Chương 232: Trảm Tông Sư
Ý chí bình tĩnh của Lý thần bộ biến mất, thay vào đó chính là sự điên cuồng, hắn mạnh mẽ tăng vọt bên trong ngọn lửa ở sau lưng, một pho tượng Ly Hỏa Cự Nhân đã đi ra.
Ly Hỏa Cự Nhân cao lớn uy mãnh, nhưng hình ảnh của nó đã kém ổn định hơn rất nhiều so với lúc bắt đầu, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt cũng tương đối hư ảo, giống như một hình chiếu lại, không giống chân thực.
Kịch độc Cửu Chuyển Vạn Tràng Tán đã bắt đầu ảnh hưởng đến thực lực của Lý thần bộ, bây giờ ngưng tụ ra Pháp Tướng Ly Hỏa Cự Nhân đã vô cùng miễn cưỡng, nếu như là lúc Lý thần bộ còn tỉnh táo thì hắn tuyệt đối sẽ khống chế được.
Nhưng lúc này Lý thần bộ đã trở nên ác liệt, hận ý đối với Đậu Trường Sinh đã vượt qua tất cả, đã đến tình trạng không tiếc tất cả bằng mọi giá phải giết chết Đậu Trường Sinh.
Pháp Tướng Ly Hỏa Cự Nhân ở sau lưng không có cách nào ngưng tụ hoàn toàn được, Lý thần bộ còn điên cuồng hội tụ lực lượng, không để ý tất cả liều lĩnh ngưng tụ Pháp Tướng Ly Hỏa Cự Nhân.
Lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ mái tóc màu bạch kim đang nhanh chóng mục nát, dáng người bắt đầu càng trở lên mỏng manh hơn, giống như một cây cỏ đuôi chó vậy.
Máu thịt đã biến mất không thấy gì nữa, toàn thân trên dưới cũng chỉ là choàng lên một lớp da người.
Bộ mặt đã lõm xuống, sống sờ sờ giống như một bộ xương khô.
Tinh huyết, máu thịt, số tuổi thọ các loại, tất cả toàn bộ đều hóa thành củi đốt cháy Pháp Tướng Ly Hỏa Cự Nhân.
Pháp Tướng Ly Hỏa Cự Nhân cũng hoàn toàn củng cố xong, hắn cao chừng ba trượng, giống như một toà núi nhỏ, nếu đổi thành nhà lầu cũng khoảng chừng ba tầng cao.
Pháp Tướng Ly Hỏa Cự Nhân cao chín mét, chân chính hoàn toàn xuất hiện.
Đây mới là một chiến lực Tông Sư chân chính, từ lúc bắt đầu chiến đấu, từ đầu đến cuối Lý thần bộ cũng chưa từng đạt tới đỉnh cao.
Muốn trấn áp Cửu Chuyển Vạn Tràng Tán, còn có sự già yếu là nghiêm trọng nhất.
Trên đời ai có thể sống mãi mà không chết?
Cho dù ngươi có phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp tuyệt trần thì kết quả cũng là bộ xương khô mà thôi.
Mặc cho ngươi một đời thiên kiêu, có được vạn dặm giang sơn, kết quả cuối cùng cũng sẽ phải hóa thành một nắm cát vàng.
Cho nên mới phải cung đao với trời cao, cùng tranh mệnh với trời.
Một đao vạch phá bầu trời, hàn khí cực hạn ùn ùn kéo đến, chỉ trong giây lát đóng băng cả trời đất, bông tuyết như lông ngỗng lớn nhỏ bay xuống, trời đất hóa thành thế giới băng tuyết.
Lý thần bộ tuỳ ý để hàn băng khuếch tán, từ bàn chân đến chân, lại đến phần bụng rồi lan tràn luôn đến trên đầu.
Không gian hô hấp đã bị đóng băng, hóa thành một tác phẩm điêu khắc trên băng trông rất sống động như thật.
Hàn khí đóng băng mọi thứ, sau khi đóng đóng băng đã quét sạch sinh cơ cuối cùng của Lý thần bộ, cơ thể đã hoàn toàn tử vong nhưng Lý thần bộ cũng không tử vong.
Cảnh giới võ đạo Pháp Tướng cảnh Tam phẩm, một đạo luyện khí là ngưng tụ Pháp Tướng, Pháp Tướng có thể rời cơ thể, tung hoành trong trời đất, nhưng lại bị quản chế ở thân thể, không thể rời khỏi thân thể quá xa.
Một khi dời quá xa, không phải là có hạn chế giới hạn, mà bởi vì Pháp Tướng như nước không có nguồn, không có thân thể làm ký thác, cuối cùng sẽ bị tán loạn ở giữa trời đất, cho nên bất cứ một vị cường giả Tông Sư nào, tuyệt đối cũng sẽ không bỏ qua thân thể.
Trừ phi là cùng đường mạt lộ, bất đắc dĩ chạy trối chết mới đi tìm kiếm một chút vận may.
Mà thân thể của Lý thần bộ đã trúng kịch độc, đã không có cách nào may mắn thoát khỏi, bây giờ điên cuồng nghiền ép tiềm lực, toàn bộ đều hóa thành quân lương cho Pháp Tướng.
Khi sự sống trong thân thể đóng băng bị tiêu tán, Ly Hỏa Cự Nhân khổng lồ cao ba trượng kia chuyển động, ánh mắt trống rỗng ngốc nghếch ban đầu đã hóa thành vẻ điên cuồng, khuôn mặt đã bắt đầu vặn vẹo, bên trong ngọn lửa hừng hực thiêu đốt xuất hiện vòng xoáy.
Ngọn lửa điên cuồng tăng vọt hiện ra xu thế lao thẳng lên trời.
Ngọn lửa vô tận tràn ngập lan ra, trời đất hóa thành một vùng biển lửa.
Đậu gia trang đã bị đốt cháy, phòng ốc vừa mới được đổi mới, đình viện, lầu các, tất cả mọi thứ đều trở thành quân lương cho ngọn lửa thiêu đốt.
Ngọn lửa vút lên trời cao xua tan bóng tối cả một vùng trong đêm.
Lúc này ngọn lửa cháy hừng hực, nửa bầu trời đều đã bị nhiễm một mảnh lửa đỏ rực, khói đen cuồn cuộn bay lên, cho dù bên ngoài cách Thanh Thành vài dặm cũng có thể ngửi được hơi khói kia rõ ràng.
Giờ phút này không biết có bao nhiêu người bừng tỉnh từ bên trong giấc ngủ say.
Từng người một bay thẳng lên trời, chăm chú nhìn vào ngọn lửa đang cháy ngập trời ở phía xa xa kia.
Rất nhiều nhân vật lớn đã bị kinh động, rối rít đứng dậy, bắt đầu chú ý đến nơi có ngọn lửa, quan phủ cũng bắt đầu hoạt động di chuyển, bắt đầu có người chuyên môn đi đến địa điểm ngọn lửa thiêu đốt để tìm hiểu tin tức.