Chương 228: Đậu Trường Sinh sống (2)
“Lý thần bộ kia đã trúng Cửu Chuyển Vạn Tràng Tán, loại kịch độc nàyđược liệt vào hàng Tam phẩm, chuyên môn nhằm vào Pháp Tướng Tông Sư, thực lực của Lý thần bộ kia đã suy yếu.”
“Lại tăng thêm Lý thần bộ tuổi già sức yếu, bây giờ chiến lực lần lượt suy yếu, chênh lệch khá xa với Tông Sư đỉnh phong chân chính.”
“Nhưng rốt cuộc Đậu Trường Sinh tuổi còn trẻ, bỏ qua khái niệm Tông Sư.”
“Tông Sư dù sao cũng là Tông Sư.”
“Dù là ta cũng không tin tưởng, cảm giác Đậu Trường Sinh chết quá đơn giản, nhưng cẩn thận nghĩ lại, chuyện này cũng không kỳ quái.”
“Bây giờ Lý thần bộ già lọm khọm, nhìn như mềm yếu có thể bắt nạt, nhưng khi hắn còn trẻ cũng từng hăng hái khí phách, khí nuốt vạn dặm như hổ, một đôi thiết quyền đánh xuyên hơn mười châu ở Tề Địa, đi đến Thần Đô tranh phong cùng với anh hùng trong thiên hạ.”
“Uy danh Ly Hỏa Lục Hợp Chưởng hiển hách, uy chấn Thần Đô, chính là anh hùng mà rất nhiều tán tu ngưỡng mộ.”
“Thần thông đã thành, Pháp Tướng khó khăn chứng đạo.”
“Một cửa Tam phẩm này không biết kẹt biết bao anh hùng hào kiệt.”
“Năm đó sư huynh đệ chúng ta lưu lạc trên giang hồ, được xưng là một môn mười hai anh kiệt.”
“Luận về thiên phú tài hoa, ta xếp hạng ở vị trí cuối, các vị sư huynh và sư đệ đều vượt qua ta nhiều đếm không hết, nhưng một cửa thiên mệnh lại khiến cho sư huynh và sư đệ lâm vào trong biển cát.”
“Ngược lại ta lại một đường thuận buồm xuôi gió, trở thành võ đạo Nhị phẩm Đại Tông Sư.”
“Nghi thức thiên mệnh, huyền diệu khó giải thích, căn cứ vào chí hướng của cuộc sống, võ đạo công pháp, nhất thời cảm ngộ được đủ loại nhân tố hỗn hợp với nhau, cũng không ai biết nghi thức thiên mệnh là vì cái gì?”
“Nhưng theo tổ tiên mày mò cho đến bây giờ, đã có kinh nghiệm phong phú, chỉ cần các ngươi không có chí lớn, đặt tham vọng quá lớn mơ tưởng xa vời, động thì mở ra thái bình, hoặc là mỗi người giống như rồng, độ khó của thiên mệnh cũng sẽ không quá cao.”
“Nhưng đây là mưu lợi của người tầm thường, Gia Cát Phi, ngươi là tộc nhân của ân sư, dòng dõi Gia Cát sư huynh, tương lai muốn chứng được Pháp Tướng, chí ít phải là Pháp Tướng Trung phẩm.”
“Như vậy mới có tiềm lực trở thành một vị Đại Tông Sư.”
“Cả đời Phi nhi cứ như vậy thôi, nhưng Dao nhi ngươi lại không giống như vậy, ngươi là người thừa kế tương lai của ân sư, Pháp Tướng Tuyệt phẩm, loại Thần Ma chi tư này quá khó khăn, dù mạnh mẽ như ân sư cũng không dám cam đoan có thể trở thành Thần Ma.”
“Ngươi muốn ngưng tụ Pháp Tướng Thượng phẩm, tương lai mới có hi vọng thành võ đạo Nhất phẩm, Vô Thượng Tông Sư.”
“Đại hội Long Môn chính là một cơ hội.”
“Đây Chân Long Long Đình liên thủ tạo ra Long Môn, tài liệu chủ yếu là dùng một cỗ thi hài của Chân Long Thượng Cổ chế tạo thành.”
“Long Môn vừa thành, Long Đình rầm rộ, Thần Ma của Nhân tộc ta tất nhiên không cho phép, cho nên lúc ấy rất nhiều Thần Ma trong lúc Long Môn sắp hoàn thành, dưới sự suất lĩnh của Tiên Tề Thái Tổ hàng lâm Đông Hải, bức bách Long tộc Chân Long cúi đầu.”
“Danh ngạch Long Môn, Nhân tộc ta chiếm một phần ba.”
“Để loại bỏ sức ảnh hưởng của Long tộc, Nhân tộc ta long hóa, hóa thân thành rồng, lúc ấy Thần Ma tộc ta liên thủ, mỗi người đều lưu lại võ đạo chân ý để bảo vệ Nhân tộc, hơn nữa mượn nhờ lực lượng chí bảo Long Môn này, chỉ cần có thể hoàn thành vượt Long Môn là có thể xong pháp có nguyên linh.”
“Tuy nhiên thực lực sẽ không như long tộc, nhảy một cái thành Tông Sư, nhưng có đặc thù của thần tiên, sẽ tăng vọt Pháp Tướng Nhất phẩm, cũng là rất trọng yếu, hơn nữa còn giảm danh ngạch của Long tộc xuống, trá hình cắt giảm thực lực của Long tộc.”
“Chỉ cần bước vào Thượng tam phẩm, chí ít là Pháp Tướng Trung phẩm.”
Pháp có nguyên linh, máu màu vàng đồng, nguyên linh bất diệt, linh nhục hợp nhất…
Có 9 đặc thù lớn của thần tiên, lúc Trung tam phẩm có thể tăng vọt thành Nhất phẩm, muốn Pháp Tướng Tuyệt phẩm, chí ít cũng phải có ba loại đặc thù của thần tiên.
“Trần Vương chính là thu được pháp có nguyên linh, lúc này mới vươn lên hết tất cả, quét ngang cùng thế hệ.”
“Đây vốn là một bí ẩn, chỉ có một ít hậu duệ của Thần Ma mới biết được, nhưng Trần Vương lại công bố cho mọi người biết, cho nên tranh đoạt Long Môn lần này, chính thảm thiết nhất từ kỳ trước cho đến nay.”
“Một vị Tông Sư sẽ đạt được một mảnh vảy rồng.”
“Mỗi một mảnh vảy rồng đều kiếm không dễ dàng.”
“Vảy rồng trong tay các ngươi, Phi nhi có ba mảnh, một mảnh Dao nhi ngươi cũng không có, cần phải đi tranh, đi đoạt.”
“Đây không phải là chúng ta khinh thường ngươi, mà là quá coi trọng ngươi, hùng ưng không trải qua kinh nghiệm mưa gió, làm sao có thể chống chọi bay trên trời cao.”
“Đi thôi.”
“Đi Tam Tiên Đảo.”
“Nơi đó mới là chiến trường của đại hội Long Môn.”
Gia Cát Phi bất mãn nói: “Ta cũng không cần vảy rồng, bản thân ta cũng có thể cướp được.”