Minh Long nhìn lướt qua các vị Tiên Thiên Thần Ma, nhìn vẻ mặt thờ ơ của các vị Tiên Thiên Thần Ma, mỗi một ánh mắt đều tràn đầy ý vị sâu xa. Trong lòng Minh Long biết rõ, những tiếng ủng hộ Nhân tộc kia, trông thì có vẻ hùng hồn mạnh mẽ, cực kỳ đáng sợ, nhưng thực ra đều là hình thức bên ngoài, là cọp giấy.
Nhưng nếu ngươi đơn thuần không màng không hỏi, con cọp giấy này có thể hóa thành cọp thật ăn thịt người.
Mỗi một người đều là những kẻ không thấy lợi ích thì không chịu hành động, không có tên nào âm thầm chủ động liên hệ với mình, liên minh năm tộc cũng chỉ là một lời nói suông, Phượng Hoàng tộc thì cứ mở miệng là gọi một tiếng Long đại ca.
Đan Phượng ở đâu rồi?
Minh Long tỉ mỉ tìm kiếm, lúc này mới nhìn thấy Đan Phượng đang đứng đằng sau Vũ Nhân Anh, không nhìn kỹ thì suýt chút nữa đã không phát hiện ra.
Minh Long chủ động truyền âm trong âm thầm, nói: “Long tộc tuyệt đối không thể mất đi Long Môn, chỉ cần Phượng Hoàng tộc khoanh tay đứng bên ngoài, sau này sẽ nhận được quà tạ ơn hậu hĩnh.”
Giọng nói của Đan Phượng vang lên: “Long phượng vốn là một nhà, người một nhà cần gì phải nói chuyện khách sáo, nếu không phải lần này ngươi làm việc quá tuyệt tình, nằng nặc đòi ký kết khế ước vạn tộc, Phượng Hoàng tộc của ta tất nhiên sẽ kiên quyết ủng hộ Long tộc.”
“Bây giờ không thể công khai ủng hộ Long tộc, nhưng Phượng Hoàng tộc của ta cũng sẽ đứng ngoài chuyện này, không ủng hộ cho Nhân tộc.”
Minh Long nói qua loa mấy câu, sau đó bắt đầu đổi người khác, con cọp, chắc chắn phải là cọp giấy, không thể để cho cọp thật xuất hiện, muốn làm được chuyện này, nhất định phải trả giá.
….
Trên bầu trời Đông Hải.
Đậu Trường Sinh ngạo nghễ đứng sừng sững ở nơi đó.
Sau khi đứng đó khoảng một khắc đồng hồ, Đậu Trường Sinh quyết định không tiếp tục ở lại chờ đợi nữa.
Tin tức đã thành công truyền ra ngoài, cũng cho Nhân tộc thời gian phản ứng, tiếp theo chính là con đường quay về Nhân tộc rồi.
Bây giờ đang ở khu vực Đông Hải, nếu muốn quay về Nhân cảnh thì phải đi một quãng đường, quãng đường này không tính là quá dài, dù sao Long Môn thuộc về ai vẫn chưa có quyết định, vẫn do Nhân tộc và Long tộc cùng nhau quản lý, cho nên vị trí của Long Môn cũng sẽ không nằm sâu trong Long tộc.
Nếu như lấy tốc độ của Đậu Trường Sinh, trở về Nhân tộc sẽ không mất thời gian quá lâu, nhưng Long tộc tuyệt đối sẽ không từ bỏ Long Môn, bây giờ quãng đường này chính là một con đường sinh tử.
Đậu Trường Sinh nhìn về phía Tây, đó là bờ Đông Hải của Nhân cảnh.
Trong lòng Đậu Trường Sinh đã có quyết định, sau khi Long Môn di chuyển, trừ phi là Long tộc từ bỏ, nếu không thì chính là tín hiệu mở màn đại chiến.
Đậu Trường Sinh bước một bước về phía Tây.
Bầu trời vốn đang xanh biếc không mây, chỉ một thoáng đã có mây đen ùn ùn kéo đến, mây trắng điên cuồng xuất hiện, không ngừng tụ lại một chỗ, trong nháy mắt biến thành màu đen.
Mây đen che khuất cả bầu trời, cả trời đất đều tối sầm xuống.
Sóng biển không ngừng tuôn trào, đã bắt đầu dâng trào lên, sóng biển đợt này cao hơn đợt khác, trong nháy mắt đã vượt hơn trăm thước, nhưng vẫn còn đang điên cuồng dâng lên, dường như sóng lớn muốn nhấn chìm Đậu Trường Sinh đang đứng trên bầu trời cho tới chết.
Đậu Trường Sinh nhìn chằm chằm vào cơn sóng thần, thanh thế này cực kỳ doạ người, so sánh với hiện tượng tự nhiên kỳ dị này, bản thân mình chẳng khác gì một con kiến hôi.
Đây là cảnh cáo.
Là lời cảnh cáo của Long tộc đối với mình.
Nếu như mình tiếp tục đi về phía trước, chắc chắn sẽ gánh chịu một đòn sấm sét của Long tộc.
Trừ phi mình từ bỏ Long Môn, lựa chọn tự quay về, như vậy bọn họ sẽ bỏ qua cho mình.
Trong mắt Đậu Trường Sinh lóe lên ánh sáng lạnh lùng, đến nước này rồi, sao có thể bị hù dọa chứ?
Thứ mà mình không sợ nhất đó chính là cái chết.
Đậu Trường Sinh lại bước tới một bước.
Vừa bước ra một bước này, Long Môn chấn động, phát ra tiếng ầm vang, bắt đầu ngoi lên từ dưới mặt đất, đã bắt đầu rời khỏi biển sâu Đông Hải, trồi lên mặt biển.
Long Môn di chuyển rồi.
Giờ phút này vạn tộc đều nhìn chăm chú.
Không biết bao nhiêu người tập trung nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này.
Bọn họ quan tâm đến phản ứng của Long tộc, Long tộc tuyên chiến ra tay, vẫn chưa ra tay, mà Nhân tộc nhìn thấy Long tộc ra tay, có khi nào sẽ trực tiếp tuyên chiến với Long tộc hay không.
Cuộc chiến tranh giành Long Môn lần này liên quan đến thế cuộc trong thiên hạ.
Thậm chí cuộc đại chiến này còn có thể cuốn cả vạn tộc vào trong đó, trở thành mồi lửa gây ra cuộc đại chiến vạn tộc.
Không biết bao nhiêu người ngưng thần tĩnh khí, nhìn chằm chằm vào bầu trời Đông Hải.
Nước biển cuộn trào giống như bị đun sôi, sóng biển không ngừng cuồn cuộn dâng trào về phía trước, đã biến thành cự lang mấy trăm mét, hết đợt sóng này tới đợt sóng khác đánh ập vào, biển lớn điên cuồng tàn sát bừa bãi, xoáy nước khổng lồ xuất hiện, bắt đầu điên cuồng xoay tròn.