Còn có thể mượn khuyết điểm của dòng dõi Minh Long này mà nhằm vào Tiên Thiên Thần Ma Minh Long, vị này rốt cuộc là người khai sáng, tuyệt đối không giống như mấy loại Hắc Long và Bạch Long. Tiên Thiên Thần Ma Minh Long đã truyền thừa không biết bao nhiêu vạn năm, những thói xấu vụn vặt thì có thể có nhưng những lỗ hổng lớn thì đã sớm bù đắp vào rồi.
Phì Thủy Long Quân không giỏi trong việc chiến đấu đại khai đại hợp nhưng phương diện này lại chính là chỗ mà bản thân mình am hiểu.
Đậu Trường Sinh ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào cái đầu rồng đang ngẩng lên cao cao của Phì Thủy Long Quân. Trong lúc đôi bên giằng co, Đậu Trường Sinh nhỏ bé, tầm thường không chịu nổi, ở trước mặt Phì Thủy Long Quân, trông hắn giống như con kiến hôi vậy.
Đậu Trường Sinh bước ra một bước, đón gió mà căng ra, hóa thành kích thước mười trượng, lại bước ra một bước nữa, đã thành năm mươi trượng và lúc hắn bước đến bước thứ ba thì đã biến thành trăm trượng, đã cao hơn rất nhiều so với Phì Thủy Long Quân. Hai cái cánh tay to lớn, khoẻ mạnh của hắn đã chậm rãi vung vẩy về phía trước.
Cánh tay giống như một dãy núi, che khuất ánh sáng vốn đã yếu ớt của mặt trời, ở phía dưới, một cái bóng khổng lồ hiện ra. Đậu Trường Sinh đã ngang nhiên lao về phía Phì Thủy Long Quân.
Sau khi vận dụng Thiên Địa Pháp Tướng thì ngay sát sau đó là 【Vô Tướng Chi Phong】.
Bù đắp cho khuyết điểm tốc độ không đủ mà sau khi vận dụng Thiên Địa Pháp Tướng mang lại.
Phì Thủy Long Quân phát ra một tiếng rồng ngâm to rõ ràng, đồng thời cũng ngang nhiên lao về phía trước, thân rồng khổng lồ lao ra, tỏa ra cương khí vô biên, cuồn cuộn quét sạch bốn phương tám hướng.
Long Hậu đang trốn trong bóng tối ở phía xa cau mày. Nàng đã nói chi tiết, rõ ràng các tình báo về Phì Thủy Long Quân với Đậu Trường Sinh rồi thế mà Đậu Trường Sinh lại áp dụng loại phương thức như thế này, thực sự là một cách không ngờ đến.
Phì Thủy Long Quân không giỏi về chiến đấu đại khai đại hợp, xét về cấp bậc ngang nhau mà nói thì đây là Thần Ma đỉnh phong.
Đối mặt với Thần Ma đỉnh phong khác thì dùng chân thân đọ sức là không được nhưng cũng không có nghĩa là không đối mặt được với Thần Ma.
Đúng vậy, trong khi giao chiến một hai trận với Đậu Trường Sinh, Long Hậu cũng đã đại khái kiểm tra được thực lực của Đậu Trường Sinh, biết rõ Đậu Trường Sinh có quân át chủ bài chưa bại lộ nhưng chắc chắn là hắn không gánh được Phì Thủy Long Quân của giờ phút này.
Tuy nhiên một chuyện ngoài dự tính đã xảy ra. Sau khi hai người xông tới, va đập vào nhau, Đậu Trường Sinh chỉ lùi về phía sau ba bước rồi đã ngay lập tức ổn định lại. Thế cục đột nhiên trở nên bế tắc.
Long Hậu không thể không âm thầm tiến lên phía trước, bắt đầu chờ đợi cơ hội ra tay tốt nhất.
Rầm.
Cái đuôi rồng thon dài của Phì Thủy Long Quân vung lên, giống như một chiếc roi bằng thép, quật thẳng lên Cửu U Đao.
Hai cánh tay sau lưng Đậu Trường Sinh tự mình làm việc của mình nắm lấy Cửu U Đao và Băng Phách Đao, hai cánh tay phía trước thì đang đấu sức với Phì Thủy Long Quân. Cho dù đang ở thế hạ phong nhưng trong lòng Đậu Trường Sinh lại rất phấn khích.
Đây chính là một vị Thần Ma đỉnh phong. Bàn về thực lực thì chẳng qua là bản thân mình yếu hơn một bậc mà thôi. Đây chỉ đơn thuần là hiệu quả mà Pháp Tướng Thiên Địa mang đến, mà cái này thì vĩnh viễn không phải là cực hạn của chính bản thân mình. Bản lĩnh thực sự của Pháp Tướng Thiên Địa này, mình cũng chỉ phát huy được ba bốn phần mười thôi.
Suy cho cùng thì tu thành Thiên Địa Pháp Tướng quá ngắn ngủi rồi. Theo lý thuyết thì bản thân mình có thể phát huy trăm phần trăm nhưng lý thuyết thuộc về lý thuyết, thực tế thuộc về thực tế.
Đương nhiên, tiêu chuẩn này là nhằm vào Ngân Đậu chứ nếu đổi thành người bình thường thì Đậu Trường Sinh đã có thể rồi.
Có điều, ai bảo ánh mắt Đậu Trường Sinh cao quá cơ.
Túi thịt sau lưng bắt đầu điên cuồng sục sôi chuyển động. Hai cánh tay lại phá không mà ra rồi giống như một sợi dây thừng, bắt đầu quấn chặt lấy Phì Thủy Long Quân. Đam Sơn Cản Nhật mà Thiên Địa Pháp Tướng diễn sinh ra phát huy hiệu quả, trong cánh tay liên tục không ngừng mạnh mẽ hiện ra thực lực, bắt đầu gắt gao giam cầm chặt Phì Thủy Long Quân.
Hai người không ngừng tăng thêm thực lực, mặt đất bắt đầu không ngừng rạn nứt ra giống như mạng lưới tơ nhện vậy.
Trong lúc bất chợt.
Một luồng hào quang xuất hiện trong nháy mắt.
Trong khi ánh hào quang màu xanh ngọc lục bảo lấp lánh, Đậu Trường Sinh đã đến phía trước đầu rồng của Phì Thủy Long Quân. Sau khi trông thấy cảnh này, biểu cảm của Phì Thủy Long Quân có thay đổi lớn. Hắn vội vàng dịch chuyển đầu rồng, muốn dựa vào việc này mà tránh đòn tấn công.
Thế nhưng Phì Thủy Long Quân vừa khẽ động thì đã phát hiện ở một bên lại có một thanh kiếm dài ba thước màu xanh băng khác đã đến ngay trước mặt.