Đan Phượng di chuyển ánh mắt, nhìn về phía Gia Luật Hồ Từ, vậy mà vị này lại ủng hộ Tự Vô Mệnh, dường như tốt đến mức chung một phe, chuyện này chắc chắn không bình thường. Tám phần là Mỹ Thực Chi Đô đã rơi vào trong tay Gia Luật Hồ Từ, hoặc là Tự Vô Mệnh đã đồng ý với điều kiện nào đó của Gia Luật Hồ Từ.
Chắc chắn Mỹ Thực Chi Đô không bằng một vị Tiên Thiên Thần Ma còn sống.
Bầu không khí lập tức trầm mặc xuống, Tự Vô Mệnh quơ quơ bàn tay to lớn, không thèm để ý mà nói: “Tiếp theo Thạch huynh đệ sẽ trở về Nhân tộc, giữ lại Mỹ Thực Chi Đô cũng không dùng đến.”
“Lần này đại chưởng quỹ Túy Tiên lâu lại không ngay thẳng, dám vi phạm minh ước, trực tiếp ra tay với người phàm tục."
“Huynh đệ Long tộc bị thiệt và khiếp sợ, vậy nên nhất định phải bồi thường.”
“Đại chưởng quỹ Túy Tiên lâu sẽ cho huynh đệ Long tộc xử lý.”
“Mấy Thần Ma còn lại như Thạch Nhân Lý, tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha.”
“Bọn họ cũng có một chút trách nhiệm khi để chuyện này xảy ra, nên giao cho các ngươi trừng trị, chỉ cần không chết thì Nhân tộc ta tuyệt đối không hỏi đến.”
Ánh mắt Tự Vô Mệnh nhìn về phía lão đại tỷ, lên tiếng quan tâm: “Lão đại tỷ sao vậy?”
“Sao sắc mặt kém như thế?”
“Chỗ đệ đệ có thuốc, có muốn uống một ít hay không?”
Phía trên Độ Thế Kim Kiều.
Thạch Thiên Tâm thành thành thật thật đứng ở bên cạnh Tự Vô Mệnh, cam tâm tình nguyện đảm nhận vai trò một tên huynh đệ tốt, giống như tùy tùng, không cách xa Tự Vô Mệnh quá ba bước.
Đan Phượng miễn cưỡng vui cười, trong nội tâm lại cực kì nổi nóng.
Tự Vô Mệnh không chịu tí trách nhiệm nào, tựa như chuyện ngầm thừa nhận cách đây không lâu không hề tồn tại, trực tiếp tung chuyện đại chưởng quỹ Túy Tiên lâu ra, vì bảo vệ đại chưởng quỹ Túy Tiên lâu mà cũng hao tốn một phen công phu, không được tí lợi ích nào, bận trước bận sau mà lại uổng phí công sức.
Không.
Chí ít thu hoạch được một tiểu lão đệ.
Đan Phượng tự an ủi mình như thế ở trong lòng.
Nhưng tiểu lão đệ này vốn được mình bồi dưỡng, tất cả đều là chuyện thuận lý thành chương, căn bản không tính là thu hoạch.
Suy nghĩ lừa mình dối người không xuất hiện, bởi vì chân tướng tàn khốc tự nảy ra trong đầu
Thua lỗ.
Lần này thiệt thòi, vô cùng thiệt.
Ánh mắt Đan Phượng chuyển đi, nhìn về phía Tự Vô Mệnh, cuối cùng nhìn chằm chằm Thạch Thiên Tâm.
Lần này Nhân tộc chẳng làm gì, ngược lại kiếm món hời lớn, chỉ cần có một vị Tiên Thiên Thần Ma, cho dù phải đền bù một chút cũng đáng.
Cho dù là thập đại chủng tộc, lại có thể có mấy vị Tiên Thiên Thần Ma?
Chuyện này khá là tà ma.
Đan Phượng đứng ở phía trên Kim Kiều, chậm rãi di chuyển về phía trước, đột nhiên nhướng mày, vì Đan Phượng nhìn thấy Đậu Trường Sinh ở phía dưới Độ Thế Kim Kiều.
Đậu Trường Sinh!
Ba chữ này không ngừng lóe lên ở trong đầu Đan Phượng.
Giống như ma chú bị người ta lẩm bẩm ở bên tai không ngừng.
Là hắn sao?
Đan Phượng vô thức xuất hiện nỗi nghi ngờ này.
Những sự kiện trước trước sau sau của lần này đều do một tay mình làm, khổng chế mỗi một quá trình, nên không thể nào xảy ra sai lầm được. Nhưng cứ đến lúc thu lưới thì lại xuất hiện biến hóa bất ngờ, cuối cùng lại hoàn toàn trái ngược, xuất hiện sai lầm nghiêm trọng.
Thật sự là quá tà ma.
Đan Phượng cẩn thận suy tư về các tình tiết, sau khi nhớ lại một lượt thì cũng phát hiện bất cứ chỗ bất thường nào.
Đại chưởng quỹ Túy Tiên lâu xuống tay với Ngao Xuân, các tình tiết cũng tương ứng, chỉ là ép Ngao Xuân lộ ra diện mạo thật thôi chứ không phải thật sự giết Ngao Xuân.
Cái giá phải trả nếu giết Ngao Xuân là quá lớn.
Long tộc cố gắng nhiều như vậy chính là vì muốn khôi phục Thượng Cổ Chân Long, sau đó nắm chắc Long Môn, hoàn toàn lấy được Long Môn, không còn phải tranh chấp với Nhân tộc.
Trước trước sau sau cố gắng nhiều như vậy, tất nhiên Đan Phượng phải coi trọng rồi, lần này làm cũng không phải tuyệt đối không chê vào đâu được, nếu Long tộc thật sự đi thăm dò thì chắc chắn có thể phát hiện ra tình tình tiết, cuối cùng đạt được đáp án mà mình muốn biết.
Như vậy thì lúc đấy Long tộc chắc chắn sẽ trả thù mãnh liệt, đó không phải là chuyện Phượng Hoàng tộc gánh chịu được, mà cũng không muốn gánh chịu. Ngao Xuân chết thì vạn tộc được lợi, nhưng vì sao Phượng Hoàng tộc phải hi sinh mình để chiếu sáng vạn tộc.
Cho nên chỉ cần Ngao Xuân không chết thì Long tộc sẽ không dốc hết toàn lực để điều tra, chuyện này chỉ cần có một câu trả lời là đối phó được.
Lựa chọn tốt nhất là để Ngao Xuân bại lộ, như vậy có thể nhờ sức mạnh vạn tộc dồn ép Long tộc, mà cho dù chuyện đại chưởng quỹ Túy Tiên lâu bại lộ thì cũng có thể đánh đổi cái khác để đền bù, căn bản không hẳn phải chết.
Còn chuyện giết Cửu Thủy Thái tử thì cũng không được tính là chuyện lớn gì, nếu như Cửu Thủy Thái tử tàn phế thì còn phải tốn chút sức lực, vì Cửu Thủy Thái tử còn có thể kêu khóc tỏ vẻ đáng thương ở trước mặt Vạn Hoa Long Mẫu. Nhưng hôm nay Cửu Thủy Thái tử chết rồi, với tình huống đông con đông cháu của Vạn Hoa Long Mẫu thì chẳng bao lâu nữa sẽ quên Cửu Thủy Thái tử thôi.