Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 235 - Chương 235. Ngân Đậu Trường Sinh Quá Mạnh

Chương 235. Ngân Đậu Trường Sinh quá mạnh Chương 235. Ngân Đậu Trường Sinh quá mạnh

Chương 235: Ngân Đậu Trường Sinh quá mạnh

Mỗi một vị trong bọn họ đều tâm cao khí ngạo, cho rằng bản thân mình là mạnh nhất, xuất thế đã muốn tranh đoạt đệ nhất.

Không có thực lực Top 10 Nhân Bảng, cho dù là ngắn ngủi bởi vì thiếu hụt người tiến vào bảng danh sách, cũng sẽ nhanh chóng rơi xuống dưới, bị người đánh tan, và buộc phải cướp đi thứ hạng.

Gia Cát Dao trầm mặc, lần này đi ra Thần Hầu phủ chính là muốn tranh phong với anh hùng trong thiên hạ.

Cũng là hướng đến Top 10 Nhân Bảng, muốn tranh đoạt chỗ trống của đệ nhất Nhân Bảng sau khi Triệu Vô Cực tấn thăng, độc chiếm vị trí đầu.

Muốn làm thì phải làm đệ nhất.

Nhưng một đao này của Đậu Trường Sinh.

Làm cho tâm thần của Gia Cát Dao dao động.

Quá mạnh mẽ.

Haiz.

Đông Phương Thái A thở dài một hơi.

Nhìn Gia Cát Phi lâm vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, tâm thần Gia Cát Dao bị đoạt, Đông Phương Thái A biết chuyến đi này thật sự là tiền mất tật mang.

Tuy nhiên nhìn thấu Đậu Trường Sinh không ít át chủ bài, vốn lấy Đậu Trường Sinh đa mưu túc trí, rõ ràng hắn có đủ thực lực để chiến một trận chính diện với Lý thần bộ, nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại lần lượt thiết kế, bức cho Lý thần bộ đến phát điên.

Lúc này mới một đao chém giết Lý thần bộ.

Đùa bỡn một vị Tông Sư ở trong lòng bàn tay, thật sự khiến cho trong lòng người ta run sợ.

Vốn cho rằng có thể đứng hàng thứ 25 trên Nhân Bảng, đây đã là Thiên Cơ Lâu xem trọng, dù sao Đậu Trường Sinh làm được không ít chuyện lớn, tính toán Vô Tướng Vương, dũng mãnh đoạt Hắc Thủy Quan, đây đều không phải vũ lực.

Thiên Cơ Lâu không ngừng tăng vị trí xếp hạng của Đậu Trường Sinh, Đông Phương Thái A cho rằng Đậu Trường Sinh cũng sẽ không kiên trì giữ được, xếp hạng sẽ nhanh chóng bị rơi xuống, mãi cho đến ba mươi mấy tên thì sẽ ổn định.

Nếu không phải lần này tâm huyết dâng trào, tự mình tới Đậu gia trang thì thật sự hắn không biết Đậu Trường Sinh lại ẩn tàng sâu như thế.

Cái gì mà hai mươi mấy tên chứ? Kể cả tính là hơn mười tên cũng vẫn thấp, đây tuyệt đối là người có chiến lực trước mười vị trí đầu.

Không có Bán Thần Binh trong tay, thì cũng không có tư cách chiến một trận với Đậu Trường Sinh.

Một số Tông Sư tuổi già sức yếu, hoặc là bị trọng thương cũng không phải là đối thủ của Đậu Trường Sinh, chỉ có Tông Sư tráng niên đỉnh cao mới có năng lực áp một đầu Đậu Trường Sinh, nhưng chân chính chiến một trận sinh tử, có thể chiến thắng hay không, cũng chỉ có trời mới biết.

Lúc này mới bao lâu?

Đậu Trường Sinh đã có thực lực như thế này?là kẻ có thành tựu, là vãn bối đã không thể bị xem nhẹ.

Nếu như cường giả khác của Top 10 Nhân Bảng, mỗi một vị đều có thể đủ tiến dần từng bước, xưng là cường giả.

Tương lai hoàn thành thiên mệnh, sau khi bước vào Thượng tam phẩm, là có thể trở thành đại nhân vật chân chính.

“Đi thôi.”

Đông Phương Thái A lười đi phản ứng Đậu Trường Sinh.

Vị này lòng dạ thâm trầm, tâm kế cực sâu, muốn chỉ là bản thân mình, Đông Phương Thái A cũng không để ý gặp mặt một lần, nhưng Gia Cát Phi và Gia Cát Dao ở chỗ này thì lại không quá thích hợp.

Nhìn về phía hai người, Gia Cát Phi không lo lắng, vị này vô tâm vô phổi, chẳng mấy chốc sẽ khôi phục lại, ngược lại là Gia Cát Dao, từ trước tới nay tâm cao khí ngạo, còn tự mình thấy được Đậu Trường Sinh đao trảm Tông Sư, Trung tam phẩm nghịch phạt Thượng tam phẩm.

Chuyện này cũng đủ để oanh động thiên hạ, muốn thoát ra thì cần một đoạn thời gian.

Sau khi đi hơn mười bước, mặt Gia Cát Dao không thay đổi đột nhiên nở nụ cười, một đôi mắt đẹp hiện ra vô tận hào quang, nhìn Đông Phương Thái A nói: “Thất sư thúc không cần lo lắng.”

“Lần này ta từ Thần Hầu phủ đi ra, chính là muốn gặp một chút anh kiệt trên Nhân Bảng.”

“Mặc dù Đậu Trường Sinh có danh tiếng vang dội, thời gian ngắn ngủi không đến một năm, trước giành Nhân Bảng, lại xông tới xếp hạng thứ 25, thanh thế kinh người, nhưng về phương diện thực lực lại yếu đi một chút.”

“Nếu nhân kiệt như thế mà bại trong tay người khác, ta sẽ thất vọng.”

“Bây giờ biết rõ Đậu Trường Sinh vẫn luôn giấu dốt, ngược lại ta thấy yên tâm.”

“Thực lực của ta không phải là không bằng Đậu Trường Sinh, mà là Bán Thần Binh chưa từng thức tỉnh, nếu chiến một trận công bằng thì hươu chết về tay ai còn chưa thể biết được đâu.”

“Chẳng qua trong thiên hạ chưa bao giờ có công bằng, cho nên về sau ta sẽ hoàn thành phù hợp với Mặc Dương Kiếm, làm cho Mặc Dương Kiếm thức tỉnh, mới có thể đi đến Tam Tiên Đảo, tranh hùng với anh hùng trong thiên hạ.”

Vẻ mặt lo lắng của Đông Phương Thái A tiêu tán, mặt mày hớn hở vỗ bả vai Gia Cát Dao, mỉm cười nói: “Không hổ là phượng hoàng con của Gia Cát thị.”

"Nhưng cũng không cần có áp lực, chúng ta còn có thể bảo vệ ngươi được trăm năm, thời gian này cũng đủ để ngươi trưởng thành.”

Bình Luận (0)
Comment