Chương 318: Đậu Trường Sinh: trận phong ba này đã ổn rồi (2)
“Ta cảm thấy những lời này cũng không sai, bây giờ ta lại nói lại cho ngươi.”
Đậu Trường Sinh sững sờ, biết quá nhiều sẽ không tốt, điều này cũng đúng, gật đầu nói: "Bệ hạ không có ý định muốn nói, như vậy vãn bối sẽ không hỏi lại."
Trên mặt Tự Vô Mệnh hiện lên vẻ mặt muốn nói lại thôi, dường như muốn nói cái gì đó, cuối cùng lại cứng rắn nghẹn xuống.
Sau khi qua ước chừng hơn mười nhịp hô hấp, trực tiếp phất cánh tay phải nói: “Lúc trước nghiệt long Thượng Nguyên kia, lần thứ nhất may mắn chạy thoát về Đông Hải, cũng không phải là thực lực của Thượng Nguyên đủ mạnh, mà là lúc trước có Chân Long trợ giúp hắn một lần, làm cho một đao của ta chém trật.”
"Không chém chết được Thượng Nguyên, lúc đó ta còn cảm thấy thất vọng rất lâu, không ngờ rằng Thượng Nguyên cũng giống như ngươi, cũng là một người có lòng dạ hẹp hòi."
Vừa nói Tự Vô Mệnh vừa nâng lên tay trái, lộ ra ngón út, lắc nhẹ đầu ngón tay nói: “Lòng dạ lại lớn bằng này."
"Ước chừng ghi hận ta 500 năm, đợi đến lúc bởi vì Đại Hạ sụp đổ, thực lực của ta giảm xuống rất lớn, lại chạy tới gây sóng gió."
“Một lần này ta giơ tay chém xuống, không cho hắn một chút cơ hội chạy trốn nào, lúc đó nếu không phải ta chém chết hắn, làm sao hắn có thể ở trong tay lão Tề Tụ Tiên Kỳ chạy mất, còn có thể không sứt mẻ gì trở lại Đông Hải.”
“Lúc đó, khi ta vừa chém chết Thượng Nguyên, Thiên Cơ lão nhân kia lại nhảy ra, không cần nói nhiều, chính là lão già này tính toán.”
"Tên Thượng Nguyên kia cũng ngu ngốc hết chỗ chê, lại dám chạy đến Nhân tộc, hắn không chết thì ai chết?"
“Cũng không biết Thiên Cơ lão nhân từ nơi nào lấy được bảo bối tốt, để cho ta trực tiếp biến thi thể Thần Ma này thành một phân thân, sau đó thuận thế trở lại Đông Hải, dự định trộn lẫn vào trong cao tầng của Long tộc, điều tra cơ mật của Long tộc.”
"Không ngờ bọn Long tộc cũng không ngốc, nhất là cái tên quỷ cơ linh Ngao Xuân kia, vừa trở về nhìn thấy ta thì vẻ mặt không đúng, lần này Ngao Xuân có thể thuyết phục được Chân Long của Long tộc, cử hành trận Long Môn này, đây chính là bọn hắn muốn ra tay với ta."
“Nói lên chuyện này, đây đều là tên nhóc nhà ngươi làm sai, nếu không phải Hắc Thủy Quan xảy ra chuyện, ta không lập tức ra tay đoạt quan cũng không có khả năng làm cho bọn hắn hoài nghi càng sâu thêm, cuối cùng dự định hi sinh Thượng Nguyên, mượn việc này tạo thành tựu cho nguyên linh Chân Long Thượng Cổ.”
Chờ một chút
Sau khi nghe một chút bí mật, Đậu Trường Sinh cảm giác có một loại lừa đảo quen thuộc.
Cẩn thận nhớ lại một chút, đột nhiên nghĩ tới một việc, hắn đã biết vì sao lại cảm thấy quen thuộc.
Đây không phải Tiền Tiểu Tam ư?
Làm sao mà Thái Tổ Đại Hạ cũng là một kẻ lắm lời?
Hình tượng oai hùng của đối phương lập tức sụp đổ hơn phân nửa.
Tự Vô Mệnh như là nghĩ đến cái gì đó, mở miệng hỏi Đậu Trường Sinh: "Lần này Thiên Cơ lão nhân có bàn giao cái gì không?”
"Lão già kia, quỷ tinh linh, mặc dù Ngao Xuân thông minh nhưng vẫn không chơi lại được lão già kia.”
Đậu Trường Sinh cẩn thận nhớ lại một chút lời nói của Thiên Thông, căn bản không có phát giác được chút tin tức bí ẩn gì, nhưng cũng có lẽ là do mình không hiểu ám hiệu, cho nên hắn trình bày lại toàn bộ những chuyện xảy ra ở lúc đó một lần.
Sau khi Tự Vô Mệnh lắng nghe, mờ mịt lắc lắc đầu nói: “Quá phức tạp, ta không hiểu một chút nào.”
“Chẳng qua nếu Thiên Cơ lão nhân đã phái ngươi tới, chắc chắn là có tác dụng.”
Nhìn thấy Đậu Trường Sinh từ trong ngực cầm ra một đồng tiền ngoài tròn trong vuông, hai tay rất cung kính trình lên, Tự Vô Mệnh đưa tay một phát bắt được đồng tiền, hùng hùng hổ hổ nói:
“Cũng không biết nếu mượn vào đồ vật này có thể rời đi nơi này, đi đến Long Môn chân chính hay không?”
Tự Vô Mệnh dần dần hiện ra vẻ trầm tư, cuối cùng lại vỗ cánh tay phải nói:
“Cơ hội lần này tới không dễ, còn muốn vui đùa thật tốt một chút.”
“Lại không ngờ rằng để cho tên oắt con kia chạy mất.”
"Nhớ tới, thật đúng là Thiên Cơ lão nhân nói đúng, có tên nhóc nhà ngươi ở đây, chắc chắn sẽ có chuyện xấu xảy ra."
Đậu Trường Sinh tức giận khó thở, không khỏi cãi c một câu nói: "Bệ hạ đừng nghe người khác nói lung tung ."
"Đậu Trường Sinh ta chưa một lần nào chủ động gây chuyện."
"Lần này là có nguyên nhân."
Đậu Trường Sinh không nói tiếp, bởi vì những lời này rất đánh mặt, rõ ràng là chính là do bản thân ngươi vui đùa quá trớn, làm gì có chuyện liên quan đến Đậu Trường Sinh ta .
Tự Vô Mệnh không nói tiếp chủ đề này, mà là nói sang chuyện khác:
"Lần này Long tộc nắm chắc phần thắng, không tiếc từ bỏ việc Cửu thái tử trở thành Thần Ma, lại lần nữa quay trở về Long Môn thu hồi di hài, trực tiếp trở thành một vị Tiên Thiên Thần Ma.”
"Ngược lại là muốn Cửu thái tử sớm dung nhập nguyên linh bất diệt vào hài cốt, sau đó muốn làm cho ký ức Chân Long Thượng Cổ chân chính tỉnh lại, để cho đối phương bắt đầu khôi phục.”