Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 411 - Chương 411. Liên Trảm Tông Sư. 2

Chương 411. Liên trảm Tông Sư. 2 Chương 411. Liên trảm Tông Sư. 2

Giống như một người làm bằng máu, trông thì thê thảm chật vật, nhưng đôi mắt cực kỳ sáng chói của Đậu Trường Sinh loáng thoáng hiện lên vầng sáng màu bạc.

Màu bạc lúc ẩn lúc hiện, nhưng cuối cùng hoàn toàn ẩn nấp.

Đậu Trường Sinh cắt đứt khả năng xuất hiện của Ngân Đậu.

Nếu trong lúc đỉnh phong của Phong Vô Tai, Ngân Đậu không xuất hiện thì Đậu Trường Sinh cũng không có năng lực liều mạng với đối phương, nhưng hôm nay đối phương bị bản thân ra sức đánh lén, đã bị trọng thương, thực lực tuột xuống ít nhất một phần ba.

Như vậy còn muốn Ngân Đậu xuất mã.

Chẳng phải nói rằng Đậu Trường Sinh này là phế vật hay sao?

Trận huyết chiến này, cả hai bên đều là lưỡng bại câu thương.

Sau khi Đậu Trường Sinh bị thương, khí thế lại càng mạnh mẽ, Ngân Đậu luôn làm cho bản thân bị thương toàn diện, Đậu Trường Sinh sớm đã thành thói quen điều này, bây giờ chút thương thế này, nếu so sánh với lần trước thì kém rất xa.

Bước ra bảy bước về phía trước, lại chém thêm một đao.

Đây là đao thứ bảy.

Uy lực lại lần nữa tăng cường gấp đôi.

Phong Ma Pháp Tướng đứng sừng sững ở trên bầu trời, người cao chín trượng hệt như tư thái Thần Ma, lúc này không ít vị trí đã hoá hư vô, nhất là tám cánh tay đã bị tan vỡ hai cái, Phong Ma Pháp Tướng cũng khá là thê thảm, nhưng Đậu Trường Sinh không lùi bước, Phong Vô Tai lại càng không.

Tính hung bạo của Phong Vô Tai đã hoàn toàn bộc phát, bên trong đôi mắt tràn ngập thú tính, điên cuồng, bạo ngược, hung ác, dường như không phải là người, mà là một con dã thú hung ác.

Huyệt khiếu phía trên Phong Ma Pháp Tướng, lực lượng cuồn cuộn liên tục dũng mãnh lao vào bên trong Pháp Tướng, cuối cùng không ngừng bị áp bức, huyệt khiếu điên cuồng phóng thích lực lượng, vầng sáng bắt đầu dần dần nhạt xuống, sinh sôi khép kín, liên tục biến mất.

Vài chỗ hoá hư ảo lại một lần nữa ngưng tụ lại thành thật, nhất là hai cánh tay vốn bay ra tán loạn, một tia sáng hiện ra, trước sau quấn lấy, thoáng chốc chúng đã khôi phục, hơn nữa mọc ở sau lưng Phong Ma Pháp Tướng.

Hết cánh tay này đến cánh tay khác bắt đầu không ngừng xuất hiện, cánh tay tráng kiện liên tiếp mọc ra, trong thoáng chốc đã thêm bốn cánh tay, cộng với những cánh tay trước là đủ mười hai cái.

Phong Ma Pháp Tướng tại thời khắc này giống như một con rết thực thụ.

Phong Ma Pháp Tướng cao to vạm vỡ, nhất cử nhất động đều nhấc lên cuồng phong, dẫn theo gió lốc xoáy vòng, tàn sát bừa bãi phá hủy đất bằng xung quanh.

Phong Ma Pháp Tướng lại lần nữa lao vào tấn công, không giết chết Đậu Trường Sinh thề không từ bỏ.

Ánh đao quét ngang trời quét đất và Phong Ma Pháp Tướng với thế tới rào rạt va chạm vào nhau trên không trung.

Vầng sáng chói loá tuôn ra như mặt trời bùng nổ, đốm sáng vô tận vẩy ra tứ tung, bao phủ bốn phương tám hướng, mặt đất vốn gồ ghề lồi lõm giờ bị san phẳng một lần, một lớp đất trực tiếp bốc hơi, tất cả hố nhỏ đều đã biến mất.

Nếu so với phương xa thì nó đã đổ sụp không chỉ một mét.

Lại lần nữa lưỡng bại câu thương.

Miệng Đậu Trường Sinh hộc ra một ngụm máu tươi, nhưng lại cười ha hả, cuối cùng cũng cảm nhận được thú vui chiến đấu của Ngân Đậu, dưới loại huyết chiến này thật là sảng khoái.

Linh cơ bách thú yến được ẩn giấu bên trong cơ thể đang bắt đầu điên cuồng tiêu hoá, bổ sung khí huyết cho Đậu Trường Sinh, cũng bắt đầu chữa trị thương thế.

Cũng chính vì có cỗ lực lượng này tồn tại nên Đậu Trường Sinh mới không bị ngã xuống trong cuộc huyết chiến này.

Lúc này đây bách thú yến ăn không lỗ.

Cùng lúc đó, những viên đan dược như đường được bỏ vào miệng.

Toàn bộ số đan dược này đều là vật đại bổ, tư thái điên cuồng như thế, người thường cũng không dám làm, ăn xong chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến căn cơ, thậm chí khiến cho vết thương không thể khôi phục dẫn tới ảnh hưởng tới thực lực.

Có thể nói là chiến đấu nhất thời sảng khoái, sảng xong hỏa táng tràng.

Nhưng Đậu Trường Sinh lại không quan tâm đến điều này.

Cùng lắm thì chết một lần, trạng thái xấu gì cũng mất tăm hết.

Tử vong chính là sự phục hồi tốt nhất.

Đao thứ bảy.

Đậu Trường Sinh lại chém ra một đao.

Máu tươi đã dính vào y phục, nhuốm màu lên quần áo hoàn toàn biến thành một bộ huyết y.

Đao thứ tám, rốt cuộc không dám chém ra.

Nếu đổi thành Ngân Đậu thì bây giờ đã chém ra từ lâu, sau đó thành công cùng Phong Vô Tai đồng quy vu tận.

Một đao này, tuy cũng là đao thứ bảy.

Nhưng uy lực có phần suy giảm, suy cho cùng thương thế của Đậu Trường Sinh không hề nhẹ, bây giờ huyết chiến hoàn toàn dựa vào một hơi chống đỡ.

Đậu Trường Sinh như thế, Phong Vô Tai cũng không tốt đi đâu được.

Vầng sáng của Phong Ma Pháp Tướng nhạt dần, vô số cánh tay đã bay tán loạn, đối mặt với Đậu Trường Sinh hừng hực khí thế, không tiếc mọi giá lại tấn công.

Phong Ma Pháp Tướng hình thành nên một luồng lực lượng, máu thịt của Phong Vô Tai bắt đầu khô quắt, khí huyết không ngừng dung nhập vào Phong Ma Pháp Tướng, vị Tông Sư ma đạo này, vào thời khắc then chốt thật sự, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, đã phán đoán ra lúc này tuyệt đối không thể trốn.

Bình Luận (0)
Comment