Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 204 - Chương 204. Thời Điểm Đi Giết Tông Sư

Chương 204. Thời điểm đi giết Tông Sư Chương 204. Thời điểm đi giết Tông Sư

Chương 204: Thời điểm đi giết Tông Sư

“Một tên Tông Sư không thể từ bỏ, nhưng giá trị của Trường Sinh ngươi cũng không thấp, tông chủ cũng vào tình thế khó xử.”

“Gần đây không nên đi ra ngoài, thành thành thật thật tu hành cho tốt, Đấu Ma Đồ Lục còn có các loại tài nguyên, ta đều đã mang đến.”

“Hơn nữa tất cả đều sắp xếp tốt rồi.”

“Còn lại giao cho ngươi phát huy.”

Lông mày Đậu Trường Sinh hơi nhăn lại, nhìn về phía sư phụ thần bí, bộ dáng này của đối phương, chắc chắn không phải là tướng mạo chân chính, mà là đã ngụy trang qua, đối với điều này Đậu Trường Sinh cũng không thèm để ý, mà quan tâm hỏi một câu: “Sắp xếp gì?”

Sư phụ thần bí lạnh nhạt cười một tiếng: “Đồ nhi bướng bỉnh, đương nhiên là Lý thần bộ.”

“Hắn không tới.”

“Làm sao ngươi chơi chết được hắn chứ?”

“Tông chủ khó xử, chúng ta đương nhiên muốn sắp xếp giải trừ ưu phiền cho tông chủ đại nhân.”

Sau một lúc trò chuyện.

Sư phụ thần bí ngồi ngay ngắn ở trên mặt ghế, cầm lên chén trà uống một hớp, một vị thiếu niên bưng ấm trà đi tới, thiếu niên tuấn tú, nam sinh nữ tướng, tướng mạo cực giống Đậu Trường Sinh, chỉ là non nớt hơn hơn Đậu Trường Sinh một ít.

Tự mình châm thêm một ly trà cho sư phụ thần bí, sau đó buông ấm trà xuống, ánh mắt nhìn bóng lưng Đậu Trường Sinh, nghi ngờ mở miệng nói: “Sư phụ.”

“Vì sao lại sắp xếp cho Lý thần bộ trở về?”

“Lý thần bộ gần đây ở bên trong tông môn, làm ầm ĩ rất lợi hại, đang không ngừng khóc lóc kể lể, đã thu được không ít đồng tình của trưởng lão, muốn trợ giúp Lý thần bộ.”

“Nếu Lý thần bộ đến Thanh Thành, đến lúc đó lấy sự tàn nhẫn của Lý thần bộ, sợ là Đậu gia đều phải chết sạch sẽ.”

“Dù sao Lý thần bộ không biết Đậu gia chúng ta, cũng là môn đồ của m Cực Tông.”

Sư phụ thần bí uống một ngụm nước trà, hơi lắc đầu nói: “Ngươi đấy.”

"Vẫn là tuổi trẻ một chút."

Sư phụ thần bí dừng lại một chút sau đó, tiếp tục mở miệng nói:

“Năm đó ta gặp được huynh đệ các ngươi, lấy tư chất ngươi tốt nhất, cho nên ta muốn mang ngươi trở thành truyền nhân y bát, xem như là người nối nghiệp, trở thành trưởng lão của m Cực Tông."

“Đại ca Đậu Trường Sinh của ngươi, tư chất bình thường, tâm tính cũng không được, mọi mặt đều kém ngươi rất xa.”

“Ta sẽ phái hắn đi đến Thần Đô, trở thành bộ khoái Lục Phiến Môn, muốn làm một gã nằm vùng bình thường.”

“Làm như vậy cũng là vì tốt cho ngươi, không muốn quan hệ của ngươi và Đậu Trường Sinh bại lộ, tương lai các ngươi sẽ không có bất luận liên lụy gì.”

“Đậu Trường Sinh tầm thường, cả đời tối đa cũng chính là bộ khoái Ngân Chương, đến già có thể lên bộ khoái Kim Chương.”

“Dạng nằm vùng như vậy, thủ hạ dưới tay ta rất nhiều, cũng không thiếu một người như hắn.”

“Nhưng không thể ngờ rằng, đại ca của ngươi là người duy nhất ta nhìn sai.”

“Tâm kế và lòng dạ, tuyệt đối hiếm thấy trong thiên hạ, cho dù là thừa tướng khai quốc Tư Mã Phương Nghị của Hoàng Chu, nổi danh lấy tâm kế cùng lòng dạ, ta từng gặp đối phương không chỉ một lần, cũng biết rõ đối phương lúc còn nhỏ tuổi, cũng quá khờ dại.”

“Nơi nào như Đậu Trường Sinh, tuổi còn nhỏ đã biết giấu dốt, vậy mà ngay cả ta cũng bị lừa bịp.”

Sư phụ thần bí cảm thán một tiếng, nhìn thiếu niên tuấn mỹ, mở miệng đề điểm nói: “Nguyên Bạch.”

“Mặc dù ngươi sửa lại một chữ, không có sắp xếp tên tự theo Đậu gia, vốn cũng không có chuyện gì, nhưng bây giờ không được, dòng họ Đậu này không thể lại dùng, sửa cho ngươi thành dòng họ Thôi, họ của của mẫu thân ngươi đi.”

“Nếu không thì trong thiên hạ nhìn thấy ngươi họ Đậu, cũng sẽ biết được ngươi có quan hệ với Đậu Trường Sinh.”

“Các ngươi cùng cha khác mẹ, nhưng tướng mạo quá tương tự.”

Thiếu niên tuấn mỹ nói thầm một tiếng: “Thôi Nguyên Bạch, cũng không tệ.”

“Từ nhỏ, ta lớn lên ở trong tông môn, sư phụ đối ta ân trọng như núi, tất cả đều theo sư phụ.”

Sư phụ thần bí đưa mắt nhìn Thôi Nguyên Bạch thật sâu một lúc, rất lâu sau cũng không mở miệng.

Một câu nói kia, là thật tâm?

Hay vẫn là hư tình giả ý?

Nếu một canh giờ trước, sư phụ thần bí chắc chắn sẽ không hoài nghi, khẳng định là thật tình.

Nhưng khi nhìn thấy Đậu Trường Sinh một lần nữa, không phải mượn nhờ Pháp Khí, tận mắt nhìn thấy Đậu Trường Sinh, sư phụ thần bí mới có thể cảm nhận được biến hóa của Đậu Trường Sinh.

Ngày xưa nhóc con hay ngại ngùng, thẹn thùng, nhát gan kia bây giờ tự tin, ngạo nghễ, ẩn giấu ở bên trong xương cốt là tàn nhẫn, đó chính là một thằng nhãi con trời sinh ma quỷ.

Khi còn nhỏ yếu đã biết ẩn tàng, toàn bộ đều ẩn nấp một mặt chân thực đi.

Từ từ mài răng nanh, tu bổ móng vuốt sắc bén, đợi đến thời cơ chín muồi, sẽ hung ác xé rách lớp ngụy trang, hung mãnh đánh về phía kẻ thù, dùng răng nanh và móng vuốt sắc bén xé rách kẻ thù nát bươm.

Đây chính là một thằng nhãi con trời sinh ma quỷ, ăn người không nhả xương.

Sợ đứa nhỏ cũng không phải người thiện lương, lợi dụng còn có thể, truyền nhân y bát thì không được.

Bình Luận (0)
Comment