Chương 307: Long Môn mở ra (3)
Nhưng một giây sau máu thịt lại rơi rớt, làn da từ hồng nhuận bóng loáng bắt đầu lỏng lẻo, trên mặt tràn đầy nếp uốn nhăn nheo, bắt đầu lõm xuống dưới, giống như là một bộ xuong bọc lấy một tầng da, nhìn qua âm trầm khủng bố, giống như là Lệ Quỷ bên trong Cửu U bò ra.
Đằng sau là một người mà Cửu thái tử quen thuộc, chính là Tam ca của hắn, Tam thái tử của Long Đình.
Tam thái tử cung kính nói: "Thượng Nguyên đại nhân, đây chính là ấu đệ."
"Sự kiện vượt Long Môn lần này bởi vì Nhân tộc can thiệp, ai cũng không biết là khảo nghiệm như thế nào, nhưng tuyệt đối sẽ tạo ra bí cảnh có quy mô lớn, bao trùm tộc ta và Nhân tộc, đến lúc đó nếu là có nguy hiểm, còn mong Thượng Nguyên đại nhân bảo vệ hắn một chút."
Giọng nói khàn khàn vang lên: "Yên tâm."
"Long Đình ngàn năm qua, không ngừng thu thập bảo dược cho bản tọa, phần ân tình này bản tọa khắc sâu dưới đáy lòng."
"Lần này lại là không ngại cực khổ, mời các vị Chân Long giao ra ám môn của Long Môn, dọn sạch chướng ngại cho bản tọa tiến vào Long Môn."
"Loại chuyện nhỏ bảo hộ Cửu điện hạ này, không đáng để nhắc tới."
"Chờ đến khi bản tọa khôi phục lại được tu vi, sẽ tự thực hiện hứa hẹn, vì ngươi đi một chuyến đến Hồ man, tìm Thất Tâm Thánh Liên, ra một chút sức lực tương trợ cho phụ vương ngươi."
Tam thái tử vui vẻ cúi đầu nói: "Đa tạ Thượng Nguyên đại nhân."
Tam thái tử hô một tiếng với Cửu thái tử ở bên cạnh: "Còn không tới bái tạ Thượng Nguyên đại nhân."
"Đa tạ Thượng Nguyên đại nhân."
Thượng Nguyên cười nhạt một tiếng, duỗi tay đặt lên trên vai Cửu thái tử, ánh mắt nhìn hình chiếu của Long Môn ở phương xa, ung dung mở miệng nói: "Lần này Nhân tộc lại từ bỏ đại hội Long Môn, xem ra là đã biết bản tọa khôi phục đã là thế không thể đỡ nữa."
"Cũng coi như là có tự mình hiểu lấy."
"Chúng ta đi."
Một tia sáng phát ra, phóng thẳng lên trời cao.
Tam thái tử hơi hơi uốn cong eo, thẳng lưng, như một cây trường thương kéo căng, ánh mắt thâm thúy nhìn chăm chú vào một vệt sáng kia.
Nhân tộc đã từ bỏ.
Lần này chắc chắn có thể thành công.
Hiện giờ Long Đình cần nhất một vị có chiến lực để xoay chuyển càn khôn, tăng chiến lực cho tộc.
Long Môn.
Mông mông lung lung.
Ánh sáng mờ mờ ảo ảo, không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, giống như đang đi đến một mớ hỗn độn vậy.
Toàn thân nhớp nhớp nháp nháp vô cùng khó chịu, từng mảnh từng mảnh vảy rồng sáng ngời tràn ngập ánh sáng kim hoàng đang vây quanh Đậu Trường Sinh.
Lúc này tầm nhìn mơ hồ mới bắt đầu từ từ rõ ràng.
Cái này.
Đậu Trường Sinh nhìn về phía trước.
Có một chút không thể tin nổi.
Phía trước vậy mà lại có từng bóng người đứng sừng sững ở đó.
Mỗi một bóng dáng đều có hơi thở liên kết với trời đất, chỉ cần đứng ở nơi đó đã có thể hấp dẫn ánh mắt của Đậu Trường Sinh, giống như thể là trung tâm của đất trời.
Nếu chỉ có một người như thế thì cũng thôi đi, mấu chốt nhất là ai cũng như thế.
Loại hình thức này vừa nhìn một cái là đã hiểu ra ngay.
Đây là đóng vai.
Trong lòng Đậu Trường Sinh thầm cảm thấy yên tâm, nếu chơi như này thì mình sẽ có lợi thế hơn.
Khảo nghiệm trong Long Môn thiên kỳ bách quái, đủ loại diễn sinh trong bí cảnh, không ai biết nó sẽ ra sao, lúc trước có một vị Thần Ma liên tục nhét hàng lậu vào đây, hậu quả chính là toàn bộ cùng nhau tấn công tạo thành một bí cảnh thiên kỳ bách quái.
Ngay cả khi Long Môn trăm năm mới mở một lần, nhưng sau nhiều năm cũng có nhiều nội tình đã được khám phá ra.
Bằng cách này có thể lựa chọn nhân vật bí cảnh, từ trước đến nay là trải nghiệm truyền thuyết thần thoại, bí mật Thượng Cổ, hay những trận chiến trứ danh trong lịch sử từ ngàn xưa.
Hơn nữa, với hình thức này, từ trước đến nay đều trực tiếp dựa vào tâm tính để phân phối nhân vật.
Nếu là một vị ma đạo, nhất định sẽ không thể trở thành chính đạo.
Tất cả đều có nhân vật phù hợp với bản thân trong bí cảnh, nhưng được tùy ý lựa chọn nhân vật trước, ngược lại là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
Đậu Trường Sinh đưa mắt nhìn về phía vảy rồng lơ lửng được tạo dựng từ huyền phù, vừng mảnh từng mảnh vảy rồng vờn quanh Đậu Trường Sinh liên tục bay lên bay xuống, lần đầu hắn thấy nhiều vảy rồng như vậy, là bọn họ tăng thêm hiệu quả.
Đây là lợi ích của ba mươi danh ngạch mang đến, tất nhiên sẽ khác với người thường, hiện giờ vẫn chưa có ai phát hiện ra điểm này.
Dù sao nhiều lắm cũng chỉ có vài miếng vảy rồng, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến đại cục, không thể thay đổi được gì cả.
Chỉ có gom đủ mấy chục mảnh mới có thể đạt đến một loại biến chất.
Nhìn những bóng dáng lần lượt xuất hiện ở trước mặt, Đậu Trường Sinh vẫn chậm chạp chưa lựa chọn.
Tổng cộng có khoảng bảy hình bóng.
Trang phục của mỗi người đều khác nhau, có già, có trẻ nhưng hơi thở đều không khác nhau cho lắm.