Chương 191: Tiễn Đưa Trần Tiền Bối, Đậu Anh Hùng, Trần Anh Hùng (3)
Hắn hoàn toàn coi Đậu Trường Sinh là đệ tử truyền thừa y bát. Được một vị Võ đạo nhất phẩm Vô Thượng Tông Sư dạy bảo, đương nhiên Đậu Trường Sinh tiến bộ rất nhanh, chỉ là không thể đột phá tới trung tam phẩm.
Lần này, ba người bọn họ đi, vừa vặn ứng với thượng trung hạ tam phẩm, nếu hắn đột phá sẽ là chuyện xấu.
Vốn Đậu Trường Sinh đã có thể đột phá từ lâu, nhưng hắn đã bị trì hoãn trong ba tháng. Đối với lần này, hắn không có gì ý tưởng gì, nhưng lại đạt được chỗ tốt càng lớn.
Đợi sau khi đột phá tới võ đạo Pháp Mạch lục phẩm, hắn tin rằng có thể mở ra một cái pháp mạch nữa trong nháy mắt.
Pháp Mạch cảnh, muốn mở ra chín đầu pháp mạch.
Ba đầu pháp mạch là một tiểu cảnh giới nhất trọng, tương ứng với sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.
Mở ra một đầu pháp mạch để đột phá Ngưng Cương cảnh, và sau đó với sự tích lũy của Đậu Trường Sinh, có thể lại mở một đầu nữa, và với sự chỉ điểm của Vô Thượng Tông Sư, lại có thể mở ra một đầu Pháp Mạch khác, đây là ba đầu Pháp Mạch.
Ba tháng trôi qua rất phong phú, được Vô Thượng Tông Sư hướng dẫn, đãi ngộ như vậy rất khó tìm trong thiên hạ.
Nhất là đối với Đậu Trường Sinh mà nói, điều hắn thiếu sót chính là sự hướng dẫn của một danh sư.
Tuy rằng có một vị sư phụ là Tông Sư, nhưng chỉ gặp hắn vài lần đã biến mất không thấy, còn lại một vị thần bí sư phụ của m Cực Tông cũng không dựa vào được, nhưng so với Lãnh Diện thần bộ Triệu Vô Độ thì tốt hơn một chút, ít nhất hắn đã chỉ bảo Đậu Trường Sinh mấy lần.
Không có lần nào và mấy lần có sự chênh lệch rất lớn.
Nhưng thực sự, nó quá ít.
Ba tháng ngắn ngủi, không có gì đảm bảo rằng Đậu Trường Sinh sẽ trở thành một cường giả, nhưng ít nhất nó có thể giúp cho con đường tương lai của Đậu Trường Sinh càng thuận lợi hơn một ít.
Phải nói phần đáng tiếc nhất là Đậu Trường Sinh là không có cách nào học hỏi Đấu Ma Đồ Lục, các loại Ngưu Ma Đại Lực Quyền trong tay đều là vô dụng.
Cố tình nhân cơ hội này để Trần Diệt Chu cho rằng mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, từ đó theo dõi một số bí mật, hoặc là tuyệt học gì đó.
Nhưng sau khi nghĩ lại, hắn đã bỏ cuộc.
Thế giới này nước rất thâm sâu.
Trần Diệt Chu đa mưu túc trí, nếu hắn lần theo tung tích và bắt đầu nghi ngờ Đậu Trường Sinh có phương pháp để sống lại, chẳng phải là giả chết thoát thân sắp thành thì lại bại sao?
Đây là một rủi ro, Đậu Trường Sinh suy nghĩ một chút thì không còn ý định đi đánh cuộc nữa.
Khôi phục tự do của mình, đi đến khu vực phía nam, thay hình đổi dạng sau đó ẩn núp trong vài năm, đợi đến khi gió êm sóng lặng mới đi ra.
Chờ một chút.
Đậu Trường Sinh đột nhiên phát hiện ra một chuyện.
Mình không biết bơi.
Nếu lần này bị chết đuối.
Chẳng phải là chưa xuất sư thành tài mà người đã chết trước rồi sao?
Long Cung ở Đông Hải.
Mai rùa là xà nhà, ngọc bích là ngói, ngọc trai là gian, giường ngọc phun khói.
Ngọn đèn hoa sen treo trên tường, ánh sáng rực rỡ tản ra, biến chung quanh thành một loại ngọc bích trắng như mỡ dê, lộng lẫy đẹp đẽ.
Tam thái tử đội một chiếc mũ miện trên đầu, chuỗi ngọc trên mũ miện rủ xuống, chín chuỗi ngọc đầy ắp những hạt bạch ngọc. Hắn đứng trên đại điện Chúc Long của Long Cung, theo động tác của vị Tam thái tử, chuỗi ngọc trên mũ miện không ngừng va chạm với nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.
Tranh cãi.
Nó không chỉ là chuyện của một nhà của Nhân tộc.
Cuộc cãi vã trong Long Cung ở Đông Hải vẫn không có một ngày kết thúc kể từ khi sự kiện bùng nổ từ ba tháng trước.
Mỗi ngày ồn ào, ngày ngày ồn ào, cho đến ngày hôm nay.
Một giọng nói vang dội vang vọng khắp đại điện Chúc Long: "Trần Diệt Chu của Nhân tộc đã vượt qua phía đông, hiện giờ đã đến Hắc Thủy Quan.”
"Hắc Thủy Quan vì Long tộc ta mà thiết lập hùng quan để chống lại Nhân tộc. Chủ tướng của nó là Ngạo Huyền, con dòng chính của Hắc Long tộc.”
"Lục thái tử đã ở Hắc Thủy Quan, nhưng mấy ngày nay không thể trấn áp được Ngạo Huyền, nếu lại không ra quyết định, đến khi Ngạo Huyền giết Trần Diệt Chu, khiến Nhân tộc tức giận, khởi binh tới thảo phạt. Tất cả các ngươi đều là tội nhân thiên cổ.”
"Lời ấy của Điện hạ sai rồi.”
Tam thái tử vừa mới nói xong, một đại hán đầu hình tam giác, cao lớn vạm vỡ cũng đã sải bước đi ra, đứng ở trung tâm đại điện Chúc Long, nhìn về phía vị Tam thái tử bên trên, thẳng thắn phản bác: "Long tộc ta hùng mạnh khắp bốn biển, từ Thượng Cổ đã là bá chủ của thiên địa.”
"Hôm nay Nhân tộc giết tộc nhân của ta, hung thủ cũng đã chủ động đưa tới cửa, nếu không giết bọn hắn để báo thù cho tộc nhân, chẳng lẽ ngươi còn muốn hầu hạ như tổ tiên sao? "
"Thanh Giải tướng quân nói không sai.”