Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 391 - Chương 391. Làm Sao Triệu Trưởng Môn Ngươi Còn Chưa Chết? 3

Chương 391. Làm sao Triệu trưởng môn ngươi còn chưa chết? 3 Chương 391. Làm sao Triệu trưởng môn ngươi còn chưa chết? 3

Trong lòng Đậu Trường Sinh biết rằng, lần này đi cứu viện Tây Giang Kiếm Phái là muốn cứu, chính bản thân mình cũng không có ý định phản bội Âm Cực Tông, bắt đầu trải qua thời gian chạy trốn đến tận đẩu tận đâu.

Lông dê của Âm Cực Tông còn chưa lột xong, nhưng cứu viện thằng nhãi con ma quỷ, mặt khác tạm thời không nói, hai Đại Tông Sư của Tây Giang Kiếm Phái như thế nào cũng phải chết một vị, làm suy yếu thực lực của Âm Cực Tông.

Hiện giờ đụng phải đại trưởng lão của Tây Giang Kiếm Phái, nếu không phải là một chuyện xấu thì ngược lại là một chuyện tốt.

Đại trưởng lão Tây Giang Kiếm Phái tuổi già sức yếu, như Lý thần bộ cùng với Vương lão trước mặt này giống nhau, chiến lực thời kì trẻ trung khoẻ mạnh sánh ngang với Tông Sư lâu năm.

Hiện giờ tuổi già sức yếu, chiến lực có biên độ giảm xuống nhất định, trên cơ bản chiến lực là Tông Sư yếu, bây giờ thực lực bắt nạt võ đạo tứ phẩm bình thường là có thể, đối phó top mười anh kiệt Nhân Bảng thì không được, tỷ lệ chiến bại vô cùng cao.

Triệu Thất kia đảm đương chưởng môn chính là trẻ trung khoẻ mạnh, thực lực cách xa đại trưởng lão.

Cho nên Triệu Thất chết, đại trưởng lão sống sót, đúng là lựa chọn tốt nhất, vừa suy yếu thực lực của Âm Cực Tông, chính bản thân mình lại hoàn thành nhiệm vụ, còn có thể thu được một đợt ban thưởng.

Thật sự là một mũi tên trúng hai đích.

Vô cùng đắc ý.

Bốn vị chiến lực Tông Sư đang lấy tốc độ rùa bò bắt đầu đi tới.

Triệu Thất từ Tây Giang Nguyệt chạy về Tây Giang Kiếm Phái, thời gian trước sau chỉ là mấy chục cái hô hấp, mà Đậu Trường Sinh cất bước đi đã được một khắc đồng hồ rồi cũng mới đi được một phần ba.

Không còn cách nào khác, có bất kỳ biến động nhỏ nào Đậu Trường Sinh đều phải nâng tay ngăn lại đi trước, bắt đầu đề phòng nhìn về bốn phía chỉ sợ thoát ra một con hồng hoang mãnh thú, hoặc là Đại Tông Sư.

Đúng vậy.

Bốn vị Tông Sư áp trận, lại có rất nhiều trung tam phẩm bày ra đại trận thiên la địa võng, gặp được Đại Tông Sư không phải là không thể liều mạng.

Vì đoạn tuyệt sư phụ hờ sau này hỏi trách nhiệm, từ đầu đến cuối Đậu Trường Sinh cũng không nhàn rỗi, vẫn luôn không ngừng dùng hàn khí để diệt ngọn lửa.

Cho dù là lại kì kèo hao phí thời gian nhưng đường đi chỉ một chút như vậy, dần dần cũng bắt đầu tiếp cận địa phương vang lên tiếng gầm rú.

Một trận chém giết thảm thiết, vẫn còn kéo dài đến hiện giờ.

Mặt Đậu Trường Sinh không chút thay đổi, nhưng trong lòng lại thì thầm lẩm bẩm, thực lực của Triệu chưởng môn này là quá mạnh mẽ hay là kẻ thù vẫn nhường bước, như thế nào lúc này còn chưa có chết?

Không khỏi nhìn về phía Vương Lão tiền bối, mở miệng hỏi thăm: "Lão tiền bối ngài phân tích thế cục phía trước một chút?"

"Nhìn xem chúng ta có ưu thế hay không?"

"Có phải kẻ thù còn có không ít Tông Sư đang âm thầm ẩn giấu trong bóng tối nhìn trộm chúng ta, chờ đợi chúng ta mắc mưu hay không?"

Vương Lão không trả lời, Trần tổng bộ đầu đã sờ thấu tâm ý của Đậu Trường Sinh mở miệng nói: "Đại nhân không thể mạo muội cứu viện."

"Ta thấy kẻ thù cố ý muốn nhẹ ta, bên trong chắc chắn có kỳ quặc."

"Không bằng yên lặng xem kỳ biến, chờ đợi cường giả Châu Trung đến cứu viện, đến lúc đó chúng ta tạo thành lực của mười vị Tông Sư là có thể cứu được Triệu chưởng môn."

Trần tổng bộ đầu cũng là đột nhiên nhớ tới, thời điểm bản thân mình thẩm vấn quản sự, đối phương nói Triệu Thất tranh Trích Tiên Phòng với đại nhân nhà mình.

Trách không được đại nhân vẫn bất động như núi, nguyên do căn bản lại ở chỗ này.

Vương Lão hiện ra đề phòng, thận trọng ở miệng nói: "Trần tổng bộ nói có đạo lý."

"Kẻ thù có gan đánh lén Tây Giang Kiếm Phái nhất định có thực lực rất cao, vô cùng có tự tin với bản thân mình, nhưng hôm nay lâu như vậy cũng không bắt được Triệu chưởng môn, theo đạo lý cũng nên rút lui rồi, dù sao cường giả ở Lữ Thành rất nhiều, đợi đến khi triều đình ra mặt, có thể nói là hẳn phải chết không thể nghi ngờ."

"Hiện giờ lui cũng không lui, giết lại giết không được Triệu chưởng môn."

"Bên trong chắc chắn có nguy hiểm."

"Chờ một chút, không có mười vị Tông Sư hoặc là mời Cố tiên sinh đến, không thể mạo muội ra tay được."

Đột nhiên, một tiếng hò hét vang lên đánh gãy Vương Lão tiếp tục lên tiếng.

"Đậu Trường Sinh."

"Chỉ đoạt một cái nhã gian của ngươi thôi mà ngươi lại hại ta như vậy."

Tiếng hét kinh sợ.

Giống như tiếng nổ mạnh của sấm sét vang vọng trong trời đất.

Tiếng hét cuồn cuộn truyền khắp bốn phương tám hướng, giống như thâm sơn đáy cốc, truyền đến từng trận sóng âm.

Triệu Thất trăm triệu không thể tưởng tượng được.

Đậu Trường Sinh mà bản thân mình không quá để ý đến, hiện giờ tới trả thù lại vừa nhanh vừa mạnh.

Khi Đậu Trường Sinh đi vào tửu lâu Tây Giang Nguyệt, lúc tranh đoạt Trích Tiên Phòng đã có người tiến đến báo tin tức, lúc đó Triệu Thất đang phát biểu triệu tập đệ tử Tây Giang Kiếm Phái, đang đợi buổi tối đi tửu lâu Tây Giang Nguyệt.

Bình Luận (0)
Comment