Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1820 - Chương 1820. Đệt, Ám Vương Sư Phụ Sắp Tiêu Rồi? 2

Chương 1820. Đệt, Ám Vương sư phụ sắp tiêu rồi? 2 Chương 1820. Đệt, Ám Vương sư phụ sắp tiêu rồi? 2

“Ta đã khuyên can hết lời, móc tim móc phổi mà khuyên bảo Long tộc, một tấm chân tình, nhưng Long tộc lại khăng khăng không nghe, bây giờ mọi chuyện đã trần ai lạc định rồi, Long tộc cũng không còn cơ hội để đổi ý nữa.”

“Long Môn, ta sẽ lấy đi.”

Tự Vô Mệnh bước về phía trước một bước, bóng dáng của Minh Long đã xuất hiện ở trước mặt của Tự Vô Mệnh.

“Không được.”

Minh Long bước dài về phía trước, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Tự Vô Mệnh, lạnh lùng mở miệng nói: “Long tộc không thể mất đi Long Môn.”

Vẻ mặt của Tự Vô Mệnh không chút thay đổi, lạnh lùng lên tiếng nói: “Vây khai chiến đi.”

Tự Vô Mệnh nhìn ngó xung quanh, nhìn không ít thành viên của vạn tộc đang đi về phía này, lớn tiếng mở miệng nói: “Chỉ cần Long tộc dám ra tay ngăn cản Long Môn quay về.”

“Hôm nay Nhân tộc sẽ lập tức tuyên chiến với Long tộc.”

“Lão đại tỷ thì sao?”

Đệch.

Đan Phượng thầm mắng một câu trong lòng, tên Tự Vô Mệnh này đã nhắm trúng mình rồi, cứ hở ra là lại lão đại tỷ. Đan Phượng vốn đã lùi mấy bước, đứng ở vị trí khuất nhất, lúc này nhìn từng ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, nàng bất đắc dĩ bước lên trước một bước, lạnh lùng mở miệng nói: “Long tộc tuy rằng cũng là thành viên trong liên minh năm tộc giống như Phượng Hoàng tộc, nhưng lần này nếu Long tộc làm trái với ước định, không thừa nhận khế ước vạn tộc, vậy thì Phượng Hoàng tộc sẽ đứng về phía vạn tộc, nghiêm khắc trừng phạt Long tộc.”

Tự Vô Mệnh nhìn về phía Vũ Nhân Anh nói: “Vũ tộc huynh đệ thì sao?”

Vũ Nhân Anh nói thẳng: “Vũ tộc cũng sẽ chấp hành khế ước vạn tộc, chỉ cần Long tộc có can đảm ra tay, nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm với Long tộc.”

Tự Vô Mệnh nhìn về phía vị tiếp theo, cảm nhận được ánh mắt của Tự Vô Mệnh, Gia Luật Hồ Từ trầm giọng mở miệng nói: “Tộc của ta sẽ ủng hộ khế ước vạn tộc, bất cứ bên nào vi phạm khế ước vạn tộc, đều sẽ bị tộc của ta truy cứu trách nhiệm.”

Thần tộc, Linh tộc, Cự Nhân tộc, vân vân.

Toàn bộ đều ủng hộ khế ước vạn tộc, nhưng Tự Vô Mệnh tuyệt đối không tin tưởng đám cỏ đầu tường này, đừng thấy bây giờ bọn họ nói chuyện dễ nghe, thực ra hoàn toàn không hề chủ động ra tay giúp đỡ, tên nào tên nấy cũng chỉ ước gì Nhân tộc và Long tộc lập tức khai chiến, hai bên đánh nhau tới đầu rơi máu chảy, lưỡng bại câu thương.

Điều Nhân tộc muốn cũng không phải là thứ này, điều Nhân tộc muốn chính là đại nghĩa.

Lão tổ tông đã để lại danh ngôn.

Danh không chính, thì ngôn cũng không thuận.

Xuất quân có tiếng, thì mọi chuyện đều suôn sẻ.

Nếu như Nhân tộc cưỡng chế cướp đoạt Long Môn, nhất định sẽ bị vạn tộc chán ghét, thậm chí trong thập đại chủng tộc cũng sẽ có người ra tay, chủ động giúp đỡ Long tộc, cho dù quan hệ với Long tộc không được hòa thuận, nhưng vẫn có thể giúp đỡ, giúp yếu trị mạnh, đây chính là con đường sinh tồn của các tộc.

Biến số trong chuyện này là quá lớn, bên phía Nhân tộc không tiện phán đoán, rốt cuộc sẽ nhận được bao nhiêu sự giúp đỡ.

Cho nên lần này khi Long Môn mở ra, Nhân tộc luôn tuỳ ý hành động, thậm chí cuối cùng nếu như Đậu Trường Sinh cướp đoạt Long Môn không thành công, Nhân tộc cũng sẽ chủ động từ bỏ hành động lần này.

Long Môn thuộc về ai vẫn chưa biết rõ, mạo hiểm cưỡng chế cướp đoạt, điều này sẽ dẫn đến một cuộc loạn chiến, thậm chí trực tiếp khuếch đại lên, gây ra một cuộc đại chiến giữa vạn tộc.

Nhưng bây giờ thì đã khác, cho dù là những kẻ muốn ra tay giúp đỡ Long tộc, cũng không có bất cứ lý do nào, bọn họ cũng đã ký kết khế ước vạn tộc, không thể nào công khai làm trái được.

Ăn nói lật lọng, trơ trẽn nhất thiên hạ.

Bọn họ cũng không phải cha ruột mẹ ruột của Long tộc, bây giờ bọn họ không chủ động ra tay đối phó với Long tộc, đây đã là sự giúp đỡ lớn nhất đối với Long tộc rồi.

Tự Vô Mệnh thờ ơ nhìn chằm chằm Minh Long, đợi tình hình phát triển, nhiệm vụ của mình cũng đã hoàn thành rồi.

Mang những biến số này đến Thiên Ngoại Thiên, lại nhận được danh phận đại nghĩa, còn lại thì phải xem phản ứng của Long tộc, có dám gánh lấy áp lực này, ngang nhiên ra tay với Long Môn hay không.

Mặc dù không mấy hy vọng những đại tộc khác phối hợp với Nhân tộc cùng nhau ra tay, nhưng mỗi một tiếng nói, mỗi một câu nói của bọn họ đều chắc như đinh đóng cột, thái độ thể hiện ra bên ngoài cực kỳ kiên quyết, như vậy cũng cực kỳ đáng sợ.

Là cọp thật? Hay là cọp giấy?

Cho dù là Tự Vô Mệnh cũng không hiểu được, nếu nói không được, như vậy cũng không phải tuyệt đối, nói không chừng trong này có đại tộc sẽ chủ động ra tay giúp đỡ Nhân tộc.

Minh Long bình tĩnh, nhìn những ánh mắt đang đổ dồn lên người mình, trong lòng cũng đã cảm nhận được áp lực.

Hết người này tới người khác lên tiếng, công khai ủng hộ Nhân tộc, Long tộc đã bị cô lập, bị mọi người hắt hủi.

Lấy một tộc đi tuyên chiến với vạn tộc, Long tộc cũng không có can đảm này.

Đó chắc chắn là chuyện thất bại.

Bình Luận (0)
Comment