Chương 185: Đánh bại quân đồng minh phe ta. (2)
Tào Long Cát Lư quốc công là đại tướng dưới trướng của Á Thánh.
Cả đời hắn luôn trung thành tuyệt đối với Á Thánh, cả ba lần Á Thánh bị đối thủ công kích lâm vào tuyệt cảnh đều là Tào Long Cát trung thành bảo vệ, khi tin dữ hắn chết đi được truyền tới, Á Thánh cũng phải rơi lệ.
Con cháu đời sau không nên thân, nhiều lần quấy phá Á Thánh, tình cảm đã không còn nhiều, nhưng lúc này đề cập đến trận chiến Tam Tiên Đảo, không chỉ liên quan đến Tào Long Cát mà còn có cả sự nghiệp của Á Thánh, nên thái độ của Á Thánh là quan trọng nhất.
Từ Trường Khanh thở dài một hơi, tên Đậu Trường Sinh này hành động thật sự quá nhanh, mới chỉ có một ngày mà hắn không chỉ cứu được Vinh Quốc Công chúa mà còn chém chết hung phạm phía sau màn.
Tên nghịch tặc Trần Diệt Chu cũng quá biết nắm bắt thời cơ, chuyện này trùng hợp cứ như là một cuộc âm mưu vậy, nhưng Từ Trường Khanh biết đây không phải là mưu mô gì cả.
Chuyện này chưa được nửa ngày ngắn ngủi đã bị Thiên Cơ Lâu đăng lên Thiên Cơ Báo, làm oanh động thiên hạ, khiến thiên hạ ồn ào huyên náo.
Nếu như chuyện này là một âm mưu, thế thì thật xem thường người trong thiên hạ.
Sự việc liên quan đến cả hai tộc, còn liên quan tới hậu duệ của anh hùng, nhất định phải điều tra ra chân tướng, là thật hay là giả, nhất định phải biết rõ ràng.
Nếu do Trần Diệt Chu tính kế thúc đẩy thì tốt, triều đình trực tiếp công bố chân tướng, phái vài kẻ mạnh đuổi giết Trần Diệt Chu.
Chắc chắn Trần Diệt Chu sẽ không không khôn ngoan như vậy mà làm ra trò cười.
Từ Trường Khanh biết lúc này hắn đi hỏi tội Long Đình, không riêng gì chiếm cứ đạo nghĩa, mà còn muốn đạt được mục đích thật sự, đó là nơi bắt nguồn của hoạ loạn.
Đế Đạo thần binh.
Thượng cổ tiên hoàng đều là dòng tộc với tấm lòng mang người trong thiên hạ, không phải vì một nhà một họ.
Thần binh được bọn họ đúc ra, chỉ cần lòng ngươi thật sự mang thiên hạ, vì Nhân tộc, khai mở thiên hạ, là đủ điều kiện nhận được sự tán thành của Thần binh.
Mà muốn nhận được sự tán thành của Thần binh thì tuyệt đối không thể làm ra chuyện cố tình tạo ra sự cố, vì ngươi không thể lừa gạt được Thần binh.
Chủ động mưu tính là không thể, nhưng thật ra thuận nước đẩy thuyền là có khả năng.
Còn tên Đậu Trường Sinh kia nữa.
Cũng là một kẻ phiền phức.
Giờ này khắc này, Từ Trường Khanh cũng đã tin tưởng phần nào những lời đánh giá trên Thiên Cơ Báo.
Lần đầu tiên Thiên Cơ Báo có lương tâm không hề trộn lẫn chút hơi nước nào, toàn bộ đều là sự thật.
Dùng từ cả gan làm loạn đã không đủ để hình dung Đậu Trường Sinh nữa rồi.
Sự kiện của Vô Tướng Vương còn chưa qua được bao lâu mà giờ lại gây ra chuyện lớn như vậy, tuy chỉ là tình cờ gặp gỡ nhưng tại sao những người khác không ra tay? Chuyến đi đến Long tộc này hắn sẽ không về được, Đại Chu không còn bất kỳ tên phiền phức nào, bằng không thì không biết tương lai hắn sẽ nhấc lên bao nhiêu sóng gió.
Hội nghị Nội Các lại lần nữa rơi vào im lặng, sự việc lần này quá lớn, chẳng ai dám làm chủ cả.
Chuyện này liên quan tới tương lai của thiên hạ, bọn họ cần chờ đợi ý chỉ của Thánh Nhân.
Tiếng bước chân truyền tới, Tào Thiếu Dương với hàng lông mày trắng như tuyết từ từ đi vào Nội Các, nhìn các vị Các Thần, sau đó bình tĩnh nói: "Khẩu dụ của Thánh Nhân."
"Cứ ngồi đây chờ xem diễn biến của chuyện này."
Trần Vương đang lần chuỗi hạt trong tay, khắn không khỏi dùng sức, một viên trong tràng hạt đã bị vỡ vụn, đôi mắt đang híp lại hoàn toàn mở ra, nhìn về phía truyền khẩu dụ Tào Thiếu Dương.
Ngồi chờ xem diễn biến.
Sao có thể?
Chợt Trần Vương nhận ra được.
Là khẩu dụ của Á Thánh.
Rõ ràng chuyện này đã khiến Á Thánh rất bất mãn.
Đại Chu không được hành động, như vậy sẽ không có cách nào tranh đoạt đạo nghĩa, sẽ mất đi lòng dân, không còn lực cản một bên từ Đại Chu nữa, xác suất thành công trong mưu tính của Trần Diệt Chu sẽ tăng lên.
Có điều Trần Vương vẫn không xem trọng như cũ.
Hỏi tội Long tộc, nhưng Long tộc là đại tộc.
Muốn lấy Long tộc làm đá kê chân, lập nên kỳ công có một không hai, có được đại nghĩa.
Điều này rất dễ vừa mất phu nhân lại thiệt quân, chết thảm ở Đông Hải.
Đây là một canh bạc khổng lồ.
Đưa toàn bộ lợi thế và tánh mạng của bản thân mình lên chiếu bạc.
Thu hoạch lớn bao nhiêu, nguy hiểm cũng sẽ cao bấy nhiêu.
Bên ngoài.
Những người nhìn chằm chằm vào Đại Chu, mắt thấy Đại Chu chậm chạp không hành động, điều này khiến vô số người đứng xem thất vọng, lực chú ý bắt đầu dời đi, đã không còn Đại Chu quấy nhiễu, những thế lực khác ở khắp nơi cũng không có động tĩnh gì.
Không trợ giúp, cũng không quấy rối, đây là thái độ của bọn họ.
Không biết lực lượng nơi nào bắt đầu quấy nhiễu, dù là các Ma Tông am hiểu xuôi dòng bắt cá cũng đang hết sức thành thật không hành động.