Chương 214: Cờ Diêm La đòi mạng. (3)
“Hơn nữa thủ đoạn hạ độc ti tiện như vậy, sao có thể do người tâm cao khí ngạo như Tưởng Côn Sinh làm chứ?”
“Ta vốn thật sự cho rằng lần này chọc phải Tưởng Côn Sinh, hiện giờ xem ra là có người cố ý che giấu tầm mắt, hung thủ là một người khác hoàn toàn.”
“Hơn nữa bắt đầu đã dùng độc hạ độc chết lão Bát, việc này mặc dù là chuyện xấu, nhưng cũng là một chuyện tốt.”
“Việc này chứng minh thực lực của hung thủ không mạnh, nhất định phải mượn dùng độc mới có thể giết được lão Bát.”
“Hơn nữa tin tức còn không linh thông, không biết Trường Sinh đã trở lại.”
“Trường Sinh có thể tra ra chân thân của Vô Tướng Vương, ở Lữ Thành một ngày đã bắt được người gian Lý gia, hiểu rõ âm mưu của Long tộc, tra ra lão Bát chết như thế nào, hung thủ là ai.”
“Đây còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?”
“Chỉ cần biết là ai ra tay.”
“Giết hắn.”
“Báo thù cho lão Bát.”
“Việc này sẽ kết thúc.”
“Trường Sinh, chuyện này phải nhờ vào ngươi rồi.”
Nhìn từng đôi mắt khát khao mong đợi, Đậu Trường Sinh vừa muốn nói chuyện.
Đột nhiên một tiếng hét thảm vang lên.
Lại xảy ra chuyện.
Ban đêm, màn đêm mờ ảo.
Một vầng trăng khuyết treo ở trên cao trong đêm đen.
Ánh trăng sáng chiếu xuống phủ lên mặt đất một tầng ánh sáng bạc.
Một bóng dáng cao gầy khoác áo ngoài, không biết đã đứng ở trong bóng đêm bao lâu.
Dưới ánh sáng của vầng trăng có thể thấy rõ tướng mạo tuấn tú nho nhã kia, trên đầu đã hoa râm, ở vị trí khoé mắt có một nốt ruồi đen.
Đông Phương Thái A từ trên cao nhìn xuống, nhìn đèn đuốc ở phía trước Đậu gia chủ.
Sau lưng có hai người một nam một nữ đứng đó, nam tử mặc một thân cẩm y gấm màu trắng, bên hông treo một chiếc chuông đồng, tướng mạo không được tính là tuấn tú nhưng một đôi mắt lại vô cùng sáng lạn giống như là sao sáng.
Hắn nhìn vào lá cờ lớn được dựng thẳng lên kia, Gia Cát Phi hiện ra cười lạnh, giọng điệu giễu cợt nói: “Kẻ nào lại dám ngụy trang thành Tưởng huynh, thật sự là không biết tự lượng sức mình.”
“Hắn không sợ bị Tưởng huynh tìm tới cửa à?”
Nữ tử mặc áo váy màu vàng nhạt, dùng phát quan buộc lại mái tóc đen mượt, da thịt trong suốt như ngọc, trên mặt không đánh son thoa phấn, lưng đeo một thanh trường kiếm dài ba thước, toàn thân lộ ra một tia sắc bén, anh tư bừng bừng phấn chấn, bình thản mở miệng nói:
“Đương nhiên dám.”
“Nếu suy đoán không sai, người ra tay hẳn là Lý thần bộ của Lục Phiến Môn.”
“Con trai, cháu trai, lại cộng thêm phụ nữ trẻ con, Lý gia từ trên xuống dưới hơn một trăm khẩu, toàn bộ đều chết sạch sẽ, cả nhà bị diệt sạch, loại cừu hận này dù là lấy hết nước sông Hoàng Hà cũng không rửa hết được.”
“Lần này Lý thần bộ ngụy trang ra tay, xem ra là còn có chỗ cố kỵ, không muốn từ bỏ thân phận Lục Phiến Môn của mình, từ đây liều mạng giang hồ trở thành kẻ xấu bị người người hô đánh hô giết.”
Sau khi Gia Cát Dao dừng lại một chút, nhìn về phía Đông Phương Thái A hỏi:“Thất sư thúc.”
“Lần này Lý thần bộ ra tay với tộc Đậu thị, lúc nào thì chúng ta tương trợ một chút sức lực cho Đậu Trường Sinh.”
Hai tay Đông Phương Thái A chậm rãi chắp sau lưng, cười lạnh nói: “Ngươi quá coi thường tên oắt con Đậu Trường Sinh kia rồi.”
“Lúc trước ở Thần Hầu phủ lại dám vung đao với ta đấy.”
“Đổi thành là các ngươi có dám không?”
“Vô Tướng Vương, Hắc Thủy Quan, đây đều là những chuyện lớn oanh động cả thiên hạ, nếu 10 năm mới xảy ra một chuyện cũng đã được coi là quá nhiều lần, nhưng nó lại xảy ra ngắn ngủi trong vòng chưa tới nửa năm, cả một năm thời gian cũng không giảm.”
“Bản lĩnh của Đậu Trường Sinh vượt xa tưởng tượng của các ngươi rất nhiều.”
“Nhân kiệt như, thiên hạ ít có.”
“Cho dù ta chướng mắt hắn, nhưng cũng không dám xem thường bản lĩnh của Đậu Trường Sinh.”
“Đậu gia là hậu duệ đệ tử chân truyền của Cửu U Minh Giáo, đương nhiên chuyện Cửu U Minh Giáo đã cách đây hơn 200 năm, Cửu U Minh Giáo đã bị hủy diệt, chuyện này đã không phải vấn đề gì nữa rồi.”
“Nhưng m Cực Tông và Thiên Ma Tông vẫn còn tồn tại, nhất là m Cực Tông, thực tế phần lớn truyền thừa của Cửu U Minh Giáo đều rơi vào tay m Cực Tông, chẳng hạn như Cửu U Hàn Sương Quyết m Cực Tông cũng có.”
“Đậu gia này ở trên địa bàn của m Cực Tông và Thiên Ma Tông, truyền thừa hơn 200 năm, vốn cũng không thần kỳ, có nhưng hết lần này đến lần khác ra dạng nhân vật nổi bật Đậu Trường Sinh này.”
“Gần đây trong lúc rảnh rỗi ta ở Hải Châu, định đi đến Thanh Quận ở Tề Châu, cẩn thận điều tra nội tình của Đậu gia một chút.”
“Đậu gia lại xuất hiện ngoài ý muốn.”
Gia Cát Phi cả kinh, không khỏi mở miệng nói: “Chẳng lẽ Đậu Trường Sinh là môn đồ của m Cực Tông?”
Gia Cát Dao trào phúng một câu nói: “Có chút đầu óc không đấy?”
“Nếu nhân kiệt như Đậu Trường Sinh xuất ra từ m Cực Tông thì làm sao lại có khả năng bị phái tới làm nội ứng, mà đã bị thu làm đệ tử chân truyền từ lâu rồi, m Cực Tông dốc hết toàn lực bồi dưỡng cũng không kịp đâu.”