Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 271 - Chương 271. Gia Nhập Liên Minh, Nghênh Đón Minh Chủ, Vì Đại Nghĩa Đoạt Vảy Rồng (3)

Chương 271. Gia nhập liên minh, nghênh đón Minh chủ, vì đại nghĩa đoạt vảy rồng (3) Chương 271. Gia nhập liên minh, nghênh đón Minh chủ, vì đại nghĩa đoạt vảy rồng (3)

Chương 271: Gia nhập liên minh, nghênh đón Minh chủ, vì đại nghĩa đoạt vảy rồng (3)

Chỉ nghe thấy một tiếng hô to: "Ta là Trần đại tổng quản của Đồ Minh Long.”

“Những ai muốn gia nhập Đồ Minh Long của ta, đừng làm phiền Đậu đại nhân, đều tới tìm ta.”

“Hôm nay, Đồ Minh Long của ta, thu nhận nhiều nhân thủ.”

“Bởi vì cái gọi là một người kế ngắn, hai người kế dài. Đồ Minh Long đang cần các vị anh hùng gia nhập liên minh, đoàn kết cùng nhau để đối phó với Long tộc.”

“Long tộc kia chỉ là một tộc nhỏ ở Đông Hải, làm sao có thể so sánh với Nhân tộc chúng ta được?”

“Hà tất gì phải sợ chúng, bây giờ nên sợ hãi chính là Long tộc.”

Vừa dứt lời, lập tức có người ngước mắt, cao giọng hô to: "Trần đại tổng quản nói hay lắm.”

“Chúng ta là bá chủ thiên địa, Long tộc mới là kẻ phải sợ chúng ta.”

“Để Minh chủ có thể tham gia đại hội Long môn, ta nguyện ý giao vảy rồng trong tay ra.”

Trần tổng bộ đầu sửng sốt trong chốc lát, là người nào?

Đã vậy lại còn tự giác như vậy?

Tuyệt đối không ngờ được tình huống phát triển như vậy.

Người vừa nói là một đại hán một vị thô cuồng, bộ râu đen rậm rạp, đứng thẳng như một cây kim thép, râu quai nón, mắt báo.

Trực tiếp nâng lên cao một mảnh vảy rồng to bằng lòng bàn tay, trong đó ẩn chứa ý chí võ đạo, vừa nhìn đã biết là hàng thật.

Hai tay đại hán nâng vảy rồng lên cao đi đến trước mặt Đậu Trường Sinh, sau khi trịnh trọng trao vảy rồng cho Đậu Trường Sinh, hắn trầm giọng nói: “Vì Nhân tộc, vì chính nghĩa.”

“Cao Nguy, ngươi còn chưa giao vảy rồng trong tay ra sao?"

“Còn có ngươi, Gia Cát Phi, mau giao vảy rồng ra đi.”

“Đúng, đúng, đúng.”

“Vì Minh chủ, vì đại nghĩa của tộc chúng ta, nhanh chóng giao nộp vảy rồng.”

“Nếu không, đừng trách Đồ Minh Long ta hạ thủ với các ngươi.”

Đại hán ánh mắt sắc bén, nhìn mấy người đang muốn chuồn đi, cười lớn một tiếng: "Chạy đi đâu?"

"Các huynh đệ, vì Minh chủ, giết."

“Nhập liên minh, nghênh đón minh chủ, vì đại nghĩa, cướp đoạt vảy rồng.”

“Giết, giết, giết.”

“Giết! Giết! Giết!”

Tiếng hô giết rung trời, tiếng gầm la hét giống như tiếng sấm sét, cuồn cuộn bao phủ khắp bốn phương tám hướng.

m thanh gào thét giận dữ của từng vị võ giả khiến cho một toà thành không lớn run rẩy lẩy bẩy giống như con thỏ.

Ngói trên mái hiên liên tục rung lắc, cuối cùng một vài miếng ngói không ngừng rơi xuống, rơi trên mặt đất rồi vỡ tan tành.

“Gia nhập liên minh, nghênh đón Minh chủ, vì đại nghĩa, cướp đoạt vảy rồng.”

m thanh rống giận hỗn tạp, lần lượt không ngừng vang lên liên tục. Sau ba đến năm lần, âm thanh đã thống nhất và trật tự, giống như từng diễn tập hơn trăm ngàn lần.

Trần Tổng bộ đầu choáng váng mơ hồ. Một bàn tay giữ chuôi đao, bàn tay liên tục run rẩy, đây là vì sợ hãi mới run rẩy. Một cánh tay lực lưỡng và mạnh mẽ giơ lên, bàn tay to lớn thô ráp đè lên vai Trần tổng bộ đầu.

Đôi mắt báo của nam nhân vạm vỡ và thô lỗ lộ ra ánh sáng hung ác tàn bạo, đằng đằng sát khí nói: “Trần đại tổng quản.”

“Minh chủ nhìn thấy chúng ta chứ?”

“Vẫn chưa ra tay.”

Trần tổng bộ đầu nhìn thấy đôi mắt đỏ tươi của từng vị võ giả, tròng mắt cũng đã đỏ lên, trong mắt tràn ngập tơ máu đỏ tươi, trên mặt ửng hồng.

Trần tổng bộ đầu rút hàng nhái Long Tước Đao của Đại Hạ ra, giơ trường đao lên cao rồi hét: “Các huynh đệ, vì Minh chủ, vì tương lai của Nhân tộc.”

“Kẻ nào dám không giao vảy rồng ra.”

“Giết hắn.”

“Giết, giết, giết.”

Người đàn ông thô cuồng đưa một ngón tay ra chỉ vào Cao Nguy đang bị bao vây nói: “Đó là đệ tử Cao thị ở Bột Hải, Quân Tử Kiếm Cao Nguy.”

“Trong tay hắn có ba miếng vảy rồng, vì tương lai của Nhân tộc, giết hắn.”

Giọng nói vui sướng điên cuồng của rất nhiều võ giả vang lên: “Giết chết hắn.”

“Giết hắn.”

Từng đôi mắt sáng rực, tất cả đều nhìn về phía Cao Nguy, trong từng ánh mắt không hề che giấu ác ý, giống như bản chất bình thường. Trên bầu trời, từng võ giả đang gào thét dựng lên pháp lực, tuôn chảy như sông Trường Giang.

Tất cả các con đường trên bầu trời và dưới mặt đất đều bị phong tỏa.

“Giết.”

Một gã Võ giả nổi giận hét lên một tiếng, ra tay với Cao Nguy đầu tiên.

Bảo kiếm trong tay đâm ra một chiêu, một vệt sáng hiện ra, kiếm quang chợt bùng nổ giống như từng tia laser nhắm thẳng về phía Cao Nguy.

“Vì minh chủ.”

“Giết.”

Sau khi một vị võ giả bắt đầu hành động, các vị võ giả khác cũng nối gót theo sát phía sau, trong nháy mắt có ít nhất mười vị võ giả cùng nhau đối phó với Cao Nguy.

Đủ loại kiếm quang, đao khí và hoả diễm, tất cả đều tấn công càn quét bao phủ về phía Cao Nguy.

Công kích đánh giết đến từ bốn phương tám hướng, đối với Cao Nguy, như thế này vẫn chưa thể gọi là trí mạng. Nếu đối mặt với hơn mười vị võ giả, Cao Nguy vẫn có thể phá tan sự liên thủ của bọn họ.

Nhưng những người ra tay chỉ là một phần nhỏ, lúc này còn có rất nhiều võ giả đang dùng ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm vào bản thân, ác ý trong đôi mắt không hề che dấu ác ý, đang rục rịch, ngăn chặn được bộ phận nõ giả nhỏ này thì vẫn còn rất nhiều võ giả khác.

Bình Luận (0)
Comment