Chương 203: Đếm ngược đêm diệt tộc (2)
Đậu Vọng Ly vô cùng vui vẻ, đưa tay vỗ bả vai Đậu Trường Sinh nói: “Không tệ, không hổ là kỳ lân của Đậu gia ta.”
“Đi thôi.”
“Chúng ta đi gặp tộc trưởng trước, sau đó gặp l các vị thúc bá của ngươi.”
“Ngươi rời nhà từ nhỏ, đã nhiều năm không gặp trưởng bối trong tộc, họ đều rất nhớ ngươi.”
Đậu Vọng Ly dẫn Đậu Trường Sinh, một đường đi tới một toà phủ đệ lớn nhất.
Đậu gia chủ cũng không lớn, chủ yếu tụ tập chính là tộc nhân Đậu thị, Đậu gia không phải danh môn vọng tộc gì, cũng không phải đại tộc, nhân khẩu không nhiều, tổng cộng cũng chỉ là mấy chục nhân khẩu.
Nhìn không phải là ít, nhưng đây là truyền thừa hơn hai trăm năm.
Một tòa phủ đệ này, rất rõ ràng là vừa mới kiến tạo không lâu, khắp nơi dấu vết còn mới toanh, một số núi giả còn chưa làm xong, rõ ràng Đậu gia mới phát tài gần đây, lấy được tế phẩm này.
Dọc theo đường đi Đậu Trường Sinh thu hút ong bướm, hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt, đối với hiện tượng như vậy Đậu Trường Sinh đã thành thói quen.
Hải Châu còn điên cuồng hơn so với ở đây, đã trải qua nhiều nên cũng không còn thấy ngạc nhiên nữa, chờ thêm một đoạn thời gian, sau khi sức hót giảm xuống sẽ khôi phục lại như bình thường.
Ký ức của con người ở phương diện này cũng giống như cá vậy.
Đứng ở cửa phòng, Đậu Vọng Ly không tiến vào, mà ra hiệu cho Đậu Trường Sinh đi vào.
Đậu Trường Sinh đẩy ra cửa phòng khách, đi tới phía sau phòng khách, liếc mắt một cái đã trông thấy một người ngồi ngay ngắn ở bên cạnh bàn bát tiên, không phải là tộc trưởng tộc Đậu thị.
Mà là một người vừa xa lạ, lại vừa quen thuộc.
Đây là một vị có dáng người phổ thông, tướng mạo bình thường, tất cả đều là nam tử bình thường.
Trong tay bưng chén trà, bình tĩnh nhìn Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh không do dự, lại một lần nữa cúi người thi lễ nói: “Sư phụ.”
Đúng vậy.
Vị này là sư phụ bên trong ký ức của Đậu Trường Sinh.
Chính là vị sư phụ thần bí vẫn luôn dùng gương đồng liên hệ với Đậu Trường Sinh kia.
Là đối phương từ nhỏ đã mang Đậu Trường Sinh đi, sau đó bắt đầu tẩy não Đậu Trường Sinh tẩy não, tiếp đó ném đến Lục Phiến Môn, an bài một vị thúc thúc trên, tiếp đó ném Đậu Trường Sinh đến trong Lục Phiến Môn tiếp tục sinh sống.
Đợi đến sau khi Đậu Trường Sinh ở Lục Phiến Môn huấn luyện vững bước chân , vị thúc thúc kia bị chết trong khi làm nhiệm vụ, sau đó Đậu Trường Sinh từng bước một học tập, luyện võ, tiếp đó cố định thời gian nghe theo chỉ thị.
Cho đến khi Đậu Trường Sinh bản địa chết cong queo thì bị hắn tu hú chiếm tổ chim khách.
Cũng chính là chuyện tháng sáu, tính ra cũng mới là nửa năm trước.
Đậu Trường Sinh thật sự có một cảm giác hoảng hốt cách một thế hệ.
Đậu Trường Sinh có cảm nhận này, sư phụ thần bí làm sao không phải.
Nhìn tên nhóc ở trước mình mặt lúc trước bản thân mình không coi trọng.
Ở trong nửa năm này trở thành bộ khoái chính thức, giống như thoát thai hoán cốt.
Nếu không phải nhiều lần kiểm nghiệm, căn cốt của đối phương đều chỉ là mười tám tuổi thì sư phụ thần bí hoài nghi đây chính là một lão bang tử đang chơi mình.
Nhìn một chút?
Nửa năm này đã xảy ra bao nhiêu chuyện lớn.
Đại hội Tài Thần, một nhóm người chết thảm, Trịnh gia diệt môn, Ngô gia chết hết, Chu gia hi sinh, Vô Tướng Vương ngoẻo, Hắc Thủy Quan không còn.
Đề cập đến Tông Sư, Vô Thượng Tông Sư, Thần Ma.
Từ ảnh hưởng đến Thần Đô, lại chấn động đến thiên hạ, bây giờ ảnh hưởng đến vạn tộc thiên hạ.
Mỗi một việc so với một việc càng điên cuồng hơn.
Khoảnh khắc sau đó, sư phụ thần bí ra hiệu cho Đậu Trường Sinh ngồi xuống.
Lúc này mới từ từ nói: “Lần này chuyện của Tề Châu, ngươi xử lý kém.”
“Lý thần bộ lão tổ tông của Lý gia, đây là trưởng lão ngoại môn của m Cực Tông chúng ta, chỉ cần Lý gia lại ra một vị Tông Sư, sẽ có thể cho phép Lý gia trở thành gia tộc nội môn của m Cực Tông chúng ta.”
“Lý thần bộ tấn thăng trở thành trưởng lão nội môn, các thời kỳ đều sẽ truyền trực tiếp trở thành đệ tử nhập vào m Cực Tông.”
“Vốn ta vô cùng xem trọng Lý gia, lại cho Lý Xương Văn hai mươi năm nữa, thì hắn sẽ trở thành một vị Tông Sư, thuận thế bái nhập m Cực Tông ta.”
“Cũng không ngờ rằng, Lý gia lại bị ngươi diệt.”
“Đương nhiên, đây cũng không phải chỉ trích ngươi.”
“Chuyện Lý gia là môn đồ của m Cực Tông, ngươi cũng không biết, bị ngộ thương cũng là không thể tránh được, nhất là tên Lý gia tâm tư bất chính kia, vậy mà lại cấu kết với Long tộc , diệt cũng diệt rồi.”
“Chỉ là Lý thần bộ nơi này tương đối phiền toái, gần đây Lý thần bộ đã quay về trong tông môn, mỗi ngày ở trước mặt tông chủ khóc lóc kể lể.”
“Nếu ta là tông chủ, đương nhiên sẽ trực tiếp giết Lý thần bộ, cho ngươi một công đạo.”
“Nhưng vi sư ở bên trong tông môn cũng chỉ là một trưởng lão nội môn, thấp cổ bé họng.”
“Không có cách nào chi phối suy nghĩ của tông chủ.”