Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1879 - Chương 1879. Mau, Lão Tiền Bối Mau Trói Ta Lại 3

Chương 1879. Mau, lão tiền bối mau trói ta lại 3 Chương 1879. Mau, lão tiền bối mau trói ta lại 3

“Chỉ cần có thể phá vỡ phong ấn thì như vậy chúng ta sẽ có thể dựa vào thực lực của Bồng Lai Trảm Tiên Kiếm, đến lúc đó Vân Long chắc chắn không phải là đối thủ của chúng ta.”

Long Hậu truyền âm tới cho Đậu Trường Sinh nói rất gấp gáp. Trong thời gian ngắn ngủi khó đến được một hơi thở, nàng cũng đã nói rõ tất cả mọi chuyện: “Lúc ấy ta bị cái tên Vân Long kia lừa gạt.”

“Nếu như ta không thể phá vỡ phong ấn từ việc gì Vân Long phải tự mình xuất hiện. Hắn cứ trực tiếp trốn trong bóng tối mà nhìn, trông thấy chúng ta tan xương nát thịt bỏ mạng không tốt sao?”

“Thế nên phong ấn này còn lâu mới bền chắc như vẻ ngoài của nó, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì nhất định có thể phá huỷ phong ấn, dựa vào thực lực của Bồng Lai Trảm Tiên Kiếm mà giết chết Vân Long.”

“Đến lúc đó như đã ước định, Mảnh vỡ U Minh này thuộc về ngươi, Bồng Lai Trảm Tiên Kiếm thuộc về ta.”

“Mà cái xác của Vân Long này cũng thuộc về ngươi nốt.”

“Mặc dù cái tên Vân Long này đã tuổi già sức yếu nhưng xét về sức chiến đấu mà nói thì thực ra vị cách của Vân Long không bị mất đi. Hắn vẫn là một vị Tiên Thiên Thần Ma, cầm cái xác của Tiên Thiên Thần Ma này về chế tạo một kiện Thần Binh, đây là chuyện ván đã đóng thuyền.”

“Cho dù là muốn chế tạo Tiên Thiên Thần Binh thì cũng có hi vọng rất lớn. Ít nhất thì Vân Long cũng có thể là một trong những nguyên liệu chính để chế tạo ra Tiên Thiên Thần Binh.”

“Thế nên không liều thì chết còn liều mạng thì chưa chắc đã phải chết.”

Long Hậu nói xong một lượt, có thể gọi là những lời nói từ tận đáy lòng và đó cũng là lựa chọn tốt nhất.

Đậu Trường Sinh vô thức gật đầu rồi ngay trong lúc sắc mặt của Long Hậu thả lỏng thì giọng nói đặc biệt của Đậu Trường Sinh vang lên. Hắn nói: “Vân Long tiền bối.”

“Tất cả những chuyện này đều không có liên quan gì với vãn bối.”

Đậu Trường Sinh không thèm đếm xỉa đến nét mặt kinh sợ của Long Hậu. Hắn thò một ngón tay ra chỉ về phía Long Hậu rồi vô cùng tủi thân, oan ức nói: “Lần này vãn bối đến đây là bị Long Hậu lừa gạt.”

“Long Hậu nói cho vãn bối biết chuyện vị trưởng bối kia bị Long tộc cầm tù, lần này vãn bối đến đây hoàn toàn là để nghĩ cách cứu viện cho trưởng bối.”

“Vốn dĩ vãn bối đã từ chối nhưng Long Hậu lại khẩn cầu khốn khổ, thậm chí còn dùng lợi nhuận khổng lồ để dụ dỗ, vãn bối trong phút chốc bị ma quỷ ám ảnh nên lúc này mới đồng ý đến đây cùng nàng.”

“Nhưng đi đến nửa đường thì vãn bối ân hận, có ý định muốn quay lại, là vị Long Hậu này uy hiếp vãn bối, ép buộc vãn bối phải không ngừng tiến lên.”

“Để không đắc tội với Long tộc, vãn bối vẫn luôn thủ hạ lưu tình, giết chết Phì Thủy Long Quân, đều là cái vị Long Hậu này ra tay. Thậm chí là đi tới nơi này, vãn bối đã phát hiện ra có chỗ không đúng, đây căn bản không phải là trưởng bối của Long Hậu, thế nên lúc Long Hậu vẫn muốn xé mở phong ấn, vãn bối đã lập tức tiến lên ngăn cản.”

“Tất cả những việc này chắc hẳn là Vân Long tiền bối đều đã tận mắt nhìn thấy, kính xin Vân Long tiền bối minh xét.”

Đậu Trường Sinh sợ một chút này không đủ nên lại lập tức bổ sung một câu, hắn nói: “Có lẽ Vân Long tiền bối không biết, bây giờ tại Nhân tộc, vãn bối có địa vị khá cao, giết vãn bối thì không có bất cứ lợi ích nào cả, vậy thì chi bằng dùng vãn bối làm một thẻ đánh bạc đi thương lượng với Nhân tộc.”

“Như thế này thì vãn bối có thể giữ được một mạng, Long tộc cũng có thể thu hoạch được lợi ích rất lớn, thế này chẳng phải là vẹn cả đôi đường hay sao.”

“Một chuyện rất tốt.”

Long Hậu nhìn kẻ đang thao thao bất tuyệt Đậu Trường Sinh, rốt cuộc không nhịn được nữa mà gầm lên một câu. Nàng nói: “Đậu Trường Sinh.”

“Ngươi cũng là nhân vật có tiếng tăm lẫy lừng trong thiên hạ, đại danh đỉnh đỉnh, bây giờ làm sao có thể giống như một kẻ vô lại vậy?”

“Ngươi cho rằng nói chuyện như thế thì cái thứ cổ lỗ sĩ Vân Long này sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”

“Không thể nào.”

“Hắn nhất định sẽ giết ngươi.”

Đậu Trường Sinh lùi lại một bước, dáng vẻ như thể ghét bỏ Long Hậu, mở miệng tiếp tục nói: “Sốt ruột rồi.”

“Nàng sốt ruột rồi.”

“Tất cả mọi chuyện đều là do nàng làm, ta là người vô tội.”

Đậu Trường Sinh thoáng dừng lại một chút, nhìn Long Hậu rồi cười lạnh mà nói: “Nương nương, cái này ngươi nói sai rồi, ngươi là Long tộc, phản bội chủng tộc của mình, phải biết rõ rằng quỷ bên trong vĩnh viễn đáng hận hơn so với giặc bên ngoài.”

“Hơn nữa chuyện quan trọng nhất chính là ngươi căn bản không có lai lịch xuất thân, nếu có thì cũng là Thượng Cổ Tiên đạo, thế nhưng bây giờ là thiên hạ của Võ đạo, thời đại đã không còn giống nhau nữa rồi.”

“Ta là Nhân tộc, mà Nhân tộc chính là bá chủ thiên địa, đại ca Tự Vô Mệnh của ta chính là thủ lĩnh phái võ đấu của Nhân tộc, đại biểu cho phái cấp tiến của Nhân tộc. Các ngươi giết ta thì dễ nhưng làm sao mà đại ca Tự Vô Mệnh của ta có thể chịu để yên.”

Bình Luận (0)
Comment