Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 316 - Chương 316. Thái Tổ Đại Hạ Tự Vô Mệnh (2)

Chương 316. Thái Tổ Đại Hạ Tự Vô Mệnh (2) Chương 316. Thái Tổ Đại Hạ Tự Vô Mệnh (2)

Chương 316: Thái Tổ Đại Hạ Tự Vô Mệnh (2)

“Vậy mà tâm tính lại kém như thế, thảo nào năm đó suýt nữa thì đã bị Thái Tổ Đại Hạ chém chết.”

“Phụ vương đã nhìn thấu ngươi từ lâu rồi, bây giờ ngươi cho rằng mình ưu việt hơn một bậc, thật ra đã sớm trúng kế từ lâu.”

“Mỗi hành động kia của ta đều đang thể hiện một việc, đấy là ta muốn cho ngươi kiêu ngạo, cho ngươi càn rỡ.”

“Khi ngươi kiêu ngạo nhìn thấu suy tính của ta thì chắc chắn sẽ không phá huỷ, ngược lại sẽ đi giữ gìn, để cho ngươi giết bọn họ ngươi sẽ trực tiếp đi làm.”

“Lại cố tình hết lần này đến lần khác không giết một con rồng nào ở bên cạnh ta, kiêu ngạo của ngươi đã ăn sâu vào xương cốt, ngươi còn xem chính mình là Thần Ma cao cao tại thượng, cho rằng chúng ta chỉ là con kiến.”

“Nhưng hôm nay con kiến sẽ cho ngươi một bài học.”

Cửu thái tử cười lạnh còn phụt ra một ngụm máu tươi, máu tươi bắn lên giáp hoàng kim, máu từ khe hở của áo giáp thấm vào trong.

Trong miệng phun ra máu, hàm trăng trắng như tuyết dính đầy máu nhưng Cửu thái tử vẫn nói rõ ràng từng chữ một: “Một thân máu thịt này của ta không phải để giúp đỡ ta mà bị ta liên lụy.”

“Ta là nguyên linh bất diệt của Chân Long Thượng Cổ, Long Môn đúc ra thi hài của ta, khi ta vứt bỏ máu thịt hóa thành thuần túy nguyên linh, sẽ tự động điều khiển được một bộ phận năng lực của Long Môn.”

“Trận doanh tà đạo của các ngươi đã chỉ còn lại một mình ngươi.”

“Có nghĩa là phe ta đã đạt được ưu thế, những người đủ tiêu chuẩn sẽ được rời khỏi bí cảnh Long Môn đến Long Môn chân chính.”

“Mỗi một lần Long Môn mở ra, người thành công có hạn, sau khi đủ số lượng còn lại sẽ bị ở lại bí cảnh vĩnh viễn, tất nhiên ngươi là Thần Ma sẽ không thể tử vong nhưng chờ khi ta hoàn thành khôi phục sẽ trở về để giết ngươi.”

“Mệnh lệnh, trận doanh chính đạo chiến thắng.”

“Thành công vượt Long Môn.”

“Mở thông đạo đi tới Long Môn.”

Tiếng cười to cuồng bạo truyền ra, giọng nói phát ra từ Cửu thái tử nhưng thi thể của Cửu thái tử, lại đang cầm một cây trường thương trong tay lặng lẽ đứng sừng sững trên mặt đất không động đẩy.

Trong chớp mắt từng bóng dáng lần lượt biến mất, giống như bọt nước vậy.

Vốn dĩ trận doanh chính đạo đang náo nhiệt với hơn ba mươi tên Long tộc, trong tích tắc cũng đã biến mất không dấu vết hơn phân nửa.

Nụ cười tự tin trên mặt Thượng Nguyên trở nên cứng đờ, vẻ mặt cực kỳ khó coi, hắn nhìn máu thịt trên lòng bàn tay của mình đã mơ hồ.

Cảnh tượng phát sinh trong nháy mắt, Thượng Nguyên đã ra tay ngăn lại mà không phải tùy ý để bọn họ rời đi.

Nhưng trong nháy mắt thực lực của Long Môn bộc phát quá mạnh mẽ, dù sao nơi đây cũng là do Thần Binh biến thành, Thượng Nguyên cũng không phải Thần Ma chân chính nên chỉ có thể đứng nhìn đám người rời đi.

Một đôi mắt rồng u ám nhìn những Long tộc còn sót lại.

Vuốt rồng khổng lồ từ trên trời rơi xuống, vuốt rồng to bằng một mẫu ruộng từ trên trời giáng xuống như một mảnh bầu trời sụp đổ.

Uy thế mãnh liệt ầm ầm nghiền nát mặt đất, dòng nước đen ngòm bốc lên cuồn cuộn bao phủ càn quét bốn phương tám hướng, lộ ra bùn đất dưới mặt đất, ngay sau đó cho dù là bùn đất sỏi đá gì cũng bị nghiền thành bột phấn chìm sâu xuống.

Một vị Long tộc không cam lòng khoanh tay chịu chết, đột nhiên tung ra một cú đấm.

Khí huyết vọt thẳng lên trời, thực chất của quyền ý giống như mặt trời lớn dâng cao, ầm ầm bộc phát ra hào quang sáng chói, cuối cùng đánh lên vuốt rồng.

Bùm, bùm, bùm!

Từng tiếng nổ giống như tiếng sấm vang lên, chấn động bốn phương tám hướng.

Những tia lửa nhỏ không ngừng bắn tung toé, vuốt rồng hiện lên những tia lửa rực rỡ, chúng vững vàng rơi xuống nghiền nát từng vị Long tộc.

Trong nháy mắt những Long tộc còn dư lại đã chết bảy, tám phần, chỉ còn lại một hai người nhưng cũng không dám ra tay nữa mà lựa chọn quay người chạy trốn.

Một tiếng long ngâm to rõ vang lên, mây tụ lại từng đợt từng đợt cuối cùng hợp lại với nhau biến thành hai vân long đuổi theo Long tộc đang chạy trốn kia, vừa đuổi theo, vừa không ngừng phân hóa.

Pháp lực vô tận gầm thét dữ dội, đặc thù của Thần Ma là pháp có nguyên linh, đang không ngừng ban sinh mệnh cho đám mây và cuồng phong, làm cho bọn chúng khôi phục từ hư không tĩnh mịch, biến thành giao long tấn công liên tục vào Long tộc.

Dưới cái nhìn chăm chú của Đậu Trường Sinh, không vị nào có thể chịu quá mười lăm phút, cuối cùng đã chết hết sạch sẽ.

Trong một thời gian ngắn, sinh vật còn tồn tại trong đất trời.

Chỉ có Thượng Nguyên đứng trên bầu trời, và Đậu Trường Sinh đứng ở phía dưới.

Thế cục thay đổi thật sự quá nhanh, Long tộc này sao đấu đá ác liệt quá vậy, Đậu Trường Sinh đứng nghe bí mật nãy giờ mà chấn động.

Nhưng mà sau đó hắn lại thấy vui mừng, nên đấu đá ác liệt vậy mới đúng.

Bất cứ người nào là Thượng Nguyên hay là Cửu thái tử chết thì cũng là chuyện rất tốt với Nhân tộc, nếu đồng vu quy tận thì càng tốt hơn.

Bình Luận (0)
Comment