Triệu Thất không quá để ý đến việc cạnh tranh với Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh có uy danh hiển hách, nhưng rốt cuộc chỉ là một vị võ giả trung tam phẩm, cho dù là top mười Nhân Bảng, có chiến lực Tông Sư nhưng cuối cùng cũng không phải là Tông Sư.
Về phần Lý thần bộ bị Đậu Trường Sinh chém giết, Triệu Thất cũng không thèm để ý đến loại mặt hàng tuổi già sức yếu kia.
Triệu Thất trẻ trung khoẻ mạnh, chiến lực đang ở trong thời đỉnh cao, lại là đệ tử của Đại Tông Sư đương thời, đương nhiên là tự cao tự cao, cũng chướng mắt Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh này kết thù với vô số người, tương lai chỉ sợ ngay cả tiểu thiên mệnh cũng không qua được, cũng không biết là sẽ chết ở trong rãnh nước bẩn nào.
Sau khi tửu lâu Tây Giang Nguyệt truyền đến tin tức, đối phương chủ động từ bỏ, đối với điều này Triệu Thất chưa từng nói một câu, trực tiếp không nhìn đến Đậu Trường Sinh, xem đối phương như không tồn tại.
Đậu Trường Sinh chính là khách qua đường mà thôi, chẳng mấy chốc sẽ rời đi Tề Châu, tương lai không có giao lưu tụ họp gì nên Triệu Thất cứ chướng mắt như vậy, nhưng cũng không có ý định chủ động kết thù.
Cho dù là sau này Tây Giang Kiếm Phái gặp chuyện không may, Triệu Thất vội vàng chạy về trợ giúp Tây Giang Kiếm Phái, nhưng tuyệt đối không ngờ đến là bản thân mình lại gặp được Đậu Trường Sinh vào lúc này.
Một đám người Đậu Trường Sinh có nhân số không ít, tuy khoảng cách đến chiến trường còn có một đoạn nhưng nhiều người như vậy, hơi thở cực kỳ hỗn tạp giống như minh châu trong đêm đen muốn che dấu cũng không có khả năng che dấu được.
Nhưng sau khi Triệu Thất phát hiện một đám người Đậu Trường Sinh lại nghe thấy những lời khiến cho bản thân mình muốn hộc máu.
Cho dù là Đậu Trường Sinh hay là những người khác, thế nhưng không có một câu tiếng người, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến bản thân hắn cũng không có ý định đi lên cứu viện.
Điều này làm cho Triệu Thất vừa sợ vừa giận, đột nhiên ý thức được y nghĩa của những từ lòng dạ nhỏ mọn như lỗ kim này.
Đến đều đã đến rồi.
Hơn nữa lại còn có vài vị Tông Sư, số lượng lớn hảo thủ, thực lực thế này đừng nói là cứu mình cho dù là giết luôn kẻ thù thì loại thực lực này cũng đủ rồi.
Triệu Thất không cam lòng rít gào thét rống giận một tiếng, biết lời nói như vậy khiến cho Đậu Trường Sinh cứu viện có một chút khó khăn, nhưng Triệu Thất đã nhìn thấy đại trưởng lão của Tây Giang Kiếm Phái, mở miệng yêu cầu nói: "Đại trưởng lão còn không ra tay?"
Sau khi giọng nói của Triệu Thất vừa dứt lời, Trần tổng bộ đầu khẽ đưa tay ra, chặn lại ở trước mặt đại trưởng lão, liên tục mở miệng nói: "Không thể."
"Đại trưởng lão ngàn vạn lần đừng có mắc mưu."
"Đây là gian kế của kẻ địch."
"Mở miệng là giọng nói rất quen thuộc nhưng không chắc chắn là Triệu chưởng môn."
Đại trưởng lão vừa mới bước ra một bước, nghe thấy lời nói của Trần tổng bộ đầu, nện bước dưới chân ngừng lại, không khỏi mở miệng nói: "Đây là giọng nói của Triệu chưởng môn, không có khả năng nhận sai."
"Các vị đại nhân, chưởng môn phái của ta ngay phía trước, cần phải ra tay cứu giúp."
Ánh mắt Trần tổng bộ đầu sáng ngời giống như một thanh kiếm sắc nhìn chăm chú Triệu Thất vào kẻ thù đang trong trận chiến ở phương xa, trầm giọng mở miệng nói: "Đại trưởng lão, ngươi quan tâm quá sẽ bị loạn."
"Ngươi nhìn kỹ xem kẻ thù là ai?"
"Vị Tông Sư này quen thuộc hay không?"
"Phong Độc Ngô Công, Phong Vô Tai."
"Cho dù Phong Vô Tai không vào Địa Bảng, nhưng một thân thực lực tuyệt đối không kém, đã là một vị khai khiếu Tông Sư hơn nữa Phong Vô Tai còn không phải chủ yếu."
"Đây là vị trí sáu mươi chín trên Địa Bảng, là huynh đệ kết nghĩa của Phi Thiên Ngô Công."
"Năm người huynh đệ bọn họ được xưng là Ngũ Độc Ngô Công."
"Hiện giờ không biết có phải Ngũ Độc đều đến hay không?"
"Tuyệt đối không thể hành động sơ xuất."
Đại trưởng lão phục hồi tinh thần, chẳng những không tiếp tục bước ra một bước mà ngược lại còn trực tiếp lui về phía sau một bước, cũng cảm giác được mờ mịt có vấn đề, Ngũ Độc Ngô Công, đây chính là Tông Sư tà đạo danh chấn thiên hạ.
Năm huynh đệ làm đủ mọi chuyện xấu, không biết phạm bao nhiêu chuyện hung hãn tàn bạo, đến nay vẫn tiêu diêu tự tại không bị chính đạo hoặc là quan phủ bao vây tiêu trừ cũng là vì Ngũ Độc Ngô Công hiểu được thành lập nhóm.
Năm huynh đệ không ra thì thôi, vừa ra chính là cả năm huynh đệ.
Muốn bao vây tiêu trừ huynh đệ bọn họ, Tông Sư chắc chắn phải hơn mười vị, hoặc là có Đại Tông Sư ra tay, trả giá thật sự quá lớn, nhất là năm huynh đệ đều tinh thông độc đạo, cho dù là Đại Tông Sư không chú ý một chút thì cũng sẽ thua ở trong tay bọn họ.
Gần đây có một chuyện lớn oanh động thiên hạ, Diệp Vô Diện và Trần Trường Sinh còn có Trần Bá Tiên, ba vị trung tam phẩm lại săn giết gia chủ Gia Cát thế gia, võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm Gia Cát Thanh Vân.