Chương 274: Đậu Trường Sinh chém giết đến điên rồi.
Từng bông tuyết rơi tựa như lông ngỗng không ngừng bay xuống từ trên bầu trời.
Giữa đất trời như trở nên tối đi, vầng trăng lưỡi liềm từ từ bay lên cao.
Đậu Trường Sinh chẳng phân biệt địch ta, đều vung đao chém xuống.
Từng mảnh Băng Sương Cự Long hẹp dài trông giống như thật tràn ngập hàn khí vô tận rít gào xông ra, lao vào trong trận hỗn chiến bên dưới.
Một số võ giả không kịp phòng ngừa thế đánh bất chợt, trong chớp mắt đã bị Băng Sương Cự Long cắn nuốt, biến thành pho tượng băng rồi vỡ vụn.
Tiếng kêu sợ hãi vang lên, một số võ giả mượn cớ hỗ trợ Đồ Long Minh để đục nước béo cò, mưu toan đủ trò bây giờ đều không dám tin Đậu Trường Sinh lại dám làm như vậy.
Không hề thuận thế chịu xuống nước giống như trong dự đoán của bọn họ, trực tiếp trở thành Minh chủ Đồ Long Minh, dẫn theo bọn họ cùng nhau tàn sát những người khác, diệt sạch đám người sở hữu vảy rồng, để cho vảy rồng thu về tay bọn họ.
Trong tình thế như này, Đậu Trường Sinh dám ra tay với bọn họ, độ khó thì chưa rõ thế nào, nhưng đây là đang tự chặt đường lui, đâm đầu vào chỗ chết.
Không có sự ủng hộ của bọn họ, kể cả Đậu Trường Sinh có là người xếp hạng thứ chín trên Nhân Bảng, ở Tam Tiên Đảo cũng là thế lực đơn bạc, trong hoàn cảnh trở thành kẻ thù của cả thiên hạ thì cũng chẳng có mấy đường sống để đi.
“Đậu Trường Sinh điên rồi.”
Không biết là ai gào lên một tiếng.
Lại thu được sự tán thành của tất cả mọi người.
Bởi vì lúc này Đậu Trường Sinh không chỉ tấn công người của Đồ Long Minh, mà cả những kẻ đã có được vảy rồng hắn cũng không buông tha, hoàn toàn không phân biết được địch ta, ngoài bản thân mình ra thì coi tất cả đều là kẻ địch.
Đây là muốn dùng thế lực cá nhân để tranh hùng với anh hùng toàn thiên hạ.
Từng ánh mắt không có ý tốt nhìn về phía Đậu Trường Sinh, nhất là những mảnh vảy rồng nằm trong tay hắn kia, đương nhiên nếu vị Minh chủ này không biết thân biết phận như thế thì bọn họ cũng chẳng việc gì phải giả vờ thêm nữa.
Một đám võ giả đằng đằng sát khí vọt thẳng về phía Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh xếp hạng thứ chín trên Nhân Bảng, lần này đến Tam Tiên Đảo chắc chắn sẽ có vảy rồng, lại thêm bốn mảnh vảy rồng này thì Đậu Trường Sinh có ít nhất bảy mảnh vảy rồng, thậm chí là còn nhiều hơn nữa.
Đấy ít nhất là hai danh ngạch ở đại hội Long Môn, chỉ cần giết được Đậu Trường Sinh là tất cả lại về tay.
“Giết Đậu Trường Sinh.”
“Cướp lấy vảy rồng.”
“Một người đánh không lại hắn, chẳng lẽ chúng ta bằng này người mà không giết được Đậu Trường Sinh hay sao?”
Nhìn đám võ giả gườm gườm không có ý tốt, một số võ giả ngang nhiên xông đến trực tiếp ra tay, Đậu Trường Sinh cười lạnh.
Phát động “Đao Đạo Tông Sư”.
Long Sương Hàn Phách Đao chém ra.
Hàn khí cuồn cuộn lan tràn, nhiệt độ vẫn đang không ngừng tụt xuống, sau đó là băng lam Thiên Tâm Băng Diễm khủng bố lần nữa diễn sinh ra.
Thiên Tâm Băng Diễm dập dờn như ngọn lửa lan rộng thành từng lớp bập bùng trên Băng Phách Đao, men theo đường cong đẹp đẽ bén nhọn vạch ra ở giữa đất trời, Thiên Tâm Băng Diễm càn quét bao phủ.
Thiên Tâm Băng Diễm đóng băng tất cả mọi thứ, trong chớp mắt chạm đến binh khí thì bắt đầu lan tràn nở rộ như hoa sen, trong nháy mắt Băng Phách Đao chém ra đã đóng băng tất cả mọi thứ đối diện.
Bông tuyết bay lả tả từ trên trời rơi xuống, nhiệt độ tụt giảm mang theo buốt lạnh khôn cùng, động tác từng tên võ giả cứng đờ, trái tim dần đập chậm lại, tư duy dùng bắt đầu trở lên ù lì, tất cả mọi chuyện đều diễn ra rất chậm rãi, mà bọn họ vẫn không hay biết gì.
Cuối cùng thì hoàn toàn đứng im, ầm ầm ngã quỵ trên mặt đất.
Yếu ớt, quá là yếu ớt.
So với trận chiến ở Đậu gia trang, chém giết Lý Thần Bộ kia thì những võ giả trước mắt này không chỉ yếu kém gấp mười lần.
【 Đao đạo Tông Sư 】
Mới chém ra đao thứ ba mà đã đánh đâu thắng đấy, không gì cản nổi.
Đậu Trường Sinh đứng ngay tại chỗ, từng đao từng đao nối tiếp nhau.
Lấy bản thân mình là trung tâm, phạm vi trong 1000m xung quanh đã hoàn toàn biến thành thế giới băng tuyết.
Mỗi một bước đi là tiễn theo mấy cái mạng.
Đã không còn võ giả nào có gan nhắm vào Đậu Trường Sinh nữa.
Kẻ nào kẻ nấy đều tránh khỏi hướng di chuyển của Đậu Trường Sinh, điều này khiến Đạu Trường Sinh thất vọng hoàn toàn, mà hắn cũng chẳng thèm che giấu vẻ thất vọng này chút nào.
Vốn tưởng đám người võ giả này vây đánh thì cũng có thể chiến một trận máu me ra trò, dù sao số lượng võ giả cũng không phải là số ít, nhưng không ngờ đám đám người này lại là một đám chó chết sợ mạnh bắt nạt kẻ yếu, thấy chết một đám rồi lại không có kẻ nào dám xông lên nữa.
So với lần trước, 【 Đao đạo Tông Sư】vung đến đao thứ sáu đã không còn bất kỳ gánh nặng nào khác, thêm cả 【Thiên Sinh Chiến thần】gia trì, luyện khí đã là võ đạo Phong Hỏa cảnh ngũ phẩm, luyện thể là võ đạo Chiến Thể cảnh lục phẩm.