Chương 205: Thời điểm đi giết Tông Sư (2)
Trong lòng sư phụ thần bí làm quyết định, im lặng một lúc sau đó lại mở miệng nói: “Nguyên Bạch, ngươi rất thông minh, có thể nhìn ra Lý thần bộ trở về, sợ là Đậu gia phải bị diệt tộc.”
“Nhưng ngươi đã quên mất một chuyện, đó chính là đại ca ngươi rất tàn nhẫn.”
“Hắn không phải là người đại ca ngại ngùng, thiện lương, cần ngươi bảo vệ trong trí nhớ của ngươi.”
“Không nên bị bộ dáng thiện lương, vẻ mặt chân thành tha thiết kia của đại ca ngươi lừa gạt, đại ca ngươi mà hung ác thì giết ta cũng sẽ không chớp mắt một cái đâu.”
“Bây giờ không động thủ với ta, là vì cánh chim chưa lớn, ta còn có một chút dùng được, còn chưa đến lúc đó."
“Nếu lại để cho hắn gặp được tông chủ, thông qua được quan hệ với tông chủ, thì sẽ nghĩ đến người trung gian liên lạc, đây là chuyện vô cùng phiền toái, sẽ có thời điểm chính ta và hắn trở mặt nhau, cho nên ta vẫn không để cho hắn quay về tông môn.”
“Trước sau mấy lần từ chối tông chủ, chính là không làm cho hai bên chúng ta lại không có đường sống quay lại.”
“Ngươi thật sự nghĩ đại ca ngươi quay về Đậu gia, là muốn quay về nhà thăm người thân, là có lòng tốt sao?”
Sư phụ thần bí cười lạnh, châm chọc mở miệng nói: “Từ nhỏ Đậu Trường Sinh đã rời nhà, làm sao lại có tình cảm với Đậu gia.”
“Hắn trở lại Đậu gia, chẳng qua đã nhận ra Đậu gia chính là sơ hở của Đậu Trường Sinh.”
“Đậu gia là môn đồ m Cực Tông chúng ta, cho dù có sắp xếp thoả đáng thì cũng sẽ lưu lại manh mối.”
“Nếu muốn người không biết trừ phi mình đừng làm.”
“Lấy tính cách cay độc của Đậu Trường Sinh, không có khả năng lưu lại sơ hở rõ ràng này, nếu như là bị Thần Hầu phủ, hoặc là Lục Phiến Môn nhìn ra, thì tất cả những gì của hắn bây giơg đều sẽ thất bại trong gang tấc.”
“Cho nên Đậu Trường Sinh trở lại Đậu gia, sẽ đại biểu Đậu gia đã đứng bên cạnh ranh giới diệt tộc."
“Khác nhau ở chỗ, cuối cùng sẽ ra tay như thế nào mới không lưu lại dấu vết, tiêu diệt Đậu gia, sau đó đẩy bản thân mình đi ra ngoài, mất đi tất cả chứng cứ phạm tội, tiêu trừ sạch sẽ sơ hở này.”
Thôi Nguyên Bạch giật mình hiểu ra, phun ra bốn chữ: “Thiên Sát Cô Tinh.”
Sư phụ thần bí gật đầu nói: “Đúng vậy.”
“Chính là Thiên Sát Cô Tinh.”
“Lần cử động này của Đậu Trường Sinh, thật sự là nét bút của thần, mỗi lần nghĩ đến, ta cũng không khỏi hiện ra kính nể, đây thật sự là một nhân vật thiết lập kinh diễm.”
“Thiên Sát Cô Tinh, hình khắc song thân, khắc chết thân tộc bản thân, chẳng phải là chuyện rất bình thường sao.”
“Người ngoài vừa nghe cong cũng chỉ nơt nụ cười, chỉ nghĩ Đậu Trường Sinh khắc chết thân tộc, lần tới sẽ khắc chết ai?”
“Cũng sẽ không suy nghĩ sâu xa, cũng không biết mỗi một lần trùng hợp, vận khí huyết án không tốt, toàn bộ phía sau màn đều là kết quả tỉ mỉ tính kế của Đậu Trường Sinh.”
Thôi Nguyên Bạch hiểu được, thật sâu mở miệng nói: “Hoá ra là sự phụ đã dự định tương trợ giúp đại ca một tay, làm cho Lý thần bộ sớm ngày trở về, thừa cơ diệt Đậu gia, tẩy thoát hiềm nghi cho đại ca.”
Sư phụ thần bí ung dung nói: “Lý thần bộ ở trong tông môn, gần đây thật sự nháo đến ầm ĩ, trước sau bắt đầu móc nối, tông chủ cũng là phiền không chịu nổi nữa.”
“Lý thần bộ không biết nội tình của Đậu Trường Sinh, muốn dựa vào lục lượng tông môn đi giết, không phải gánh vác bêu danh, muốn tiếp tục sống ở dưới ánh mặt trời, tính toán nhỏ này làm sao tông chủ lại không nhìn ra được.”
“Một Lý thần bộ, nơi nào trọng yếu bằng Đậu Trường Sinh, cho nên Lý thần bộ đã bị từ bỏ, bây giờ lợi dụng phế vật một chút, không nói đến chuyện hủy diệt tai họa ngầm cho Đậu Trường Sinh mà còn có thể tẩy thoát hiềm nghi cho hắn.”
“Tự mình bắt được đến một vị trưởng lão ngoại môn của m Cực Tông, ai dám nói Đậu Trường Sinh là nằm vùng của m Cực Tông.”
Thôi Nguyên Bạch kinh ngạc nói: “Tông môn lại bỏ được hi sinh một vị Tông Sư, đi thành toàn cho đại ca.”
Sư phụ thần bí cười nhạt một tiếng nói: “Làm sao có thể?”
“Đây rốt cuộc là Tông Sư.”
“Lần này tông môn là muốn Lý thần bộ thân bại danh liệt, từ ánh sáng đầu nhập vào trong bóng tối, thành thành thật thật trở thành tay chân của tông môn, một tên cũng không bao giờ tiến thêm được một bước nữa, thậm chí là thực lực của lão còn bị suy thoái, đương nhiên là muốn ép khô tất cả giá trị, việc bẩn thỉu, mệt sống, liều chết, đều phải hắn làm.”
“Vốn nếu là có Lý gia, Lý Xương Văn cũng là một nhân kiệt, một môn Lý gia hai Tông Sư, vẫn còn có giá trị, tông môn cũng sẽ không vô tình như thế, nhưng ai để cho bản thân Lý gia lại tự mình đi tìm đường chết.”
Sư phụ thần bí chậm rãi đứng dậy, gọi Thôi Nguyên Bạch nói: “Đi thôi.”
“Đậu gia không thể ở lâu, đại ca ngươi không phải loại người lương thiện, am hiểu nhất sắp đặt, lần này đối phó Lý thần bộ, nếu chúng ta muốn tiếp tục ở lại thì rất dễ dàng sẽ bị cuốn vào trong.”