Trạm Lư Kiếm đứng ở trên bầu trời cùng toả sáng với nhật nguyệt tràn ngập hơi thở an lành.
Bắt đầu xoay tròn mấy lần, cuối cùng hóa thành một vệt ánh sáng trực tiếp xông về phía Nhân Hoàng Miếu, bắt đầu khôi phục tĩnh mịch lần nữa.
Đậu Trường Sinh muốn chấp chưởng Nhân Đạo chi kiếm Trạm Lư, không phải đơn giản là có thể làm được như vậy, Thần Binh nhận chủ vốn đã khó, mà Hoàng Đạo Thần Binh đã khó càng thêm khó hơn.
Hi vọng thời kỳ thái bình thịnh thế cực kỳ xa vời.
Tự Vô Mệnh nhìn thấy một màn này, hắn nhìn Trạm Lư Kiếm trở về Nhân Hoàng Miếu một lần nữa, lúc này mới đập một cái lên bắp đùi, thở dài một hơi nói: “Hù chết ta đây.”
“Thực sự cho rằng là nhân nghĩa vô song chứ.”
................
Vạn tộc đều đã biết được biến cố của Long Môn nên rối rít lựa chọn rời đi.
Có người vui mừng đương nhiên cũng có người tức giận.
Mà Long tộc chính là kẻ bên trong cuồng nộ.
Đông Hải Long Cung, đây là một viên minh châu sáng chói nhất của Long tộc, bây giờ lại không ngừng lắc lư.
Hắc Thủy Long Quân chưa từng đi vào Đông Hải Long Cung, tiếng tức giận gào thét kia cũng đã truyền tới, tiếng gào thét kinh thiên động địa, tiếng gầm nhấc lên sóng nước giống như nối liền với cực quang của trời đất.
Trong nước biển mạnh mẽ xuất hiện một mảnh chân không, tất cả mọi vật ở trước Hắc Thủy Long Quân đều đã hóa thành nát bấy trong khoảnh khắc.
Đại trận Đông Hải Long Cung mở ra, hào quang toả sáng chói lọi, dưới luồng tấn công này không ngừng lắc lư qua lại.
Lần này Hắc Thủy Long Quân xui xẻo đến cực độ, lúc ở Yêu tộc bị Tất Phương dạy cho một bài học, vốn cũng đã tương đối thê thảm, lại ở trên bầu trời của Đông Hải suýt nữa bị một đao của Thái Tổ Đại Hạ chém chết.
Lần đầu tiên Hắc Thủy Long Quân cảm thụ được hơi thở tử vong, thủ đoạn bình thường đối với một vị Thần Ma đã có thân thể bất tử là giết không chết, cho dù không địch lại với các Thần Ma khác thì cũng có thể bình an rút đi.
Ngay cả khi đối diện với Tiên Thiên Thần Ma thì cũng có thể đào tẩu.
Từ khi Hắc Thủy Long Quân tự mình trở thành Thần Ma vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, chưa từng gặp phải nguy cơ như thế.
Tiên Tề Thái Tổ và Thái Tổ Đại Hạ đồng loạt ra tay cùng một lúc, hai vị đều là Tiên Thiên Thần Ma, trong tay có Đế Đạo Thần Binh, dưới đội hình xa hoa như vậy, sau một hiệp Hắc Thủy Long Quân sắp bị chém chết, Hắc Thủy Long Quân không cho rằng là thực lực của mình yếu mà là bọn hắn quá mạnh mẽ.
Hơn nữa Nhân tộc còn không nói võ đức, rõ ràng thực lực mạnh lại còn đánh lén mình.
Hắc Thủy Long Quân nhẫn nhịn một bụng tức giận, Thanh Hà Long Quân bên cạnh cũng ngang nhiên xông tới, cũng tức giận xung kích Đông Hải Long Cung, đây cũng là nhẫn nhịn một bụng tức giận.
Tại Man Hải tới gần địa giới của Hồ man, đó cũng là nguyên nhân Thanh Hà Long Quân bị người bắt sống cũng không có cách nào phản kháng.
Đại tế ti là người tiếp cận gần Thiên nhất, địa vị ở Hồ man được tôn sùng, nếu Thanh Hà Long Quân dám phản kháng thì một số man tử không thông minh kia chắc chắn sẽ liên hợp lại chém bản thân mình.
Một tên hai tên không sợ, nhưng 3~5 tên thì chạy làm sao được.
Tất cả những uất ức này đều là do Viêm Hỏa Long Quân dựng lên.
Phòng ngự của Đông Hải Long Cung do Thần Ma lập xuống đại trận lúc này chủ động tản đi, Hắc Thủy Long Quân và Thanh Hà Long Quân trực tiếp xông vào, liếc mắt một cái nhìn vẻ mặt khó coi của Ngao Xuân, trực tiếp bỏ qua Ngao Xuân, nhìn về phía Viêm Hỏa Long Quân.
Thanh Hà Long Quân trầm giọng nói: “Viêm Hỏa Long Quân, ngươi hồ đồ.”
“Lần này ngươi trộm gà không thành còn mất nắm gạo, tính toán không thành công ngược lại còn đắc tội với Hồ man và Yêu tộc khiến cho bọn hắn chán ghét Long tộc ta.”
“Còn không triệt tiêu che đậy thiên cơ, sau đó đưa một ít lễ vật hòa hoãn quan hệ với Yêu tộc và Hồ man trước.”
Hắc Thủy Long Quân lạnh lùng nói: “Các ngươi tính toán là vì tốt cho Long tộc nên ta cũng không nói gì, nhưng chí ít muốn cũng phải nói với ta, không nên xem ta là kẻ đần độn mà lừa gạt.”
Đôi mắt Hắc Thủy Long Quân lộ ra băng lãnh nhìn về phía Ngao Xuân hừng hực sát khí nói: “10 năm sau, nếu ngươi không thành Thần Ma thì sẽ chết.”
“Long tộc không cần phế vật.”
Ngao Xuân lo lắng mở miệng biện giải nói: “Sai.”
“Đều là hiểu lầm.”
“Chúng ta sẽ không che lấp thiên cơ.”
“Cửu thái tử cũng không định ra trận chiến 10 năm với ta, một trận quyết đấu tranh hùng, người thắng cướp đoạt tất cả mọi thứ của đối phương.”
“Giả, đều là giả.”
Hắc Thủy Long Quân giận dữ nói: “Chẳng lẽ đây đều là Nhân tộc lừa gạt chúng ta hay sao? Lúc nào rồi mà còn nói dối?”
“Có Nhân Đạo chi kiếm Trạm Lư làm bằng chứng, lời nói của Đậu Trường Sinh đã được thiên hạ tin phục.”