Tiên Tề vỗ tay tán thưởng nói: “Ta rất thích cách nói chuyện của hoàng đệ. Vấn đề này chính là có tiêu chuẩn, bọn hắn có thể xây dựng ngũ tộc liên minh vậy thì tại sao chúng ta lại không thể?”
“Trong ba tộc Côn Bằng tộc, Thương tộc, Nhân tộc thì ai là kẻ yếu đây?”
“Chúng ta liên hợp lại với nhau, tạo thành một liên minh, vậy là đủ để chống lại ngũ tộc liên minh.”
“Lại nói Yêu tộc là minh chủ của ngũ tộc liên minh. Đây chính là huynh đệ huyết mạch tương liên của Nhân tộc ta. Lần trước thánh mẫu trở về, vạn tộc chứng kiến.”
“Cho dù xương gãy thì gân cũng còn nối. Yêu tộc không những sẽ không trợ giúp cho Long tộc mà ngược lại sẽ tương trợ cho Nhân tộc ta.”
“Lần này các ngươi đều yên tâm đi.”
“Nếu như không yên tâm thì có thể cùng ta cùng nhau đi gặp Yêu tộc huynh đệ.”
Đỉnh núi Sùng Sơn.
Tiên Tề ngồi ngay ngắn trên một khối kỳ thạch.
Cuồng phong gào thét thổi qua, quần áo phần phật lay động.
Thiên Cơ lão nhân chậm rãi đi tới, lông mày dài mảnh trắng như tuyết đang không ngừng phấp phới bay múa trong gió. Thiên Cơ lão nhân đứng phía sau Tiên Tề chủ động nói: “Bệ hạ, ngài nói xem Côn Bằng tộc và Thương tộc có đáng tin không?”
Tiên Tề nhìn xa khung cản phía xa rồi chậm rì rì mở miệng nói: “Người ngu xuẩn biết bao mới đi tin tưởng Thương tộc và Côn Bằng tộc cơ chứ.”
“Cũng như bọn hắn không tin tưởng trẫm, trẫm cũng không tin tưởng bọn hắn.”
“Thương Nguyên Đồng nhìn thì có vẻ đơn thuần nhưng thực ra tâm tư nàng ấy lại phức tạp nhất, lắm ý tưởng nhất. Bao nhiêu năm qua, Thương tộc ngày càng lụn bại, tội lỗi chủ yếu đều phải quy hết cho nàng ấy.”
“Nàng ấy còn không bằng cái tên Thương Nguyên Sơ đã chết đi kia mà cũng dám tự mình mạo hiểm, ngụy trang thành Đức Trạch.”
“Trẫm thế mà đã nhìn thấy Đức Trạch nhiều lần rồi nhưng đều không nhìn ra bất cứ đầu mối nào cả. Nếu không phải là Tiêu Diêu Tử cứ Vẫn luôn hoài nghi thì thực sự là trẫm đã bị đánh lừa rồi.”
“Đáng tiếc.”
“Thương Nguyên Sơ cũng là một đời nhân kiệt.”
Thiên Cơ lão nhân ánh mắt ngưng trọng, trầm giọng mở miệng nói: “Thương Nguyên Sơ mặc dù đã chết nhưng cho tới nay mục đích của Thương Nguyên Sơ vẫn chưa rõ. Có thể khiến một vị đường đường là Tiên Thiên Thần Ma, không ngại xúi giục mạo hiểm mà ẩn núp trong tộc ta thì khẳng định là có âm mưu không hề nhỏ.”
“Nếu nói là có liên quan đến Không Động Ấn thì cũng thôi đi nhưng ta luôn cho rằng, mục đích của Thương Nguyên Sơ sẽ không đơn giản như vậy.”
Tiên Tề dùng một ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên kỳ thạch, thờ ơ nói: “Bất kể là hắn có ý tưởng gì thì bây giờ cũng đã chết rồi.”
“Có thể dẫn dụ một vị Tiên Thiên Thần Ma dòm ngó thì không có gì ngoài di vật của một Tiên đạo Thượng Cổ nào đó.”
“Cái này cũng không cần quá lo lắng, chỉ cần vật ở Nhân cảnh thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày xuất thế, kẻ thu hoạch được cũng là Nhân tộc ta, hậu bối tự có phúc khí của hậu bối.”
“So với tâm tư phức tạp của Thương Nguyên Đồng thì Côn Bằng Hoàng đơn giản hơn nhiều. Hắn một lòng muốn lên ngôi, hoàn thành nguyện vọng bao lâu nay của nhiều đời tổ tiên, đẩy Côn Bằng tộc lên vương tọa của thập đại chủng tộc.”
“Có thể là Long tộc, cũng có thể là Thương tộc. Chỉ cần có thể lên ngôi thì Côn Bằng tộc sẽ không thèm để ý đến việc ra tay với ai.”
“Lần này trẫm chủ động bày tỏ thiện ý với Côn Bằng tộc nên Côn Bằng Hoàng lập tức biểu đạt thành ý. Hắn có can đảm một mình đến Sùng Sơn này gặp trẫm.”
“So ra thì Thương Nguyên Đồng không bằng hắn, lần thứ nhất chẳng qua là phái Thương Nguyên Nhất đến đây, bất kể là lòng dũng cảm hay là thực lực, Côn Bằng tộc thượng vị thập đại chủng tộc, đều đã là thế không thể chống đỡ.”
“Đây mới là nguyên nhân chính khiến trẫm thể hiện thiện ý của mình. Công lao chín đời người của Côn Bằng tộc, một đời lại một đời phấn đấu, nên nở hoa kết quả ở đời này rồi.”
“Ngăn cũng không ngăn chặn được rồi, vậy thì tại sao lại phải đi làm một kẻ ác nhân kia.”
Tiên Tề đạp đạp vào bắp chân, hoạt động bả vai một chút rồi lắc đầu nói: “Thời gian đã sắp đến rồi.”
“Lớp khách nhân tiếp theo cũng nên đến rồi.”
“Trẫm muốn đi gặp Đại Tế Ti và Yêu Tướng rồi.”
“Để mà so sánh thì hai vị Thương Nguyên Đồng và Côn Bằng Hoàng này mới là những kẻ khó chơi nhất.”
“Lần trước Yêu tộc đã trải qua chuyện Sơn Hà Xã Tắc Đồ, trẫm vốn cho rằng sẽ loạn lên một trận nhưng thật không ngờ là cuối cùng phong ba lại rất nhanh lắng lại, Yêu tộc cũng là có người tài ba, tuyệt đối không thể xem thường.”
“Cái vị Đại Tế Ti Hồ Man này, căn bản là trẫm nhìn không thấu. Hắn mang theo thiên chi ý chí, lai lịch thực sự là quá thần bí. Loại chuyện hoang đường ông trời hiển hiện hóa thân đó, cái gì mà Trường Sinh Thiên, đều là lừa dối người ta cả.”
“Trẫm nghi ngờ rằng loại đồ vật này chính là ý chí của các vị đại nhân vật Tiên đạo Thượng Cổ. Mấy lão gia hỏa kia chết cũng không hàng, mới là chướng ngại lớn nhất mà thời đại Bất Hủ mở ra.”