Chương 317: Đậu Trường Sinh: trận phong ba này đã ổn rồi
“Lại đây.”
Thượng Nguyên vẫy tay, một tia sáng hạ xuống giống như một cái cầu thang đi thẳng đến trước mặt Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh cất bước đi lên cầu thang, trong nháy mắt đã lên đến bầu trời, dừng lại trên lưng con rồng khổng lồ.
Nhìn Thượng Nguyên ở trước mặt, Đậu Trường Sinh vội nói: “Thượng Nguyên tiền bối thần uy cái thế, vô địch thiên hạ.”
“Không thể tin được tên tiểu long Cửu thái tử kia cũng dám làm trái tiền bối, đúng là không biết tự lượng sức mình, tự chịu diệt vong.”
Thượng Nguyên vung tay lên, đánh dãy một đống lời a dua nịnh hót: “Đậu Trường Sinh.”
“Không phải giả vờ giả vịt nữa.”
“Còn có lý do thoái thác của ngươi học ở đâu vậy, thật sự khiến cho người ta thấy buồn nôn.”
“Thượng Nguyên tiền bối hiểu lầm rồi, tiểu long đâu phải Đậu tặc.:
“Còn giả vờ? Ngươi còn không lừa được tên oắt con kia, nếu không sao hắn có thể ném ngươi ở lại đây.”
“Mau đưa đồ của lão Thiên Cơ ra đây, chúng ta phải đuổi theo chém tên oắt con kia.”
“Thượng Nguyên tiền bối nói gì vậy, ta nghe không hiểu.”
Cuồng phong gào thét, không ngừng thổi mạnh lạnh thấu xương.
Mái tóc đen bay trong gió, trường sam phần phật lay động.
Đậu Trường Sinh trực tiếp lắc đầu, quyết đoán từ bỏ giải thích: "Tại hạ thừa nhận là Đậu Trường Sinh, nhưng lời nói của Thượng Nguyên tiền bối, tại hạ nghe không hiểu."
Từ khi Cửu thái tử chạy trốn, không mang hắn đi cùng, Đậu Trường Sinh đã biết rõ mình đã bị lộ tẩy, bây giờ bị phát hiện cũng không có gì để nói, chỉ là mất một cái mạng sống mà thôi, chết thì chết.
Nhưng muốn Đậu Trường Sinh bán đứng Nhân tộc, điều đó tuyệt đối là không có khả năng.
Đồ vật kia là Nhân tộc Thần Ma để lại ám môn ở Long Môn, có thể nói là rất quan trọng, không nói nhất định phải mang về, nhưng tuyệt đối là thà rằng phá hủy cũng không thể để nó rơi vào tay của Long tộc .
Nhìn Đậu Trường Sinh lắc đầu, Thượng Nguyên nở một nụ cười, vỗ tay tán thưởng nói: "Không tệ, ta có chút thưởng thức ngươi."
"Không cần phải đề phòng, tính toán phản kháng."
"Đều là người mình."
Nhìn thấy vẻ không thể tưởng tượng được trong ánh mắt của Đậu Trường Sinh, Tự Vô Mệnh càng thêm thưởng thức hắn, chỉ là động tác có một chút cứng đờ, không thành thạo tự nhiên được.
Lật tay cẫy vẫy một cái, lại là một đạo ý chí hiện lên, hóa thành hình của một thanh đao, bên trong tràn ngập sự mạnh mẽ của linh tính đao linh.
Mọi thứ đều có thể làm giả, nhưng Đế Đạo Thần Binh sẽ không thể làm giả.
Đây cũng chỉ là một đạo linh tính của Đế Đạo Thần Binh bị rút ra, lấy ý chí của võ đạo bao bọc, nhưng sau khi xuất hiện lập tức sẽ hóa thành nguyên hình.
Trong ánh mắt của Đậu Trường Sinh đầy kinh ngạc, lần này thật sự không thể tin được
Đây lại là linh tính Long Tước Đao của Đại Hạ, kiện Đế Đạo Thần Binh này, cho dù Đậu Trường Sinh chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nhìn thấy linh tính của nó, nhưng vì nó xem như là Đế Đạo Thần Binh của Nhân tộc, vậy nên phía trên nó hội tụ vạn dân chi lực của Nhân tộc.
Linh tính có thể làm giả, Thần Binh cũng có thể làm giả, nhưng vạn dân chi lực của Nhân tộc tuyệt đối sẽ không thể là giả được, cho dù là giả, cũng sẽ biến thành Đế Đạo Thần Binh thật của Nhân tộc.
Dường như nhìn ra Đậu Trường Sinh muốn hỏi điều gì, Tự Vô Mệnh thản nhiên thừa nhận nói: “Ta chính là Tự Vô Mệnh.”
“Giật mình đúng không, rất bất ngờ đúng không?”
"Lần này có phải ngươi nghĩ rằng một mình ngươi xách đao đi, ôm ý chí chắc chắn sẽ phải chết, không thể sống tiếp phải không?"
"Ha ha."
"Tên Chân Long của Long tộc kia, thật sự cho rằng lão Tề là phế vật, không phát hiện được động tác nhỏ của hắn."
"Kể ra thì tên nhóc ngươi cũng được tính là một nhân vật, nếu là cùng những người khác đấu pháp thất bại, chết thì cũng chết rồi, nhưng nếu đề cập đến chuyện của ngoại tộc, làm sao cũng phải bảo vệ một chút."
"Khi phát hiện có điều gì đó không đúng, vừa lúc còn không có xác định ra là ai mà đã đưa đồ vật cho ta, lúc đã xác định ra rồi thì sẽ để ngươi đưa đến.”
“Thuận thế cũng thử nghiệm một chút xem phẩm chất của tiểu tử ngươi như thế nào?”
“Bây giờ xem ra cũng rất không tệ.”
Đậu Trường Sinh bất đắc dĩ nhìn Tự Vô Mệnh ở phía trước, đây là một vị đế vương đã khai quốc Đại Hạ năm đó, đây là một vị Tiên Thiên Thần Ma, là cường giả đứng đầu trên tất cả cường giả Thần Ma.
Chẳng qua dựa theo hắn suy đoán, đây cũng không phải là chân thân.
Trong lòng thở dài một hơi, ngược lại mình đã tăng thêm không ít đất diễn cho mình, nhưng không ngờ được đến cuối cùng lại chỉ là một người đến đưa đồ.
Dường như Tự Vô Mệnh nhìn ra nghi hoặc dưới đáy lòng Đậu Trường Sinh, Tự Vô Mệnh hơi hơi lắc đầu nói: "Thực lực của tên nhóc nhà ngươi quá thấp, biết quá nhiều sẽ không tốt cho ngươi."
“Đây là ta muốn tốt cho ngươi.”
"Trước đây Thiên cơ lão nhân cũng nói với ta như vậy."