Chương 262: Thêm bạn tốt trước rồi mới giết
Tiếng tăm của Thanh Thủy Tứ Quỷ, Đậu Trường Sinh cũng đã từng nghe qua, dù sao đối phương cũng xem như bá chủ của một vùng. Bọn họ đến từ quận Thanh, thời trước tung hoành giang hồ, lại là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, bốn người bọn họ kết bái thành huynh đệ sống chết có nhau.
Mỗi một vị trong Thanh Thủy Tứ Quỷ đều là cường giả võ đạo Thần Thông cảnh tứ phẩm, sau khi bốn huynh đệ kết nghĩa ở Thanh Thủy đã trở thành bá chủ tại đây, độc quyền buôn bán tàu thuyền tới lui tại Thanh Thủy.
Bốn huynh đệ am hiểu phối hợp cùng tạo nên một trận pháp đột kích, đã từng đấu với Tông Sư trong thời gian ngắn, từ đó tạo nên tiếng tăm lừng lẫy.
Người khác đều đồng hương thấy đồng hương, hai mắt lưng tròng.
Bây giờ đồng hương đến việc đầu tiên là cho Đậu Trường Sinh một đòn.
Hàn Băng Trảm.
Đậu Trường Sinh chém ra một đao.
Hoa văn trên Băng Phách Đao hiện lên, từ sau khi Băng Phách Đao hoàn thành một lần thức tỉnh hoàn mỹ bây giờ Băng Phách Đao không còn là linh tính bình thường thức tỉnh nữa, mà là đã đi vào trạng thái nửa khôi phục.
Một đao ngang trời.
Hàn khí vô tận che trời lấp đất nổi lên, bổ nhào vào pháp lực cự mãng khiến cho nó bị nhiễm hàn khí, hàn băng bắt đầu ngưng tụ, trong nháy mắt tầng tầng lớp lớp hàn băng lan rộng, cự mãng pháp lực đang há mồm to như bồn máu với thần thái hung hãn đã hoàn toàn bị đóng băng.
Cuối cùng ầm ầm vỡ vụn thành từng mảnh, vô số mảnh băng rơi xuống, cuối cùng rơi xuống biển làm bắn lên từng đợt bọt sóng.
Thanh Quỷ khoanh hai tay lại đứng ở giữa không trung nhìn một kích này của mình không có kết quả, nhưng hắn lại không tiếp tục ra chiêu ngay, pháp lực cuồn cuộn không ngừng diễn sinh, lại hóa thành một con cự mãng quấn quanh người hắn, giống như sủng vật không ngừng quấn quanh chuyển động lên xuống.
Đôi mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Đậu Trường Sinh, thỉnh thoảng lại phun ra lưỡi rắn thon dài.
Thanh Quỷ là lão đại của Thanh Thủy Tứ Quỷ, hắn có dáng người thấp bé chỉ khoảng tầm một mét năm, trên mặt xuất hiện chi chít vệt sáng xanh lá, nếp nhăn sâu hoắm khiến cho khuôn mặt tăng thêm ba phần khủng bố, giống như mặt mũi của một con lệ quỷ mặt xanh nanh vàng ở trên đời.
“Đậu Trường Sinh, mau giao ba mảnh vảy rồng ra đây, huynh đệ chúng ta sẽ không cướp đi không mà sẽ cho ngươi một cái giá hài lòng.”
Giọng của Thanh Quỷ khàn khàn giống như cuống họng nuốt than lửa, âm thanh cực kỳ khó nghe, dáng thấp thấp bé như trẻ con, khuôn mặt xanh xấu xí đây có lẽ cũng không phải trời sinh ra đã như vậy, mà là do tu luyện một môn võ học nào đó mới thành bộ dạng như này.
Nhưng dù có là như thế, Thanh Quỷ cũng cam tâm tình nguyện.
Thế giới võ đạo, dùng võ xưng hùng, dù có thành dáng vẻ quỷ như thế này thì võ đạo của Thanh Quỷ thành công, tung hoành bảy trăm dặm ở Thanh Thủy, vẫn ngủ với mỹ nhân, uống qua rượu nồng, vô số nữ nhân nguyện ý gả cho Thanh Quỷ.
Đậu Trường Sinh nhăn mày lại, chuyện này có gì đó không ổn, kiềm chế suy nghĩ muốn chém một đao về phía Thanh Quỷ, gằn giọng nói: “Trong tay ta chỉ có một mảnh vảy rồng nhưng đã đưa cho Triệu sư huynh từ lâu rồi, bây giờ không có một mảnh vảy rồng nào, các người lấy tin ở đâu ra nói ta có vảy rồng?”
Hồng Quỷ cười lạnh, vết bớt màu đỏ sậm trên khuôn mặt không ngừng nhúc nhích, khuôn mặt cười run lên, châm chọc nói: “Đậu Trường Sinh ngươi chính là anh kiệt hạng chín trong Nhân Bảng.”
“Xét về danh tiếng, cho dù Trần Trường Sinh là hạng nhất trên Nhân Bảng cũng không bằng ngươi.”
“Bây giờ danh tiếng của ngươi đang nổi, lần này đến Tam Tiên Đảo nhất định đã nhận được ba mảnh vảy rồng từ lâu, đạt được tư cách tham dự đại hội Long Môn.”
Hoàng Quỷ liên tục gật đầu, trên khuôn mặt khô vàng lộ ra vẻ tán đồng, phối hợp nói: “Nhị ca nói rất đúng.”
“Thiên hạ ai mà không biết, lòng dạ Đậu Trường Sinh ngươi thâm sau, từ trước đến nay đều lập mưu trước rồi mới hành động. Nếu ngươi nói ngươi không có vảy rồng, cả thiên hạ này không ai lại đi tin ngươi.”
Lam Quỷ lười biếng nói: “Đậu Trường Sinh ngươi không chỉ có vảy rồng, hơn nữa còn có không chỉ ba mảnh.”
“Bốn huynh đệ chúng ta chỉ cần ba mảnh vảy rồng, quyên góp đủ cho đại ca tham gia đại hội Long Môn là được rồi.”
“Ngươi có yêu cầu gì? Cứ nói hết ra đi?”
Giọng của Lam Quỷ cực lớn, ẩn chứa một loại pháp lực nào đó, vang vọng khắp bốn phương truyền đi mấy chục vạn dặm hải vực, tất cả mọi người đều có thể nghe rõ lời của Lam Quỷ nói.
Thanh Thủy Tứ Quỷ, Thanh Quỷ lớn nhất, Lam Quỷ nhỏ nhất mà trong đó Lam Quỷ cũng là kẻ có tâm kế sâu nhất, câu này hiển nhiên là nói cho cả những người khác nghe, ai muốn vảy rồng thì giết Đậu Trường Sinh đi, cướp lấy vảy rồng của Đậu Trường Sinh.
“Nếu ngươi cho vảy rồng, Thanh Thủy Tứ Quỷ bọn ta đồng ý tạm thời nghe theo mệnh lệnh của Đậu Trường Sinh, vì ngươi xông pha chiến đấu, diệt trừ một số đối thủ cạnh tranh.”