Huyết chiến đến mức độ này hoàn toàn chính là dùng tâm và chí để chống đỡ, nếu chọn cách chạy trốn, một hơi này mất đi, ý chí bắt đầu buông lỏng, các vết thương bắt đầu nới ra, đến lúc đó thực lực suy giảm, không những không chạy được mà còn có thể bị kẻ địch giết chết dễ dàng.
Trong lúc cùng đường, Phong Vô Tai chọn cách hi sinh cơ thể máu thịt của mình, hoá thành chất dinh dưỡng cho Phong Ma Pháp Tướng, mượn điều này tăng thêm sức mạnh, chỉ cần chém giết được Đậu Trường Sinh, Phong Ma Pháp Tướng sẽ tự động biến mất, xong việc thì đoạt xá lại lần nữa, dù chiến lực có bị giảm sút nhưng vẫn có thể tồn tại.
Không khí mạnh mẽ chấn động, làn sóng hủy diệt quét tới, lại lần nữa va chạm vào nhau.
Đậu Trường Sinh lại cười to, thực lực của Phong Vô Tai yếu đi, nếu ngay từ đầu hắn hi sinh cơ thể máu thịt để hoá thành dinh dưỡng cho Phong Ma Pháp Tướng thì đợt tấn công vừa rồi có thể khiến Đậu Trường Sinh đi đời nhà ma, nhưng sau vài lần bị áp bức, cộng thêm thương thế, sức mạnh của Phong Vô Tai đã suy yếu nghiêm trọng.
Điều này chẳng qua cũng là chuyện bình thường, nào có ai sẽ chọn bỏ mạng ngay từ đầu, hy sinh máu thịt của mình, trở thành cô hồn dã quỷ đâu.
Khí thế Băng Phách Đao hừng hực, một đao bẻ gãy nghiền nát.
Một đao chặt đứt Phong Ma Pháp Tướng, từ chính giữa chia thành hai.
Thiên Tâm Băng Diễm tự động diễn sinh, bắt đầu đóng băng Ma Pháp Tướng.
Tượng băng điêu khắc tiểu vương tử.
Lại một lần nữa tạo nên một tượng băng điêu khắc.
Trên mặt đất nổ vang.
Sóng khí vô biên cuồn cuộn chuyển động, bao phủ cả cửu thiên thập địa.
Mỗi toà kiến trúc phòng ốc đều yếu ớt như đậu hũ, chớp mắt cũng bị cuốn lên, cứ thế nứt vỡ.
Lấy Tây Giang Nguyệt làm trung tâm, trên mặt đất bốn phương từng bước sụp xuống, giống như bùn đất sụp đổ hai ba mét.
Từng ánh mắt đang ngó tới Tây Giang Nguyệt, vẻ mặt của không ít võ giả hiện lên sự ngạc nhiên và sợ hãi, một mảng kiến trúc phía trước đã hoàn toàn bị san phẳng, giống như bị bị đập xuống trên mặt bản đồ.
Đây chính là Tông Sư.
Không phải người mà là bán tiên.
Thiên tai di động.
Bọn họ thân ở trong Lữ Thành, giống như đặt mình vào trong ngày tận thế, nếu không nhờ có cường giả võ đạo bắt đầu duy trì, chắc chắn bọn họ đã bị dư âm của cuộc chiến này cuốn vào tử vong.
Sắc mặt Vương châu mục sầu khổ, lúc này toàn thân phả ra một luồng hơi thở suy sút chán chường.
Khổ quá.
Một trận lửa lớn đã đá bay chức vụ Hộ Bộ Tả Thị Lang của mình, nhưng chỉ cần bắt được thì vẫn còn có thể.
Nhưng một trận chiến này xảy ra, vị trí Hộ Bộ Tả Thị Lang e là không còn hy vọng.
Tên Đậu Trường Sinh này hoàn toàn là một ngôi sao chổi, Thiên Sát Cô Tinh, quả là danh bất hư truyền.
Mỗi lần nhìn thấy Đậu Trường Sinh, đều sẽ xảy ra chuyện lớn.
Vương châu mục cũng có phần sợ Đậu Trường Sinh rồi.
Hít một hơi thật sâu, ánh mắt Vương châu mục như tia điện, lạnh lùng nhìn chăm chú bốn phía, đang đề phòng cho Đậu Trường Sinh.
Trận huyết chiến này xảy ra thật sự quá nhanh, cho dù Vương châu mục nghe thấy tam thúc nhà mình kêu gọi, lập tức di chuyển đến đây chi viện, nhưng chưa từng nghĩ đến khi mình đuổi đến đây thì trận chiến đã kết thúc.
Quá nhanh.
Hơn nữa cũng quá máu me.
Vương châu mục nhìn Đậu Trường Sinh toàn thân tắm máu, không, cả người đầm đìa máu tươi, toàn bộ đều là máu của bản thân Đậu Trường Sinh.
Vị này thật sự là một người tàn nhẫn.
Tư thái liều mạng với Phong Vô Tai, hai bên không tiếc mọi thứ cược cả tính mạng kia khiến cho Vương châu mục nhìn thấy cũng khiếp sợ trong lòng.
Một tên lại hung ác hơn cả tên kia, vì đạt được thắng lợi, không tiếc đánh cược tính mạng của mình.
Hai bên dù ai đạt được thắng lợi thì Vương châu mục cũng không lấy làm lạ, thậm chí là lưỡng bại câu thương, cả hai đều chết trận cũng là chuyện có khả năng xảy ra.
Chẳng qua đến cuối cùng vẫn là Đậu Trường Sinh giành được thắng lợi, đây là một chuyện rất tốt.
Vương châu mục tiến lên vài bước, đề phòng Ngũ Độc Ngô Công khác có khả năng xuất hiện, ánh mắt nhìn bốn phía xung quanh, sắc mặt càng khổ hơn.
Kiến trúc bốn bề đều đã bị phá hủy hoàn toàn, tửu lầu Tây Giang Nguyệt nằm trong khu vực Tây Giang, bốn phía đều là vài tửu lầu và lầu các, mỗi một toà nhà đều có giá trị xa xỉ, tổn thất tiền tài không thể đếm hết được.
Có điều tin tức tốt duy nhất là vị trí của tửu lầu Tây Giang Nguyệt thuộc về Lâm Viên và lầu các có phong cảnh tuyệt đẹp, có thể xem là cảnh sắc Tây Giang, cho nên không có bá tánh ở tại nơi này.
Đều là con nhà phú quý, thực lực không yếu, bọn họ không thể chiến đấu với Tông Sư nhưng ngăn cản dư âm cuộc chiến của Tông Sư thì vẫn làm được, hơn nữa cộng thêm tam thúc nhà mình duy trì, bản thân khai mở đại trận cũng đủ nhanh, không có xuất hiện tình trạng tử thương quy mô lớn, đây là vạn hạnh trong bất hạnh.