Chương 227: Đậu Trường Sinh sống
Sư phụ thần bí không tin Đậu Trường Sinh bị mình kiêng kị sẽ chết dễ dàng như thế.
Phải biết rằng 99% Tông Sư trong thiên hạ, cũng không được sư phụ thần bí để vào trong mắt, chân chính có thể dẫn tới sư phụ thần bí coi trọng, hoặc là sợ hãi chỉ rải rác có vài vị kia.
Năm đó Đại Chu khai quốc, thừa tướng Tư Mã Phương Nghị là một vị, khi hắn còn sống, sư phụ thần bí không dám áp dụng bất cứ thủ đoạn nào đối với Đại Chu, hắn vẫn luôn chờ cho đối phương chết đi, lúc này mới dám hành động.
Đậu Trường Sinh ở trong mắt sư phụ thần bí, uy hiếp kia vượt xa Tư Mã Phương Nghị của ngày xưa, chỉ bởi vì tu vi võ đạo của hắn không cao, lúc này mới không dẫn tới sư phụ thần bí sợ hãi, mà chỉ đến tình trạng kiêng kị.
Đợi đến khi Đậu Trường Sinh hoàn thành tiểu thiên mệnh, thành công bước vào
Thượng tam phẩm xong, hắn sẽ là người đáng sợ nhất mà cuộc đời mình nhìn thấy.
Tất cả hành động kia, người ngoài trông thấy chỉ là một phần nổi của tảng băng chìm.
Sư phụ thần bí vẫn luôn chú ý Đậu Trường Sinh, hơn nữa còn không ngừng liên lạc với Đậu Trường Sinh mới có thể biết rõ Đậu Trường Sinh làm rất nhiều chuyện.
Đại hội Tài Thần nói là tế hội nhân duyên, không bằng nói là Đậu Trường Sinh cố ý gây nên, bằng này thành công đạt được tông môn duy trì, lúc này mới đao trảm thiên mệnh.
Trịnh gia ra tay với Đậu Trường Sinh, ở trong mắt người ngoài là vì thu được cơ hội trả thù Diệp Vô Diện, nhưng sư phụ thần bí biết rõ, Đậu Trường Sinh đã muốn ra tay với Trịnh gia từ lâu, bởi vì đối phương chiếm vị trí ngăn cản đường đi của Đậu Trường Sinh, cần phải dọn đi để cho mình thượng vị.
Chính bởi vì Đậu Trường Sinh muốn như thế, cho nên Trịnh gia mới ra tay.
Lần này tộc Đậu thị cũng là như thế.
Vì tiêu trừ sơ hở của bản thân mình, tộc Đậu thị không thể lưu lại, cho nên mới xuất hiện một lão Cửu, cơ hội tới cực kỳ tốt, đã hạ độc toàn bộ tộc Đậu chết.
Người trước như vậy, người sau cũng như thế.
Phải nói đó là một sự trùng hợp, như vậy thật sự là quá trùng hợp đi.
Liên tục trùng hợp, đã không thể được coi là trùng hợp nữa, đây chính là cố ý gây nên.
Đây mới là chỗ kinh khủng nhất, cho dù là bản thân mình vẫn luôn chú ý đến Đậu Trường Sinh, mà cũng còn không nhìn thấu Đậu Trường Sinh đã ra tay như thế nào.
Có một số chỗ không hiểu được.
Nếu là làm kẻ thù của Đậu Trường Sinh, sư phụ thần bí đã ra tay từ lâu rồi, bắt đầu diệt cỏ diệt tận gốc.
Nhưng rốt cuộc Đậu Trường Sinh cũng là đệ tử của m Cực Tông, cùng ở chung trận doanh với mình, bây giờ chưa từng có mâu thuẫn, một số chỗ xung đột cũng có thể hóa giải.
Quan trọng nhất, Đậu Trường Sinh là một thanh bảo đao sắc bén, không chỉ có thể chặt đứt Đại Chu, còn có thể đánh tan Thiên Ma Tông, khiến cho m Cực Tông trở thành ma đạo tối cường.
Nhưng hôm nay, Đậu Trường Sinh chết.
Cho dù bây giờ mình chỉ là nhìn trộm, không tự mình kiểm nghiệm thi thể của Đậu Trường Sinh, không có cách nào xác định được Đậu Trường Sinh có phải đã chết hay chưa, hay là có khả năng giả chết.
Nhưng Băng Phách Đao là Bán Thần Binh đã hoàn thành nhận chủ, bây giờ linh tính của Bán Thần Binh không còn nữa, nó đã hoàn toàn yên tĩnh, cần phải xuất hiện một vị tâm tính và võ đạo tương xứng, sau khi hoàn thành nhận chủ nó mới có thể phục hồi lại.
Thật sự đã chết.
Cho dù trong lòng lại không muốn, cũng không thể không tin tưởng.
Có thể Đậu Trường Sinh đã thật sự chết rồi.
Bản thân mình, đây là một trò đùa ư?
Sư phụ thần bí lại ngồi ngay nhìn xuống lần nữa, giống như mất đi tất cả lực lượng, xương cốt đều đã vỡ vụn, tê liệt ngồi ở trên ghế, không nhấc lên nổi một chút sức lực nào.
..............
Một trận chiến này, cho dù người quan sát không nhiều.
Nhưng cũng có một số người đứng xem.
Gia Cát Phi ở trên cao nhìn xuống, nhìn Pháp Tướng Ly Hỏa Cự Nhân tràn ngập ánh lửa vô tận, sừng sững đứng ở trong trời đất kia, trong lòng không khỏi lộ ra một chút khao khát.
Đó là khao khát với Pháp Tướng.
Chỉ có ngưng tụ Pháp Tướng mới là Thượng tam phẩm.
Thiên tài như Đậu Trường Sinh, cầm trong tay Bán Thần Binh Băng Phách Đao, đã có chiến lực của võ đạo Tứ phẩm, nhưng một đao cuối cùng kia tuyệt đối là tiêu chuẩn top 20 của Nhân Bảng, thậm chí là top 10.
Nhưng đối diện với một vị Tông Sư lại yếu ớt đến buồn cười.
Cho dù là Pháp Tướng Hạ phẩm, nhưng rốt cuộc cũng là Tông Sư.
Chênh lệch giữa Thượng tam phẩm và Trung tam phẩm thật sự là quá lớn.
Cuối cùng Gia Cát Phi cảm nhận được sự tàn khốc.
Vì sao Đại Chu coi trọng Tông Sư, chỉ cần bất cứ một vị Tông Sư nào tới tìm đều sẽ có ban thưởng Phong Hầu, vốn tưởng rằng ban thưởng nặng, hiện giờ xem ra vẫn còn là nhẹ.
Đông Phương Thái A rất lâu sau cũng không nói gì, ước chừng hơn mười nhịp hô hấp, lúc này mới mở miệng nói: “Đậu Trường Sinh đã làm được đến cực hạn.”