Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1880 - Chương 1880. Mau, Lão Tiền Bối Mau Trói Ta Lại 4

Chương 1880. Mau, lão tiền bối mau trói ta lại 4 Chương 1880. Mau, lão tiền bối mau trói ta lại 4

“Phải biết rõ rằng tình hình hiện tại của Long tộc bất lợi, Côn Bằng tộc và Thương tộc ra tay với Long tộc, đây là thời cơ hủy diệt Long tộc tốt nhất. Bọn hắn đang không có lý do gì để bắt đầu một trận chiến toàn diện với Long tộc đó. Có lý do quang minh chính đại này thì hoàn toàn có thể khai đại chiến đối với Long tộc rồi.”

“Cho nên giết ta rồi thì lại là bất lợi đối với Long tộc, vậy thì chi bằng để ta đây làm một thẻ đánh bạc, đi giao dịch với Nhân tộc, nếu như để ta đích thân ra mặt thì nhất định sẽ thuyết phục được Nhân tộc từ bỏ trận chiến đối với Long tộc.”

Đây là lần thứ hai Đậu Trường Sinh đề cập, trình bày lợi ích của mình.

Vân Long gật đầu tán thành nói: “Nói không sai, giữ ngươi lại thì sẽ có tác dụng càng lớn.”

“Lão phu khổ sở kiên trì đến tận bây giờ, đúng là vì Long tộc, nếu như không có ý nghĩ này thì cũng đã không chống đỡ được từ lâu rồi.”

“Tất cả những lời ngươi nói, lão phu không biết là thật hay là giả, thế nhưng lão phu tin tưởng ngươi.”

“Tất cả những thứ này đều rất dễ xác minh, chỉ cần lão phu gọi đến để xét hỏi là được, bởi thế cho nên ngươi không nhất thiết phải lừa gạt lão phu.”

Long Hậu sốt ruột rồi, lần này thật sự là sốt ruột rồi. Ánh mắt nàng nhìn về phía Đậu Trường Sinh tràn ngập vẻ tức giận, cái tên Đậu Trường Sinh này ra bài không dựa theo lẽ thường, bình thường mà nói thì không phải là hắn nên cùng nàng liên thủ lại với nhau sau đó khiến cho Vân Long tan xương nát thịt bỏ mạng hay sao?

Như vậy thì cơ hội thắng cũng không nhỏ mà.

Trước mắt, tên Long Vân này đã gần đất xa trời, đã cách cái chết không xa, đi lại cũng đã chật vật tốn sức rồi, chiến đấu hơi kịch liệt một chút thì nói không chừng sẽ lăn ra chết, bất kể là nhìn như thế nào thì chiến đấu cũng là thích dung hợp.

Nhưng làm sao có thể ngờ rằng cái tên Đậu Trường Sinh này lại trực tiếp nghiêng về phía Vân Long.

Giọng nói khiến Long Hậu càng khó chịu hơn vang lên: “Vân Long tiền bối đồng ý thì cái này thực sự là quá tốt rồi.”

“Đúng rồi, nếu như Vân Long tiền bối còn có Pháp Khí dây thừng mệt mỏi gì đó thì hãy tranh thủ thời gian trói chặt vãn bối lại đi, để vãn bối mất đi năng lực phản kháng, như vậy thì Vân Long tiền bối có thể yên tâm, đến lúc đó không cần phải lo lắng là vãn bối giả vờ đầu hàng.”

“Hoàn toàn tiêu trừ sự lo lắng và phiền muộn trong lòng, bằng không thì vãn bối lo lắng lỡ như vãn bối có cử động bình thường nào đó nhưng lại kích thích đến Vân Long tiền bối, khiến Vân Long tiền bối sinh ra hiểu lầm không đáng có thì đến lúc đó lại ra tay với vãn bối.”

“Nếu như Vân Long tiền bối giáo huấn vãn bối một trận thì cái đó cũng thôi đi, nhưng điểm mấu chốt là vãn bối sợ Vân Long tiền bối ra tay quá nặng, trực tiếp đánh chết vãn bối, như thế thì vãn bối mất toi một mạng phí công vô ích, cái đó thực sự là quá oan uổng rồi.”

“Vãn bối năm nay mới hơn hai mươi tuổi, tuổi thực sự là còn quá nhỏ, còn chưa hưởng thụ được thế gian vinh hoa này, bởi thế cho nên không thể cho là vãn bối tham sống sợ chết được mà là vãn bối không muốn còn để lại tiếc nuối trong cuộc đời này mà thôi.”

Vân Long nhìn Đậu Trường Sinh, không thể không nở nụ cười. Hắn cười nhẹ rồi nói: “Con người ngươi rất thú vị.”

“Có điều một câu nói kia, ngược lại, đã nói trúng những ý nghĩ trong lòng lão phu rồi.”

“Ở độ tuổi này mà lão phu cũng còn muốn được hưởng thụ thế gian vinh hoa này, căn bản là không nỡ chết đi.”

Đậu Trường Sinh lập tức mở miệng nói: “Vân Long tiền bối không muốn chết, chuyện này rất đơn giản. Ở bên ngoài, vãn bối đã phát hiện một trái Bàn Đào, thứ này tràn đầy sức sống, phẩm cấp cực cao, nhất định là có thể có tác dụng đối với Vân Long tiền bối.”

“Chỉ cần Vân Long tiền bối ăn vào, không dám nói là kéo dài mấy ngàn năm tuổi thọ nhưng sống thêm tám trăm, một ngàn năm thì nhất định là có thể, dẫu sao thì mấy trăm năm, mấy chục năm cũng là một chuyện tốt mà.”

“Vân Long tiền bối trói chặt vãn bối lại nhanh một chút đi, giết kẻ phản bội Long tộc này rồi đi ăn Bàn Đào.”

“Đi muộn thì e là không còn nữa.”

Long Cung, tam trọng thiên.

Đậu Trường Sinh biến thân thành một tiểu long nhân, chỗ nào cũng đều vì lão tiền bối mà suy nghĩ.

Hoàn toàn phá vỡ mối quan hệ với Long Hậu, cái gì mà liên thủ với nhau để đánh một trận với Tiên Thiên Thần Ma chứ, đó là chuyện không thể nào xảy ra được.

Vân Long trước mặt nhìn như đang dần dần già đi, dáng vẻ gần đất xa trời, nhưng bất kể là nói như thế nào thì người này cũng là một vị Tiên Thiên Thần Ma, Đậu Trường Sinh không có niềm tin chiến thắng.

Cho nên Đậu Trường Sinh trực tiếp nghiêng về phía người này, ý định là sẽ quan sát diễn biến tiếp theo một chút rồi nói sau.

Bình Luận (0)
Comment