không ngừng tràn ngập tia sáng lạnh lẽo, nhìn Thạch Thiên Tâm vô cùng không vừa mắt, dù không biết đến cùng phải vị này làm hay không, nhưng tóm lại vẫn là Ngao Xuân xảy ra chuyện ở Mỹ Thực Chi Đô, đến mức để Thượng Cổ Chân Long bất diệt lộ nguyên linh ra ánh sáng.

Dù biết đây chỉ là suy đoán, đến cùng còn thiếu một bậc, còn chỗ trống để trở về.

Thạch Thiên Tâm nghe thấy chữ giết thì cười khẩy, lúc này lại bình thản nói: “Đến đây?”

“Ngươi giết ta à?”

Thạch Thiên Tâm vươn tay chỉ xuống phía dưới phía Độ Thế Kim Kiều, nói: “Ngươi nhìn Đậu Trường Sinh quan sát Độ Thế Kim Kiều kìa, chính là vì lo lắng ta có bại lộ hay không?”

“Bây giờ bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể lựa chọn bại lộ, lần này bị tiểu nhân tính toán, đến mức sắp thành lại bại.”

“Vừa hay vẫn là câu nói kia, các ngươi ai dám ra tay thì chính là khiêu khích Nhân tộc, muốn khai chiến với Nhân tộc sao?”

Vũ Nhân Anh chẳng thèm ngó tới: “Chuyện lần này bắt nguồn từ việc Đậu Trường Sinh tiến về Túy Tiên lâu, sau đó mới dẫn đến những biến hóa tiếp theo, Nhân tộc điên rồi phải không, lại chủ động gài bẫy người một nhà.”

“Chuyện rất rõ ràng, ngươi cũng không phải là Nhân tộc, nếu nói Thương tộc thì ta còn tin ngươi ba phần, bây giờ ngươi đang ‘bị bệnh cấp tính nên chữa loạn’ à, cho rằng nói như vậy có thể bảo toàn tính mạng sao?”

“Đây là chuyện tuyệt đối không thể nào.”

“Minh Long, ngươi ra tay trước, ta phong tỏa bốn phía, không tin Thạch Thiên Tâm có thể chạy trốn được.”

Sau đó, Vũ Nhân Anh chuyển ánh mắt sang nhìn về phía Minh Long đang đằng đằng sát khí, dùng ánh mắt mong đợi mà nhìn Minh Long chăm chú, hi vọng Minh Long ra tay trước.

Minh Long lông mày nhíu lại, trầm giọng lên tiếng: “Có phải Nhân tộc hay không thì cũng nghiệm chứng rất dễ, gọi Tự Vô Mệnh trở về hỏi là biết.”

Vũ Nhân Anh nhìn dáng vẻ này của Minh Long thì lại thất vọng, rõ ràng Long tộc không dám ra tay. Nếu là đổi thành Uyên Thủy long nữ ở đây thì con mụ điên kia đã trực tiếp đâm một thương rồi, tên Minh Long này nghĩ quá nhiều, kiêng kỵ cái này, băn khoăn cái kia, trực tiếp làm là được rồi, nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng.

Vũ Nhân Anh trầm mặc không nói, cũng không có ý định xía vào.

Long tộc lựa chọn lui một bước, không hùng hổ dọa người nữa cũng là bởi vì không muốn làm chim đầu đàn, Đan Phượng xem mà trong lòng lo lắng không thôi.

Nóng, Đan Phượng đã nổi nóng rồi.

Lần này bố trí rất thuận lợi, đến lúc sắp kết thúc thì Thạch Thiên Tâm này bắt lấy chút hi vọng sống, trực tiếp đóng giả Thương tộc, lập tức khơi gợi mạch suy nghĩ của đám người, ai nấy cũng muốn mang Thạch Thiên Tâm về để mình dùng, coi như một con cờ sử dụng trong đại chiến vạn tộc.

Suy cho cùng Thạch Thiên Tâm cũng là một vị Tiên Thiên Thần Ma, mà trù nghệ của bản thân vô cùng cao, có thể tạo nên giá trị không nhỏ.

Không phải Đan Phượng không thể chấp nhận chuyện Thạch Thiên Tâm sống sót, nhưng hết lần này đến lần khác lại thành Nhân tộc, điều này đã chạm đến điểm mấu chốt trong lòng Đan Phượng.

Mình khổ cực một trận mới giúp Tự Vô Mệnh lấy được Mỹ Thực Chi Đô, vì muốn đối phương phải gánh vác tội danh, cái này cũng coi như xong.

Nhưng nếu Nhân tộc lại thu hoạch được một vị Tiên Thiên Thần Ma, như vậy thì mình đang làm chuyện gì đây?

Đại tỷ tỷ tri kỷ sưởi ấm cho người ta sao?

Đây mới là chuyện khiến không một ai chấp nhận được.

Đan Phượng nàng là lão đại tỷ thì không tệ, nhưng sẽ không sưởi ấm.

Đan Phượng chủ động tiến lên một bước, trang nghiêm mở miệng: “Cứ coi như ngươi vì Nhân tộc, nhưng lần này chủ động ra tay với Ngao Xuân thì cũng đã phá hủy quy củ, việc này vi phạm với minh ước."

“Sai.”

Một giọng nói hùng hậu vang lên, Tự Vô Mệnh sải bước đi tới, bên cạnh chính là Gia Luật Hồ Từ, lúc đầu hai người quyết đấu sinh tử, mà giờ đây lại thân như huynh đệ một nhà, kết bạn rồi cùng trở về.

Làm gì còn dáng vẻ giương cung bạt kiếm, hận đối phương không đi chết đi trước lúc đại chiến.

Tự Vô Mệnh đi đến bên cạnh Thạch Thiên Tâm, cũng cảm nhận được sự đề phòng của Thạch Thiên Tâm, chẳng qua Tự Vô Mệnh không thèm để ý chút nào, bàn tay to lớn không ngừng đập động lên bả vai Thạch Thiên Tâm, nói: “Thạch huynh đệ này của ta hoàn toàn là Nhân tộc.”

“Đây đều là có lai lịch, có thể đi nghiệm chứng.”

“Lần này ta tự mình ra tay cướp đoạt Mỹ Thực Chi Đô, cũng chỉ vì không muốn Thạch huynh đệ của ta bị bại lộ.”

“Hiện nay không có cách nào khác, đã bị phát hiện rồi, nên chỉ có thể lựa chọn trở về Nhân tộc.”

Gia Luật Hồ Từ phụ họa: “Là huynh đệ Nhân tộc thì cũng không phải người ngoài, không cần giương cung bạt kiếm như này, dọa Thạch huynh đệ thì phải làm sao.”

“Giải tán, giải tán, không phải chuyện gì lớn, vấn đề quan trọng vẫn thuộc về Long Môn.”

Bình Luận (0)
Comment